Cơ Duyên Của Ngươi Rất Tốt, Ta Vui Lòng Nhận

Chương 3591: Con đường vô địch - bí cảnh chuyến đi 8

"Kỳ quái, bảy sao đâu? Bảy sao đi đâu mất rồi?" Tráng hán đứng ở phía trước nhìn bên trái một chút, nhìn bên phải một chút, cuối cùng một mặt mê man đứng tại chỗ, bốn người sau lưng cũng theo sát bước đến bên cạnh hắn. "Đội... Đội trưởng, chúng ta hình như thật sự sai rồi, cái thứ này không giống Thất Tinh Mãng, càng giống là... Thôn Thiên Mãng." Nghe thấy lời thủ hạ bên cạnh, tráng hán đột nhiên trợn to mắt nhìn về phía phía trước, sau đó đôi mắt không ngừng quét nhìn thân thể mênh mông vô bờ kia. Theo thời gian trôi qua, thân thể tráng hán cũng bắt đầu run nhè nhẹ, từng giọt mồ hôi lạnh từ khóe mắt rơi xuống "Xong... Xong rồi, làm... sai rồi, cái này... cái này đây là Thôn Thiên Mãng." Tráng hán lắp bắp nói, Thôn Thiên Mãng, đây chính là Thôn Thiên Mãng mà, Thôn Thiên Mãng cùng Thất Tinh Mãng tuy đều là mãng xà, nhưng thực lực lại khác nhau một trời một vực. Một con Thôn Thiên Mãng đủ để hủy diệt toàn bộ bộ lạc của bọn họ, mà bây giờ, lại bị người chém? Mà đám người mình lại dám mưu đồ cướp thú săn của những kẻ chém được Thôn Thiên Mãng kia? "Quái... trách không được bọn họ mạnh như vậy, đội trưởng, lần này làm sao bây giờ? Mấy người kia có thể chém giết Thôn Thiên Mãng, nếu như không khéo thì không những chúng ta mất mạng mà bộ lạc phía sau cũng khó thoát khỏi nguy cơ." Một tên thủ hạ xoa mồ hôi trán, nơm nớp lo sợ nói, ba người còn lại đều dùng ánh mắt cầu khẩn nhìn về phía đội trưởng của mình. Nếu lần này xử lý không tốt, bọn họ sẽ thua ở đây mất. Còn tráng hán đội trưởng thì một mặt bình tĩnh xoay người lại. "Bằng hữu, ta tên Kháng Đại Lực, không biết bằng hữu xưng hô như thế nào?" Kháng Đại Lực đi đến trước mặt Diệp Lâm, nét mặt tươi cười như hoa, còn Diệp Lâm thì như cười mà không cười nhìn hắn chằm chằm. "Diệp Lâm." "Khụ khụ, cái này... Ờ, Diệp Lâm bằng hữu à, chúng ta lần này là sai lầm thật, sai lầm thật, chúng ta xin lỗi, xin lỗi." "Thật sự xin lỗi, để tỏ lòng áy náy, vật này liền tặng Diệp Lâm bằng hữu." Kháng Đại Lực vừa nói vừa tìm tòi ở ngực mình, trong ánh mắt ghét bỏ của Thượng Quan Uyển Ngọc, Kháng Đại Lực lấy ra một viên tinh thạch trắng như ngọc đưa cho Diệp Lâm. Diệp Lâm không hề ghét bỏ, nhận lấy tinh thạch này, thần niệm dò xét vào trong, sau khi tìm tòi cẩn thận, ánh mắt Diệp Lâm ngưng lại, trong lòng vô cùng rung động. Vật này... Vật này lại là mảnh vỡ pháp tắc? "Thứ này, ở đâu ra?" Giọng Diệp Lâm nóng bỏng hẳn lên, vật này vậy mà là mảnh vỡ pháp tắc trong truyền thuyết? Dù rất nhỏ nhưng đúng là mảnh vỡ pháp tắc. Mảnh vỡ pháp tắc là cái gì? Đó có thể là sản phẩm sau khi pháp tắc chân chính tàn lụi. Pháp tắc là một loại lực lượng áp đảo trên quy tắc, là lực lượng vô cùng cường đại của thế gian. Dù là pháp tắc cũng có ngày tàn lụi, thứ trong tay Diệp Lâm chính là mảnh vỡ bảo tồn lại sau khi pháp tắc tàn lụi, hơn nữa mảnh vỡ pháp tắc này không có bất kỳ thuộc tính gì, vô cùng tinh khiết. Loại đồ vật này chỉ cần số lượng đủ, tốc độ lĩnh ngộ pháp tắc của Diệp Lâm có thể tăng nhanh, nếu số lượng đủ nhiều, trong vòng vạn năm bước vào đỉnh phong Thái Ất Huyền Tiên cũng không phải là không thể. Dù sao cảnh giới Thái Ất Huyền Tiên chủ tu pháp tắc, chỉ cần lĩnh ngộ pháp tắc đủ sâu, tu vi tự nhiên sẽ đột phá một cách dễ dàng. Tu vi ở cảnh giới Thái Ất Huyền Tiên chỉ là một khía cạnh nhỏ bé, chủ yếu vẫn là ở sự lĩnh ngộ pháp tắc. Chỉ cần lĩnh ngộ đủ sâu, Diệp Lâm tự tin có thể trong thời gian ngắn liên phá mấy cảnh giới. Vì vậy đây chính là lý do vì sao hắn lại nóng lòng như thế. "Ngươi không biết sao? Đây là cực phẩm thiên Tinh Thạch mà."
Bạn cần đăng nhập để bình luận