Cơ Duyên Của Ngươi Rất Tốt, Ta Vui Lòng Nhận

Chương 1669: Côn Luân bí cảnh 29

Chương 1669: Côn Luân bí cảnh 29 Hiện tại, nếu vạn nhất dính vào nhân quả, về sau xử lý sẽ cực kỳ phiền phức. Tốt nhất là đừng gây thêm nhân quả, nếu không đến cuối cùng ngươi sẽ hối hận. Tu sĩ dưới tiên cảnh bị thiên đạo ràng buộc, còn tu sĩ trên tiên cảnh thì bị nhân quả trói buộc. Nhân quả đáng sợ ở chỗ nó tích lũy qua ngày tháng, cực kỳ đáng sợ, dù là Thái Ất Kim Tiên cũng không dám xem nhẹ. Nếu không hoàn toàn siêu thoát, thế gian này luôn có lực lượng trói buộc ngươi.
Nhìn hai chiếc nhẫn không gian trong tay, Thiên Khải kinh ngạc không thôi, đây là lần đầu tiên hắn đầu tư bị từ chối. Trước đây, khi hắn đầu tư cho tu sĩ khác, mọi việc đều thuận lợi. Những người kia chỉ cần nghe thấy hắn đầu tư, ai nấy đều tranh giành, mong mưu dùng chút tình cảm này để có quan hệ với Khải Long tộc của hắn.
"Nếu không muốn, vậy thôi. Hai ngươi rất có ý, ta có một chỗ chơi khá hay, có muốn đi không?" Hai lần đều thất bại càng khiến hắn hứng thú với hai người trước mặt, đồng thời nghĩ đến một nơi mà bản thân đã suy nghĩ lâu mà chưa dám đặt chân vào.
"Ồ? Nói thử xem." Diệp Lâm vừa cười vừa nói, người trước mắt rất thú vị, suốt quá trình đều không có ác ý với họ, mà đằng nào cũng đang rảnh, hắn cũng muốn tán gẫu với người này.
"Chuyện tiếp theo nghe được chớ nói ra ngoài, phát đại đạo lời thề đi đã, sau đó ta sẽ nói cho các ngươi." Vẻ mặt tươi cười của Thiên Khải bỗng nhiên trở nên nghiêm túc nói.
Diệp Lâm cùng Liễu Bạch nhìn nhau, đại đạo lời thề không phải chuyện đùa, đại đạo bao trùm vô tận hoàn vũ, dù là Thái Ất Kim Tiên trước đại đạo cũng chỉ là con kiến lớn hơn chút mà thôi. Đại đạo giống như thiên đạo trong từng thế giới, chí cao vô thượng.
"Được."
Sau khi hai người phát đại đạo lời thề xong, Thiên Khải mới mỉm cười, lập tức phất tay sang bên, đám đệ tử Khải Long tộc xung quanh đều thức thời lui ra.
"Ta có một di tích của Thái Ất Huyền Tiên, nhưng di tích này xảy ra chút ngoài ý muốn, bên trong tràn ngập khí tức quỷ dị, may mà có khí tức Thái Ất Huyền Tiên trấn áp nên khí tức quỷ dị chỉ có thực lực Địa Tiên mà thôi. Mà một mình ta đi vào thì hơi nguy hiểm, nên muốn hỏi ý hai ngươi, mà còn theo thông tin ta dò được thì khi còn sống, chủ nhân di tích này là Mặc Uyên chân nhân, nghe nói khi đó Mặc Uyên chân nhân có ba chí bảo."
"Thứ nhất, tàn quyển Nhất Khí Hóa Tam Thanh, thứ hai, một bản thần thông Chí Tôn cấp khác, một cái Thời Gian Tháp Chí Tôn cấp, nghe đồn tốc độ thời gian trôi trong Thời Gian Tháp so với bên ngoài là 1000:1, một ngàn năm trong Tháp chỉ bằng một năm ngoài, đúng là bảo vật tu luyện chí cao."
"Thế nào? Nếu cùng ta vào trong đó, chúng ta có được ba kiện chí bảo, mỗi người một món, ta chỉ cần cái Thời Gian Tháp, còn lại hai cái các ngươi xem mà chia, thấy sao?" Nghe Thiên Khải nói, trong mắt Diệp Lâm mơ hồ có chút kích động. Tàn quyển Nhất Khí Hóa Tam Thanh? Thứ này có sức hút cực lớn với hắn, thứ hắn cần chính là tàn quyển Nhất Khí Hóa Tam Thanh.
"Sao không tìm người khác?" Diệp Lâm cau mày nói. Thiên Khải muốn thân phận có thân phận, muốn địa vị có địa vị, muốn thực lực có thực lực, muốn người có người, có thân phận như vậy sao lại muốn tìm hai người bọn họ? Hai người xa lạ mới gặp lần đầu? Tin tức về di tích như vậy mà truyền ra, không ai là không kích động, dù là Kim Tiên cao cao tại thượng cũng sẽ để ý tới.
Bạn cần đăng nhập để bình luận