Cơ Duyên Của Ngươi Rất Tốt, Ta Vui Lòng Nhận

Chương 2634: Con đường vô địch - Triều Thiên Lộ

Chương 2634: Con đường vô địch - Triều Thiên Lộ
Triều Thiên Lộ, toàn bộ con đường được làm từ bạch ngọc, trông trắng tinh không một tì vết, ở nơi biên giới còn được vẽ thêm từng đạo phù văn đặc thù. Con đường này rộng khoảng mười lăm mét, dài... không nhìn thấy điểm cuối, chỉ biết nó kéo dài đến tận chân trời, như thể đang ở trên chín tầng mây.
Diệp Lâm đứng trước Triều Thiên Lộ, bốn người phía sau đứng sát bên cạnh hắn, những đệ tử còn lại thì rải rác xung quanh quan sát động tĩnh.
Trên chín tầng mây, mây đen dày đặc bao phủ, bên trên những đám mây này có những bóng người lay động. Những thân ảnh này đều là các thám tử đến từ các thế lực lớn, bao gồm cả những cường giả thế hệ trước.
Khí tức quanh người bọn họ đan xen vào nhau, tạo thành một vùng mây đen rộng lớn hàng ức dặm. Khi đạt đến Địa Tiên, mỗi lời nói hành động đều có thể ảnh hưởng đến trời đất, huống chi là Chân Tiên. Bọn họ chỉ cần đứng đó thôi đã là một phương trời đất.
Không cần phải làm gì cả, đạo vận quanh người họ tương tác với nhau đã đủ để thay đổi quy tắc của thiên địa. Có người nói rằng khi đạt đến tiên cảnh, họ không còn được gọi là sinh linh nữa, mà dường như là hiện thân của quy tắc. Mỗi hành động, mỗi lời nói đều mang một ý nghĩa sâu xa.
Một lát sau, bảy dị tượng xuất hiện tại Thánh Vương Thành, chiếm cứ toàn bộ bầu trời, trước mỗi dị tượng là một bóng người đứng đó. Bảy người họ trong chớp mắt đã đến trước Triều Thiên Lộ, năm nam hai nữ, trong đó có Thủy Linh Lung, người đã từng trò chuyện với Diệp Lâm.
"Chậc, đẹp trai quá, đó là Kiếm Tiên Thục Sơn sao? Thật sự rất bảnh."
Có một cô gái nhìn về phía chàng thanh niên đang đứng ở vị trí trung tâm, người có dị tượng sau lưng, hai mắt ngập tràn vẻ si mê.
Cũng không trách bọn họ, thực sự là hắn quá mức tuấn tú. Lông mày như kiếm, mắt sáng như sao, khoác trên mình một chiếc đạo bào, sau lưng còn đeo một thanh kiếm gỗ, bên hông mang một sợi dây chuyền. Hắn chỉ cần yên tĩnh đứng đó thôi đã giống như hóa thân của kiếm đạo. Người này mạnh hơn Kiếm Vô Song quá nhiều, quả thực không cùng đẳng cấp.
"Ha, lần này có chuyện hay để xem rồi, Bát Dương cao cao tại thượng cả vạn năm, chắc đã quên mình là ai rồi, lần này tốt rồi, tai họa ập đến rồi."
"Trong trận chiến này, ngoại trừ Huyết Sát ra thì không ai đáng lo ngại. Đối với Bát Dương mà nói, Thiên Thành Liên Minh có lẽ là điểm cuối, nhưng đối với những người này, Thiên Thành Liên Minh chỉ là điểm khởi đầu."
"Bọn họ nhất định sẽ tiến lên đỉnh cao nhất của Ma Vực, bản thân Thục Sơn đã là thế lực cao cấp nhất ở Ma Vực rồi, nghe đồn thái thượng trưởng lão của bọn họ đã gần như nửa bước bước vào Kim Tiên, kiếm Phong mà ông ấy tự tay bồi dưỡng, Bát Dương căn bản không thể so sánh."
Nhìn bảy người này, những tiếng bàn tán không ngừng vang lên. Mọi người nhìn bảy người trước mắt đều tràn đầy sự tự tin, bảy người này ngoài việc bản thân yêu nghiệt thì địa vị sau lưng cũng vô cùng không đơn giản.
Nghe các lão đại trò chuyện, một số người đến từ các thế lực nhỏ thì lại không rõ cho lắm, chẳng phải còn có một Thủy Linh Lung vốn được xưng là tán tu hay sao? Nhưng địa vị của bọn họ đã được định đoạt, có một số chuyện, bọn họ vĩnh viễn cũng không thể hiểu được.
"Kia chính là người ngươi xem trọng sao? Cũng không có gì đặc biệt."
Trong số bảy người, một gã lực lưỡng, tay còn to hơn cả vòng eo của Thủy Linh Lung cười nói với Thủy Linh Lung ở bên cạnh. Gã nhìn Diệp Lâm phía dưới, hai mắt lộ ra một tia khinh miệt.
"Hừ, ngươi tốt nhất nên sửa cái tật coi thường người khác đi, nếu không sau này chết như thế nào cũng không biết đâu."
"Trước kia xem thường Kiếm Vô Song, kết quả bị Kiếm Vô Song dùng kiếm đạo thiên địa ép cho không ngóc đầu lên được, bây giờ Kiếm Vô Song thua tên kia, ngươi nghĩ tên kia đơn giản chắc?" Thủy Linh Lung nhìn tên tráng hán bên cạnh với vẻ khinh thường nói. Đúng là một gã chỉ có thực lực, không có đầu óc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận