Cơ Duyên Của Ngươi Rất Tốt, Ta Vui Lòng Nhận

Chương 724: Diệp Lâm trùng kình

"Tự nhiên ta không sợ, bởi vì có câu 'binh đến tướng chặn, nước đến đất ngăn', nếu bọn họ có khả năng trực tiếp phái cửu kiếp Tán Tiên đến thì ta có lẽ còn sợ, nhưng hiện tại họ bị thiên đạo áp chế, ta có gì phải sợ?"
"Có khi đến cuối cùng, ta còn có thể trấn áp từng người trong số họ cũng nên ấy chứ."
Diệp Lâm mặt đầy chiến ý, có hạn chế, có hạn chế thì càng thú vị.
Có hạn chế, mình mới có thể phát huy hết năng lực.
"Tốt, nếu ngươi không sợ, vậy bọn ta mấy ông già này sẽ cùng ngươi đối đầu, ngươi còn ba năm để chuẩn bị, mặt khác, bốn đại châu đều do người trẻ tuổi nắm giữ, và câu trả lời của họ cũng giống như ngươi."
"Các ngươi đều là những đứa trẻ có trùng kình, tương lai của thời đại này nằm trong tay các ngươi."
"Trong ba năm này, bọn ta những lão già khọm này sẽ tuyệt đối bảo đảm cho các ngươi, trong Vô Danh Sơn, bất kỳ tài nguyên nào các ngươi cũng có thể tùy ý sử dụng."
Nghe lão giả nói xong, Diệp Lâm gật đầu, đã như vậy, vậy hắn sẽ dùng ba năm này để bắt đầu sắp đặt.
Sẽ chờ bọn họ giáng lâm, sau đó khi bọn họ đến rồi, cho bọn họ một bất ngờ.
"Nếu đã vậy, ngươi cũng từng tiếp xúc một số thế lực, đây là toàn bộ chân tướng, khi biết được điều này, ngươi có thể sớm chuẩn bị đối phó, đi đi con."
Lão giả đưa cho Diệp Lâm một ngọc phù, nói với Diệp Lâm bằng giọng hiền lành.
Diệp Lâm nhận lấy ngọc phù rồi cúi đầu chào lão giả, sau đó quay người rời đi, hiện tại hắn còn rất nhiều việc phải xử lý.
Thời gian rất gấp gáp, chỉ có ba năm.
Chờ khi Diệp Lâm bước ra khỏi tổ địa thì phát hiện bóng dáng Thái Sơ đã biến mất không thấy đâu.
Một lát sau, hắn nhận được tin nhắn, sau đó thân thể dần dần biến mất.
Trong đại điện của Vô Danh Sơn, vốn dĩ là đại điện trống trải, lúc này đang có mười bóng người ngồi, quanh thân mười bóng người này đều có các dị tượng cường đại khác nhau.
Còn Thái Sơ thì đứng ở phía dưới, thờ ơ nhìn những người này, sắc mặt tràn đầy kiêng kỵ, những người này, tùy tiện một người cũng có thể phá hủy Vô Danh Sơn hiện tại.
Hắn từng gặp Bán Tiên, nhưng uy áp quanh thân Bán Tiên còn lâu mới so được với những người này.
Thậm chí một sợi khí tức quanh thân của họ cũng đủ để giết chết hắn, quả thực quá sức kinh hãi.
Một khắc sau, bóng dáng Diệp Lâm xuất hiện trong đại điện, rồi Diệp Lâm đi thẳng đến vị trí chủ tọa ở trên điện, Thái Sơ ngồi ở phía sau Diệp Lâm.
"Các vị tiền bối đến Vô Danh Sơn, đáng lẽ ta phải đích thân ra nghênh đón, nhưng vì có chút việc chậm trễ, mong các vị tiền bối lượng thứ."
Diệp Lâm nhìn mười bóng dáng khủng bố ở phía dưới, thản nhiên nói.
"Không sao, mục đích chúng ta đến hẳn là Diệp tông chủ đã rõ, mau chóng bắt đầu đi, đám lão già này ở đây không được lâu, chúng ta chỉ có một canh giờ, trong một canh giờ nhất định phải trở về."
Trong số đó một phụ nữ lớn tuổi lên tiếng, sau một canh giờ, thiên đạo sẽ phát hiện ra bọn họ, đến lúc đó bọn họ sẽ bị thiên đạo trấn áp.
Dù tu vi hiện tại của họ đã đoạt thiên địa chi tạo hóa, thì trước mặt thiên đạo, vẫn chưa đủ để so sánh.
Lực lượng của thiên đạo bắt nguồn từ thế giới dưới chân bọn họ, lực lượng của cả thế giới đáng sợ cỡ nào? Dù cho tiên nhân từ trên chín tầng trời hạ phàm cũng phải bị tru sát.
"Tự nhiên rồi, đã có một canh giờ, vậy chúng ta trước hết bàn bạc chuyện liên minh này đã, chắc hẳn các vị tiền bối cũng rất tò mò về cái liên minh này."
Diệp Lâm vừa nói xong, các bóng dáng bên dưới đều đồng loạt gật đầu, liên minh này liên quan mật thiết đến lợi ích của chính họ, không thể xem nhẹ được.
Nếu không phải để nương tựa vào nhau giữ ấm thì họ đã không đồng ý yêu cầu này rồi.
Yêu cầu này đối với họ mà nói chẳng có gì hấp dẫn cả, đồ vật của Vô Danh Sơn căn bản không lọt vào mắt bọn họ, mục đích chính của Diệp Lâm là cướp đoạt đồ trong tay họ, ai lại muốn như vậy chứ?
Nhưng không còn cách nào, ai bảo bọn họ đang phải cầu cạnh người ta đây.
Bạn cần đăng nhập để bình luận