Cơ Duyên Của Ngươi Rất Tốt, Ta Vui Lòng Nhận

Chương 2371: Thủy Nguyệt Thánh Thú

Chương 2371: Thủy Nguyệt Thánh Thú
Ầm, ầm, ầm.
Lại mấy tiếng động vang lên khi mặt nước bị xé toạc, mấy con Thủy Nguyệt Thánh Thú trắng như tuyết vẽ nên một đường cong tuyệt đẹp trên không trung, lao thẳng về phía Diệp Lâm.
Chúng há cái miệng rộng đầy những chiếc răng tua tủa, khiến người ta phải rùng mình.
Diệp Lâm kéo Thẩm Quân Tuyết vội vàng lùi lại, đồng thời tung một chưởng, mấy con Thủy Nguyệt Thánh Thú lập tức bị Diệp Lâm đánh xuống nước.
"Đa tạ, bất quá, thật cho là bản tiểu thư ăn chay?"
Thẩm Quân Tuyết nói một tiếng cảm ơn với Diệp Lâm, liền cau mày, hai tay nhanh chóng bấm niệm pháp quyết.
Dù sao nàng cũng là một Chân Tiên hàng thật giá thật, tuy đầu óc không dùng tốt lắm, nhưng dù gì cũng là Chân Tiên.
"Cho ta dậy."
Thẩm Quân Tuyết khẽ hừ một tiếng, trong nháy mắt, mặt nước phía trước bắt đầu cuộn trào dữ dội, vô số bọt nước nhấp nhô giữa không trung, thậm chí có mấy con Thủy Nguyệt Thánh Thú đang bơi lội bên trong.
"Phá."
Thẩm Quân Tuyết nắm chặt tay phải, bọt nước trên không trung trong nháy mắt nổ tung, mấy con Thủy Nguyệt Thánh Thú trực tiếp bị nổ thành huyết vụ.
"Chết tiệt, thực lực áp chế quá tàn nhẫn, theo truyền thuyết, càng về sau thực lực áp chế càng hung ác, đến cuối cùng, có khả năng sẽ trở thành một phàm nhân bình thường."
Thẩm Quân Tuyết sắc mặt khó coi nói, nếu là trước kia, nàng chỉ một ý niệm đã có thể làm toàn bộ mặt biển bốc hơi, mà bây giờ chỉ thi triển một cái pháp thuật nhỏ đã cảm thấy tiên lực trong cơ thể tiêu hao nhanh chóng.
Đồng thời uy lực cũng không lớn như trước.
Ngay khi Thẩm Quân Tuyết đang suy tư, Diệp Lâm ngẩng đầu nhìn về phía nơi xa.
Ở cuối mặt biển, một vật thể khổng lồ ẩn hiện, nhìn kỹ lại, giống như một đại lục vậy.
"Đi, chúng ta qua bên đó."
Diệp Lâm chỉ vào bóng dáng đại lục xa xa nói.
"Hả? Làm sao qua? Chỗ này cách bên kia ít nhất cũng một khoảng cách ngôi sao, không thể bay chúng ta chỉ có thể lướt sóng, mà ở dưới nước còn có Thủy Nguyệt Thánh Thú đang lăm le."
Thẩm Quân Tuyết đầu tiên là kinh ngạc, sau lại là phàn nàn, như vậy căn bản không thể qua được.
Dưới mặt nước còn không biết có Thủy Nguyệt Thánh Thú cảnh giới Chân Tiên hay không, nếu bây giờ mạo hiểm đi qua, rất dễ rơi vào bất lợi.
Ở lại trên đảo này, ít nhất mạng sống được bảo đảm.
"Ở đây ngươi vĩnh viễn không ra được, theo ta đi."
Diệp Lâm nói xong kéo Thẩm Quân Tuyết về phía mặt nước, hai người lướt sóng, nhanh chóng tiến về phía trước.
Với Chân Tiên, không có chuyện ảo ảnh.
"Đến."
Đột nhiên, Diệp Lâm đẩy Thẩm Quân Tuyết ra xa, lập tức nhảy lên, mà dưới chân hắn, một cái miệng rộng đầy răng nanh đang há ra chờ cắn hắn.
"Chém."
Hai ngón tay của Diệp Lâm chụm lại thành kiếm, vung xuống, trong chớp mắt, một tiếng kiếm reo kinh thiên động địa vang lên, Thủy Nguyệt Thánh Thú dưới chân bị chém làm hai nửa.
"Ngươi đi trước, còn lại giao cho ta."
Nói xong với Thẩm Quân Tuyết đang ở xa, Diệp Lâm vừa lùi lại vừa cảnh giác.
Mặt nước trước mắt tạm thời bình tĩnh, Thẩm Quân Tuyết phía sau đang cố hết sức đi, còn Diệp Lâm thì theo sát sau lưng.
"Liệt dương phân thiên, mở."
Thẩm Quân Tuyết đột nhiên gầm lên, toàn thân bắt đầu bốc cháy ngọn lửa vàng rực, ngọn lửa làm nước biển dưới chân không ngừng bốc hơi.
Diệp Lâm có thể nhìn thấy rõ, bên dưới chân Thẩm Quân Tuyết trong làn nước có mấy bóng dáng trắng toát, khi phát hiện ngọn lửa quanh người Thẩm Quân Tuyết, mấy bóng dáng đó lập tức tránh xa.
Thấy vậy Diệp Lâm nhếch mép.
"Sợ lửa à, như vậy thì dễ xử lý rồi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận