Cơ Duyên Của Ngươi Rất Tốt, Ta Vui Lòng Nhận

Chương 3558: Con đường vô địch - Kỳ Huyễn đại lục 22

Đợi đến khi mọi người ngồi vào chỗ, Thượng Quan Uyển lúc này mới cất giọng nói nhỏ nhẹ:
"Phụ thân của ta chính là đệ nhất cường giả của Kỳ Huyễn đại lục, tên là Trần Phàm, từ trăm năm trước tu vi đã đạt đến mức thông thiên triệt địa, đạt tới cảnh giới thánh huyễn trong truyền thuyết."
"Mà bây giờ trăm năm đã trôi qua, thế gian đều nói rằng hắn đã vượt qua cảnh giới thánh huyễn, sớm đã có thể sánh vai cùng thiên đạo."
"Vốn dĩ, hắn và mẫu thân ta rất tốt, nhưng từ khi người phụ nữ kia xuất hiện thì mọi thứ đã thay đổi, hắn bắt đầu lạnh nhạt với mẫu thân ta và cũng lạnh nhạt luôn cả ta."
"Về sau, người phụ nữ kia sinh cho hắn một đứa con trai, tên là Trần Trường Sinh. Hắn có con khi đã lớn tuổi nên đối với đứa con trai duy nhất Trần Trường Sinh đặc biệt yêu chiều."
"Sự yêu chiều này khiến Trần Trường Sinh có tính cách không sợ trời không sợ đất. Hơn nữa, Trần Trường Sinh lại có thiên tư tốt, chỉ mới mười tuổi đã bước vào phàm cảnh cửu giai, khi đó ta mười ba tuổi, lớn tuổi hơn hắn nhưng tu vi chỉ mới đạt phàm cảnh tam giai."
"Hắn được sủng ái, ngày thường Trần Trường Sinh thường sai khiến ta làm cái này làm cái kia."
"Vào một buổi sáng tuyết rơi đầy trời, hắn đột nhiên nói muốn ăn canh sâm, muốn đích thân ta đi tìm nhân sâm cho hắn. Lúc đầu, ta nhẹ nhàng từ chối, nhưng rồi cũng phải đi tìm nhân sâm cho hắn."
"Ta tìm khắp cả dãy núi, trải qua hai canh giờ rốt cuộc tìm được hai củ nhân sâm, lòng đầy vui vẻ mang nhân sâm về nhà, rồi nhìn thấy một cảnh tượng khó quên trong đời."
"Mẫu thân của ta, người mà ta yêu quý nhất, đã bị tên súc sinh Trần Trường Sinh đánh chết ngay trước mắt. Ta vĩnh viễn không thể quên được ánh mắt của mẹ trước khi mất."
"Tuyết lớn đầy trời, mẹ ta chết ngay trước mặt ta, còn người đàn ông đáng thương kia từ đầu đến cuối đều không hề tới nhìn, dù chỉ một chút."
"Ta tự tay kéo thi thể mẹ ta rời khỏi ngôi nhà làm ta chán nản kia, tự tay đem mẹ ta mai táng rồi một mình rời đi."
"Sau đó, có cái tên Tuyệt Thiên Đạo Thánh này, cái tên nghe có vẻ uy phong, nhưng chỉ có một mình ta biết được sự nguy hiểm trong đó."
"Mỗi ngày đều như đang múa trên lưỡi đao, đắc tội với vô số cường giả, một khi bị bắt sẽ bị ngàn đao băm xác."
"Nhưng ta không có lựa chọn, chỉ cần là việc giúp ta mạnh lên, ta đều sẽ làm, ta muốn báo thù, ta muốn nâng đầu tên súc sinh đó đặt trước mộ phần của mẹ ta, ta cũng muốn đích thân hỏi hắn."
"Vì sao lại mặc cho con trai mình sát hại mẹ ta? Vì sao? Chẳng lẽ trong mắt hắn mẹ ta còn thua kém con trai hắn sao?"
Nói đến đây, Thượng Quan Uyển Ngọc đau khổ che mặt khóc nức nở, Diệp Lâm và những người khác thì sắc mặt bình thường.
Loại chuyện này rõ ràng bọn họ đã trải qua và thấy quá nhiều nên đã miễn nhiễm.
Bất quá, thân thế của Thượng Quan Uyển Ngọc vẫn rất mới lạ, đây là lần đầu tiên họ nghe nói.
"Được, mối thù này ta có thể báo giúp ngươi."
Diệp Lâm nói nhỏ, hắn cũng đúng lúc muốn lĩnh giáo người mạnh nhất Kỳ Huyễn đại lục đến cùng có bao nhiêu cân lượng.
"Thật sao, chỉ cần ngươi có thể báo thù cho ta, ta liền sẽ đi theo ngươi, một lòng một dạ đi theo ngươi, cái mặt dây chuyền này cũng có thể tặng cho ngươi."
"Nửa tháng sau chính là sinh nhật một trăm tuổi của tên súc sinh Trần Trường Sinh, đến lúc đó hắn sẽ tổ chức yến tiệc, mời toàn bộ thiên hạ cường giả."
"Chúng ta lúc đó cũng có thể thừa dịp loạn trà trộn vào, ta muốn giết Trần Trường Sinh trước mặt mọi người."
Thượng Quan Uyển Ngọc nghiến răng từng chữ, trong giọng nói tràn đầy hận thù.
Vừa nhắc đến chuyện này, Thượng Quan Uyển Ngọc liền thay đổi như thành một người khác, trở nên lạnh lùng và vô tình.
Bạn cần đăng nhập để bình luận