Cơ Duyên Của Ngươi Rất Tốt, Ta Vui Lòng Nhận

Chương 3569: Con đường vô địch - Kỳ Huyễn đại lục 33

"Tỷ tỷ đã yêu cầu như vậy, thì đệ đệ sẽ thay tỷ tỷ trút giận."
Trần Trường Sinh vẻ mặt áy náy nói.
"Giết chết cái loại tiện chủng này cho ta."
Mà người mỹ phụ kia thì vỗ vai nhi tử mình, ghé sát vào tai nhi tử nói nhỏ.
Hai mắt Trần Trường Sinh lóe lên một tia nguy hiểm, khẽ gật đầu.
Sau đó mỹ phụ liếc nhìn Thượng Quan Uyển Ngọc ở phía xa rồi quay người rời đi, để lại nơi này cho nhi tử mình.
"Ta nghĩ chúng ta cũng nên chuyển chỗ cho hai người này rồi."
Diệp Lâm híp mắt nhìn Trần Phàm ở phía xa, Trần Phàm liếc nhìn hai con của mình, khẽ gật đầu, hẳn là Trường Sinh biết chừng mực.
Chủ yếu là hắn còn đoán không ra nội tình của Diệp Lâm, hắn đã sớm âm thầm điều động thiên đạo chi lực dò xét vận mệnh để tìm hiểu lai lịch của Diệp Lâm.
Chỉ cần là sinh linh của Kỳ Huyễn đại lục, hắn đều có thể tra ra, hắn muốn xem xem rốt cuộc thanh niên trước mắt có lai lịch gì.
"Tỷ tỷ, mời đi, ta nhường ngươi ba chiêu, cứ việc ra tay, chỉ cần tỷ tỷ có thể hả giận thì đệ đệ ta chịu đòn cũng đáng."
"Đệ đệ không mong cầu gì nhiều, chỉ hy vọng sau chuyện này tỷ tỷ có thể buông bỏ oán khí trong lòng."
Trần Trường Sinh chắp tay đứng tại chỗ lớn tiếng nói.
Thấy cảnh này, mọi người đều lộ vẻ hài lòng mỉm cười với Trần Trường Sinh, sớm đã biết Trần Phàm có một Kỳ Lân tử, bây giờ xem xét quả nhiên bất phàm.
Tuổi còn trẻ chưa đến trăm tuổi đã bước vào Đại Huyễn Tông cảnh giới, hơn nữa còn nho nhã lễ độ, tính nết tốt, tương lai chắc chắn lại là một cường giả có thể so với Trần Phàm.
Mà Trần Phàm đứng ở đằng xa nhìn con trai mình cũng hài lòng gật đầu, đây chính là con trai của mình, không hổ là dòng dõi của mình.
Lại nhìn Thượng Quan Uyển Ngọc, trong mắt hắn lộ vẻ thất vọng, không biết đứa bé này ở bên ngoài trải qua những gì mà lại biến thành cái bộ dạng này.
Sau đó Trần Phàm khó nhận ra liếc nhìn Diệp Lâm ở phía xa trong khi liếc mắt lại kinh ngạc, tại sao thân phận của người này hắn lại không tra được? Vận dụng thiên đạo chi lực cũng không tra được?
Chẳng lẽ người này không phải người của đại lục này? Không thể nào, tuyệt đối không thể nào.
Diệp Lâm thì đứng tại chỗ tươi cười, tiểu động tác của Trần Phàm đương nhiên hắn biết, Trần Phàm đang dao động vận mệnh của mình trong thiên đạo hòng tìm ra dấu vết tồn tại của mình.
Đáng tiếc, vốn dĩ mình không phải là người của thế giới này nên mặc cho Trần Phàm có kiểm tra kiểu gì cũng không thể tìm ra được gì.
Ở phía dưới, Thượng Quan Uyển Ngọc đã sớm đến gần Trần Trường Sinh, nhìn Trần Trường Sinh vô lễ trước mắt, trong mắt nàng lóe lên một tia hận ý, sau đó cầm hai phiến gương trong tay.
"Huyền ảnh vô biên, huyền ảnh không có huyệt, huyễn cảnh, lên."
Thượng Quan Uyển Ngọc vừa dứt lời, trên đài cao đột nhiên bùng phát ra vạn trượng ánh sáng, mọi người nheo mắt nhìn thì thấy một lồng nửa hình tròn màu tím bao hai người vào bên trong. Mặt ngoài lồng ánh sáng tỏa ra khí tức ba động vô cùng kỳ lạ.
"Tê, đây chẳng phải là tuyệt học của huyền ảnh đạo nhân sao? Tại sao Tuyệt Thiên Đạo Thánh này lại biết tuyệt học của huyền ảnh đạo nhân?"
"Ngươi ngốc à, Tuyệt Thiên Đạo Thánh này hiển nhiên là đồ đệ của huyền ảnh đạo nhân, năm xưa huyền ảnh đạo nhân dựa vào một tay huyền ảnh thuật đã dùng tu vi Đại Huyễn Tông mà cưỡng ép chém một cường giả Thánh Huyễn, sau đó cũng bị thương nặng sống không được bao lâu, không ngờ lão già này trước khi chết còn thu một vị đệ tử."
"Chậc chậc chậc, huyền ảnh thuật lại lần nữa xuất hiện, cũng không biết trận chiến này sẽ phát triển như thế nào."
Một đám cường giả nhìn sự biến hóa trên lôi đài đều tấm tắc kinh ngạc.
Huyền ảnh thuật? Đây chính là loại thuật pháp nghịch thiên có thể vượt cấp mà chiến, trong bảng xếp hạng thuật pháp của toàn bộ Kỳ Huyễn đại lục cũng có thể xếp hàng đầu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận