Cơ Duyên Của Ngươi Rất Tốt, Ta Vui Lòng Nhận

Chương 4607: Con đường vô địch - nguy hiểm thật tới

Diệp Lâm vừa nói xong, Lý Tiêu dao liền im lặng đứng chắn trước Vương Thiên và Bao Tiểu Thâu. Hắn tin tưởng Diệp Lâm vô điều kiện, Diệp Lâm nói có nguy hiểm, vậy chắc chắn là có nguy hiểm. Thấy tình hình như vậy, Cố Thanh Chi cùng những người phía sau Diệp Lâm cũng bắt đầu cảnh giác, dù bọn họ không rõ tình huống nhưng họ tin Diệp Lâm không hề vô cớ hành động như vậy. Đột nhiên, mặt biển vốn tĩnh lặng bắt đầu nổi sóng, bốn phương tám hướng đều trồi lên, từng luồng khí thế mạnh mẽ từ đáy biển truyền ra. "Mấy người các ngươi đi nhanh thật, chút nữa là ta đuổi không kịp." Lúc này, một người đàn ông trung niên mặc trường bào xám, mang theo nụ cười nhạt xuất hiện trên không trung, hai mắt nhìn thẳng vào Diệp Lâm cùng đoàn người. Cùng lúc đó, vô số cự long bay lên trời, vây chặt Diệp Lâm và những người khác ở giữa, từng đôi mắt tràn ngập sát ý nhìn chằm chằm vào họ. "Tiền bối, không biết chuyện này là sao?" Diệp Lâm cầm Thương Đế Huyết Ẩm kiếm trong tay, nhìn người đàn ông trung niên trước mặt. Mặc dù ý tứ đã rất rõ ràng nhưng vẫn muốn trì hoãn thêm chút thời gian để chuẩn bị. "Ngại quá, các ngươi tự tiện xông vào lãnh địa của Đông Hải Long tộc ta, dù là vô tình hay cố ý, đều có tội." "Hiện tại, bản tọa phụng mệnh Tam công tử của tộc đến bắt các ngươi để hỏi tội." "Đừng phí công chống cự, đây là lãnh địa của Đông Hải Long tộc ta, các ngươi dù mạnh đến đâu, có trốn thoát khỏi đây sao?" Người đàn ông trung niên cười nhạt nói, đám cự long xung quanh bắt đầu phát ra từng tiếng gầm thét, bầu trời trong xanh bỗng chốc trở nên u ám. Trong tầng mây đen kịt vang lên tiếng sấm rền, thỉnh thoảng lại lóe lên những tia sét chói mắt. Sấm sét di chuyển trong tầng mây, một cỗ thiên uy tràn ngập trong trời đất. "Hỏi tội? Tiền bối, ngươi cho rằng có thể làm khó được chúng ta sao?" Diệp Lâm vừa nói xong, mấy người phía sau đã sớm chuẩn bị sẵn sàng. Vương Hiểu Vân và Trương Vũ Sinh lao thẳng vào đám cự long xung quanh, Tam Táng và Từ Phong thì đối đầu với người đàn ông trung niên trước mắt. "Giết." Lúc nãy Diệp Lâm cố tình kéo dài thời gian, thực chất là để mọi người phía sau tranh thủ tự phân công nhiệm vụ. Mấy cự long này đều là Kim Tiên cảnh giới nhưng đều thuộc cấp độ thấp, chỉ có người đàn ông trung niên trước mắt là Kim Tiên tầng sáu. Thực lực hắn mạnh nhất, tự nhiên phải để Từ Phong và Tam Táng đối phó, còn lại thì do bọn họ giải quyết. Mục tiêu không phải là tiêu diệt hết mà là tốc chiến tốc thắng, mau chóng rời khỏi nơi này mới là quan trọng nhất. Dù sao đây là địa bàn của người ta, kéo dài thời gian sẽ càng nguy hiểm. "Chém." Thấy hai con cự long Kim Tiên tầng một trước mặt, Diệp Lâm vung kiếm chém xuống, kiếm khí cực kỳ mạnh mẽ trực tiếp chém hai con cự long thành hai nửa. Thân rồng to lớn rơi thẳng xuống biển, máu tươi nhuộm đỏ cả mặt nước. Trận chém giết lập tức bắt đầu. "Kiến càng lay cây, để bản tọa xem các ngươi làm được gì." Người đàn ông trung niên liếc nhìn Tam Táng và Từ Phong, ánh mắt lộ ra tia khinh thường, hai con sâu bọ mà dám đối địch với Chân Long sao? Người đàn ông trung niên đột nhiên ngẩng đầu vỗ ra một chưởng, không gian trước mặt rung lên không ngừng, Tam Táng lập tức xuất chiêu, hai chưởng va vào nhau, một đạo dư chấn kinh khủng lan ra khắp nơi, mặt biển phía dưới lập tức bị nhấc lên thành những con sóng cao vạn trượng. Sóng biển không ngừng dâng trào, từng đạo khí tức kinh khủng không ngừng bao phủ xung quanh, trên trời cao sấm chớp không ngừng lóe lên vô cùng kinh hãi. Tiếng sấm vang rền, cuộc chiến trên không càng thêm khốc liệt. Từng thân rồng to lớn rơi xuống mặt biển, như sủi cảo bị ném xuống nồi, từng cái từng cái chìm vào biển sâu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận