Cơ Duyên Của Ngươi Rất Tốt, Ta Vui Lòng Nhận

Chương 2043: Hồng Bá Thiên truyền ra ngoài 3

Chương 2043: Hồng Bá thiên truyền ra ngoài 3Lúc này, Diệp Linh Khê sắc mặt hơi tái nhợt, cả khuôn mặt không chút huyết sắc, toàn thân trông như sắp không xong đến nơi rồi.
“Được, đi, đi Dược Vương Cốc.”
Vốn có thể trấn áp Diệt Tuyệt Tán thêm một năm rưỡi nữa, nhưng lần trước bị sát thủ đánh một chưởng, nàng không trụ được nữa, độc đã gần lan đến tim.
Nếu không vì đặt hy vọng vào Diệp Lâm, nàng đã sớm để người của Đại Hạ hoàng triều đưa đến Dược Vương Cốc rồi.
Nhưng Đại Hạ hoàng triều bị nhiều người trong bóng tối nhòm ngó, mọi hành động sẽ bị lộ trước mắt bọn chúng, không dễ đưa nàng đi.
Vậy nên chỉ có thể nhờ Diệp Lâm đến đưa đi.
"Linh Khê, lên đường bình an, lần sau muốn đến thì báo trước, ta sẽ đích thân ra đón ngươi."
"Linh Khê, đi mạnh giỏi."
Hạ Hồng Vĩ bốn người đứng trên phố vẫy tay tạm biệt Diệp Linh Khê, còn Diệp Lâm thì đạp lên Thị Huyết Ma kiếm mang theo Diệp Linh Khê biến mất vào tầng mây.
"Ngươi vốn có thể rời đi, bởi vì ta giờ đã không còn chút giá trị nào với ngươi."
Diệp Linh Khê ngồi trên phi kiếm có chút mất mát nói.
“Sao vậy? Lúc ta mới quen ngươi đâu có thế này, sao lần này lại suy sụp thế kia?”
Diệp Lâm nhìn Diệp Linh Khê phía sau, có chút hiếu kỳ nói, lần đầu hắn gặp Diệp Linh Khê đâu thấy nàng suy sụp như vậy, sao lần này lại rệu rã tinh thần như vậy?
Tựa hồ cả người đều sắp mất đi ý chí sinh tồn đến nơi rồi.
"Vừa rồi Dược Vương Cốc hồi âm, muội muội ta sắp kế thừa vị trí cốc chủ Dược Vương Cốc, ta với nàng từ trước đã không hợp, lần này về, lành ít dữ nhiều.”
“Mà sư phụ thì đã rời Dược Vương Cốc từ lâu, ta nếu muốn cầu người, cũng chỉ có thể cầu nàng, e là hy vọng không lớn.”
“Nên, ngươi giờ hối hận vẫn còn kịp, nếu không muốn, thả ta xuống để ta tự sinh tự diệt là được.”
Diệp Linh Khê uể oải nói.
"Nguyên lai chỉ có chuyện đơn giản vậy thôi à, ai nói với ngươi ta muốn đưa ngươi đến Dược Vương Cốc? Diệt Tuyệt Tán, đâu nhất định chỉ có Dược Vương Cốc mới giải được, lần này ta dẫn ngươi đi tìm người, nàng ấy có thể dễ dàng giải Diệt Tuyệt Tán cho ngươi."
Diệp Lâm cười nhẹ, từ khi Yên Lũng tông bị diệt, phối phương của Diệt Tuyệt Tán đã sớm bị Hạ Vô Thư tìm thấy, nhưng theo lời của kẻ chế tạo ra Diệt Tuyệt Tán đó, Diệt Tuyệt Tán không có thuốc giải.
Một khi trúng độc, hoặc là phải dùng đại thủ đoạn loại trừ, hoặc là dùng bảo dược cấp cao hơn để trấn áp, hoặc là chỉ có chờ chết.
Diệt Tuyệt Tán chính là độc chiêu của Yên Lũng tông, một khi có thuốc giải, vậy Yên Lũng tông của hắn sao có thể đứng vững được?
Độc dược không có thuốc giải, mới là độc dược tốt nhất trên thế giới.
Độc dược có thuốc giải, thì còn gọi là cái gì độc dược?
“Không phải Dược Vương Cốc?”
Diệp Linh Khê hoang mang, toàn bộ Bắc Cương này trừ Dược Vương Cốc ra thì còn nơi nào có thể giải được Diệt Tuyệt Tán của Yên Lũng tông?
Trừ phi... Có thể mời được một vị Thái Ất Huyền Tiên đích thân ra tay.
Nhưng Thái Ất Huyền Tiên là nhân vật bực nào? Bình thường gặp đã khó, đừng nói đến mời hắn khử độc.
Nên Diệp Linh Khê không nghĩ ra được người thứ hai có thể giúp.
"Ngươi người này thật tốt..."
Nhìn bóng lưng của Diệp Lâm, Diệp Linh Khê thầm nghĩ, người giữ đúng lời hứa như vậy, e là trong thiên hạ này đã rất hiếm gặp.
Thị Huyết Ma kiếm phóng nhanh như bay, Diệp Lâm chắp tay đứng ở phía trước hai mắt nhắm hờ, cả người như một thanh kiếm tĩnh lặng đứng trên chuôi kiếm không động đậy.
Quanh thân không tự chủ tỏa ra kiếm khí cực mạnh, những yêu thú nào vô tình đi qua đều không khỏi bị luồng kiếm khí này làm cho kinh hãi, phi tốc rời đi, căn bản không dám bén mảng đến gần Diệp Lâm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận