Cơ Duyên Của Ngươi Rất Tốt, Ta Vui Lòng Nhận

Chương 1702: Về thánh địa

Chương 1702: Về thánh địa
Chờ lấy vị Kim Tiên tương lai này kết giao khi còn yếu kém, đợi ngày sau khi vị Kim Tiên này chân chính trưởng thành, vậy thì lợi ích của bọn họ sẽ là vô tận. Dù sao chỉ cần có chút quan hệ với Kim Tiên thôi thì cũng đã có lợi ích rất lớn rồi.
Trên đường đi bình an vô sự, chiến thuyền an toàn rời khỏi Côn Luân bí cảnh. Người đầu sắt thì cũng có, nhưng không phải ai cũng đầu sắt như vậy. Bọn họ đều là tu sĩ cùng cảnh giới, muốn g·i·ế·t Liễu Bạch nhất định phải đầu tư số lượng tu sĩ cùng giai nhiều hơn, chỉ cần để Liễu Bạch bình an t·r·ố·n thoát. Chờ đợi bọn họ sẽ là đả kích hủy diệt, đắc t·ộ·i một tôn thiên kiêu tương lai chắc chắn thành Kim Tiên, cho dù là Thái Ất Huyền Tiên cũng sẽ mất ăn mất ngủ.
Bên ngoài Côn Luân bí cảnh, thánh chủ Phục Ma của Thương Khung thánh địa chỉ đứng lẳng lặng. Dù hắn chỉ yên tĩnh đứng ở đó, khí cơ quanh thân cũng dẫn dắt các ngôi sao xung quanh quay quanh hắn. Đây chính là đại năng Chân Tiên, nắm giữ sức mạnh quỷ thần khó lường, có khả năng bước vào dòng sông thời gian. Dù chỉ có thể quan s·á·t dòng sông thời gian, đó cũng là chuyện chỉ những người nắm giữ sức mạnh vô thượng mới làm được. Dòng sông thời gian là thứ xuyên qua vô số Tinh Hà Hoàn Vũ, gần như đại đạo, dù ngươi là Thái Ất Kim Tiên cũng phải ngoan ngoãn.
"Về rồi." Lúc này, Phục Ma đang đứng bất động như tượng điêu khắc đột nhiên mở mắt, mặt mang nụ cười nhìn vào lỗ đen trước mặt.
Sau một khắc, ba chiếc phi thuyền từ trong lỗ đen chậm rãi đi ra. Đây là lối vào Côn Luân bí cảnh, có vô số lối vào như vậy, bất quá đây là lối vào riêng của Thương Khung thánh địa. Không ngờ bây giờ lại thấy chiến thuyền của hai đại thánh địa kia cũng đi ra. Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì mà chiến thuyền của ba đại thánh địa lại đi cùng nhau? Trong nháy mắt, hắn nghĩ đến rất nhiều khả năng. Nhưng khả năng gần với chân tướng nhất thì hắn không dám suy đoán, Kim Tiên truyền thừa nhiễm nhân quả Kim Tiên, đồ vật như vậy hắn không dám nhìn vào.
"Bái kiến thánh chủ." Đệ t·ử của ba đại thánh địa nhìn đạo thân ảnh cao lớn trước mắt vội quỳ một chân xuống đất ôm quyền cúi đầu. Liễu Bạch vẫn đứng tại chỗ không nhúc nhích. Hắn không phải không bái, mà là người trước mắt chịu không nổi. Nếu hắn mà cúi đầu, vị thánh chủ này chắc chắn sẽ c·h·ế·t không toàn thây. Nhân quả Thái Ất Kim Tiên không phải thứ mà một tôn Chân Tiên nhỏ nhoi có thể đối phó.
"Ừm, về trước đi." Phục Ma nhìn đám người tương lai của ba đại thánh địa nhàn nhạt gật đầu nói, lập tức vẫy tay, chiến thuyền của ba đại thánh địa bị hắn hút vào trong cơ thể, ngay sau đó thân thể tiêu tán không thấy. Nơi này cách Tử Vân Tinh hệ khá xa, ở giữa cách vô số tinh hệ, ai dám đảm bảo sẽ không phát sinh chuyện gì. Đến cường giả Chân Tiên cũng không dám tùy tiện đi dạo trong tinh không. Chỉ có Thái Ất Huyền Tiên mới có thể không chút kiêng kỵ mà đi ngắm cảnh ở các đại tinh vực bên ngoài. Tu sĩ Chân Tiên thường an phận ở trong tinh hệ của mình lĩnh hội đại đạo, vừa bế quan đã là hàng trăm vạn năm, bình thường sẽ không rời đi.
"Được rồi, các ngươi trở về đi." Phục Ma nhìn hai đại đệ tử thánh địa còn lại nói.
"Đa tạ thánh chủ hộ tống." Đệ tử của hai đại thánh địa nói xong liền điều khiển chiến thuyền hướng về thánh địa của mình. Lần này bọn họ cũng thu hoạch khá nhiều, nói đơn giản thì chỉ cần thông qua tầng thứ nhất Thông Thiên tháp thôi thì ít nhiều gì cũng sẽ có thu hoạch. Trừ phi ngươi đến tầng thứ nhất còn chưa từng đi qua, như vậy thì quá mất mặt.
"Được rồi, lui xuống hết đi, Liễu Bạch, Nguyệt Khê, Thiên Tinh, Diệp Lâm ở lại." Trong một tòa đại điện to lớn, Phục Ma chắp tay đứng trên cao nhìn những ngôi sao phía trước nói, phía sau các đệ tử cung kính cúi đầu rời khỏi đại điện.
Bạn cần đăng nhập để bình luận