Cơ Duyên Của Ngươi Rất Tốt, Ta Vui Lòng Nhận

Chương 2508: Sáu một vui vẻ 1

Chương 2508: Sáu một vui vẻ 1Cái gọi là mảnh vỡ Tiên giới, chẳng qua chỉ là một vùng đại lục mà thôi, mặt ngoài đại lục bao phủ bởi sương mù trắng xóa, tiên khí lượn lờ, mang một phong vị khác biệt. Diệp Lâm đeo mặt nạ tinh xảo màu đỏ, trên người khoác trường bào đỏ như máu, trông như sát thần bước ra từ địa ngục. Chỉ đứng đó thôi, cũng đã toát ra một luồng sát khí vô biên, áp bức người đối diện. Xung quanh, từng đạo lưu quang màu vàng lao vào đại lục này, còn Diệp Lâm thì đang chờ đợi, chờ một người. Ngay lúc Diệp Lâm kiên nhẫn chờ đợi, Lạc Dao được dòng sông bao bọc đi đến bên cạnh Diệp Lâm, nàng cứ thế nhìn Diệp Lâm. “Sao ngươi đi không chờ ta vậy? Tại sao không mang ta theo? Chúng ta không phải là bạn sao?” Lạc Dao có chút tủi thân nói, nàng xem Diệp Lâm là bạn, nhưng Diệp Lâm có vẻ như không xem nàng là bạn thật sự. Thấy Lạc Dao trước mặt, Diệp Lâm giật mình, mình đã che giấu toàn bộ khí tức, lại thêm mặt nạ, hoàn toàn là biến thành người khác. Mà thân phận này lại bị Lạc Dao tùy tiện nhìn thấu, điều này khiến lòng hắn vô cùng kinh ngạc. Tuy vậy Diệp Lâm cũng không quá bất ngờ, dù sao bí mật trên người Lạc Dao cũng rất nhiều, hắn cũng đã quen rồi. "Nơi này không phải chỗ ngươi nên đến, nơi này rất nguy hiểm." Diệp Lâm trầm giọng nói. "Ngươi đang lo lắng cho ta, ngươi đang lo lắng cho ta phải không? Thì ra cảm giác được người khác quan tâm lại như thế này." Lời nói của Diệp Lâm đến tai Lạc Dao lại mang một ý nghĩa khác, Lạc Dao vui mừng khôn xiết nói, nàng sờ cằm, quanh quẩn bên Diệp Lâm, vẻ mặt rất vui vẻ. Mỗi bước nàng đi đều tạo ra những bọt nước nhỏ dưới chân. Dù ở giữa không trung, bọt nước vẫn luôn theo sát nàng. Đúng lúc này, một đạo lưu quang hiện lên trước mặt Diệp Lâm, khóe miệng Diệp Lâm dưới lớp mặt nạ hơi nhếch lên, lập tức liếc nhìn Lạc Dao bên cạnh. "Muốn đi thì đi theo ta, ta cũng sẽ không chờ ngươi, càng không mang theo ngươi." Diệp Lâm vừa nói dứt lời, thân thể liền biến mất. Còn Lạc Dao ngơ ngác đứng tại chỗ, nhìn xung quanh trống rỗng, bóng dáng Diệp Lâm đã đi đâu mất. "Sông lớn, ta muốn đuổi theo hắn." Lạc Dao có chút giận dỗi nói, giây tiếp theo, một sự việc không thể tin nổi xảy ra, chỉ thấy xung quanh trống không bỗng tuôn ra vô tận nước sông, nước sông bao lấy Lạc Dao, đuổi sát theo Diệp Lâm ở phía sau. Diệp Lâm đuổi theo lưu quang màu vàng phía trước, một mạch xông tới, càng đi Diệp Lâm càng phát hiện, phía dưới những ngọn núi và dòng sông vốn trải rộng trên đại địa lại xuất hiện một vùng kiến trúc tàn tạ. Từng tòa nhà màu trắng giờ đây chỉ còn là đống phế tích, không thể tìm thấy lấy một tòa còn nguyên vẹn. Tiếp đó, luồng lưu quang vàng trước mắt lao xuống phía dưới, Diệp Lâm bám sát theo sau, cuối cùng lưu quang vàng đáp xuống một khoảng đất bằng, ánh sáng vàng tan đi, bên trong hiện ra chân dung một người. Người này chính là Tần An, muội muội của Tần Tử Yên. Cửu Tiêu Huyền Lôi kiếm quyết, chắc chắn ở trên người người này. Diệp Lâm núp sau lưng, ra sức che giấu khí tức của mình. Tên: Tần An. Tu vi: Chân Tiên đỉnh phong. Mệnh cách: Đạo giả. Thân phận: Dòng chính của Tần gia, một trong trăm thế lực mạnh nhất của Tinh Hà Hoàn Vũ. Chủng tộc: Bán Thần tộc. Khí vận: Năm mươi ức. Mệnh lý: 【Huyết mạch Bán Thần】, 【Bối cảnh hùng mạnh】, 【Ngộ tính thông thần】, 【Thánh Tượng thần thể】, 【Vạn vật thân thiện】, 【Thiên Nhãn Thông】. Vận mệnh: Dừng chân ở đỉnh phong Thái Ất Huyền Tiên, khi cùng dị tộc chém giết, một mình chiến ba cường giả đỉnh phong Thái Ất Huyền Tiên, cuối cùng ôm hận mà chết. Cơ duyên gần đây: Ba tháng sau tại khu vực trung tâm bên trong chôn kiếm sơn mạch, phát hiện một ngôi mộ lớn, sau khi tiến vào mộ thất tìm được một chiếc quan tài bằng đồng xanh, hao hết sức mở quan tài, bên trong phát hiện Chí Tôn kiếm quyết, Cửu Tiêu Huyền Lôi kiếm quyết. 【Huyết mạch Bán Thần】: Tương truyền, rất lâu về trước, thế giới là một vùng hỗn độn, sự hỗn độn đó kéo dài vô tận thời gian. Bên trong hỗn độn, có đủ loại chủng tộc, nhục thân của bọn chúng cường đại, tu vi cũng vô cùng kinh khủng, có thể dùng nhục thân để chống lại những luồng khí hỗn độn. Trong số đó, có một loại được gọi là thần tộc, nhục thân những tộc này cực kỳ mạnh, còn ẩn chứa một tia lực pháp tắc trong huyết mạch. 【Bối cảnh hùng mạnh】: Bối cảnh siêu nhiên, bối cảnh hùng mạnh cũng là một phần thực lực. 【Ngộ tính thông thần】: Ngộ tính cực mạnh, có thể giúp ngươi nhanh chóng dẫn đầu so với những người cùng trang lứa. 【Thánh Tượng thần thể】: Trời sinh Thần Thể, ẩn chứa lực lượng thánh tượng trong cơ thể, khi kích phát có thể nhận được sức mạnh thánh tượng viễn cổ tăng thêm. 【Vạn vật thân thiện】: Cảm giác rất nhạy bén, thường có thể nhận ra điều gì đó từ vạn vật xung quanh. 【Thiên Nhãn Thông】: Thần thông bẩm sinh, đôi mắt khác với người thường, có thể nhìn thấy những thứ cả đời không thể thấy được, nhìn thấu tâm linh, xuyên qua ảo ảnh. Bản đồ chôn kiếm sơn mạch: Đi thẳng ngàn dặm, rẽ trái ngàn dặm, sẽ gặp một dãy núi được kiếm khí bao phủ, đó chính là chôn kiếm sơn mạch. Xem xong bảng của Tần An, Diệp Lâm cười, bảng thật quá tri kỷ, ngay cả bản đồ cũng cho mình. Lần này tốt rồi, không cần phải theo Tần An cực khổ tìm kiếm trong ba tháng nữa. Ngược lại tiết kiệm được không ít phiền phức. “Diệp Lâm, vừa rồi ngươi đuổi theo hắn sao? Ngươi đi nhanh quá, chẳng thèm đợi ta gì cả." Ngay lúc này, một tiếng cười hồn nhiên truyền vào tai Diệp Lâm, nhìn lên phía trước, Diệp Lâm giật mình. Lạc Dao đang đứng cạnh Tần An, hai tay chắp sau lưng, nàng cứ đi qua đi lại bên cạnh Tần An, đồng thời không quên bĩu môi chê bai Diệp Lâm. Nhưng có một chuyện thần kỳ đã xảy ra, dù Lạc Dao có quanh quẩn bên Tần An như thế nào thì Tần An vẫn như không hề nhìn thấy nàng, cứ thế tiến về phía trước. Ngay sau đó, thân thể Tần An cứ thế xuyên qua người Lạc Dao. Với tất cả những điều này, Lạc Dao không hề ngạc nhiên, phảng phất đã quá quen rồi. Lúc này, Diệp Lâm nhớ lại lời Lạc Dao từng nói với hắn, trên thế gian này, ngoài di nương ra thì chỉ có ngươi có thể thấy ta. Giờ khắc này, cuối cùng hắn cũng hiểu vì sao Lạc Dao trước mắt lại ngây thơ đơn thuần như vậy, vì sao lại cần bạn bè đến vậy, vì sao chỉ vừa gặp mặt một lần đã quấn lấy hắn không buông. Thì ra là vậy, sống trong thế giới chỉ có một mình, ai rồi cũng sẽ phát điên mất thôi. Người khác không thấy được mình, cũng không nhận ra mình, cả thế giới như chỉ có mình một người, nghĩ thôi cũng đủ khiến người ta tuyệt vọng. “Diệp Lâm, ngươi theo hắn làm gì? Có gì đặc biệt đâu.” Lúc này, Lạc Dao nhún nhảy tới bên cạnh Diệp Lâm, vẻ mặt đầy nghi hoặc nói. Nhưng Diệp Lâm chỉ lắc đầu không đáp, lập tức hóa thành một đạo huyết ảnh lao về phía trước, trong lúc đó vẫn không quên một tay xách Lạc Dao lên. Cảm nhận cảnh vật xung quanh lùi lại nhanh chóng, Lạc Dao được Diệp Lâm xách đi hai tay vung vẩy. "Nhanh nữa, nhanh nữa, lên lên lên." Lạc Dao kêu lên như chuông nhỏ không ngừng vang lên, tiếng vang vọng giữa thung lũng rất trong trẻo, nhưng đáng tiếc, âm thanh này chỉ có một mình Diệp Lâm có thể nghe thấy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận