Cơ Duyên Của Ngươi Rất Tốt, Ta Vui Lòng Nhận

Chương 4901: Con đường vô địch - Dù nói thế nào, cũng không thể cùng Tiên thạch gây khó dễ a

Chương 4901: Con đường vô địch - Dù nói thế nào, cũng không thể gây khó dễ với Tiên thạch a
Một đường đẩy Nguyệt Thanh Y đi dạo, cuối cùng, ánh trăng dần dần ngả về tây, Diệp Lâm liền đẩy Nguyệt Thanh Y đi vào một gian nhà trọ.
Bản thân hắn mặc dù không cần nghỉ ngơi, nhưng Nguyệt Thanh Y thì cần.
Thân thể Nguyệt Thanh Y không khác gì phàm nhân, thậm chí còn suy yếu hơn cả phàm nhân.
Cho nên chính mình nhất định phải chiếu cố tỉ mỉ, cẩn thận, cũng đừng để xảy ra sơ suất ở những việc nhỏ nhặt như thế này.
Lấy trạng thái của Nguyệt Thanh Y mà xem, chỉ cần một trận bệnh nhẹ cũng có thể lấy đi tính mạng của nàng.
Ở Nguyệt gia, có trận pháp của Nguyệt gia ngày ngày ôn dưỡng, nhưng đi ra ngoài thì lại khác.
Kỳ thật, nói thật, hoàn cảnh sinh tồn ở Tiên Thần giới, đối với phàm nhân mà nói, là trí mạng.
Không có bất kỳ phàm nhân nào có thể sống sót tại Tiên Thần giới.
Chỉ riêng trọng lực kinh khủng kia, cũng đủ để ép một vị phàm nhân thành bột phấn trong nháy mắt.
Mà Nguyệt Thanh Y, sinh ra đã ở Tiên Thần giới, tự nhiên đã quen.
Thế nhưng quen thuộc trọng lực, mà tình trạng cơ thể còn không bằng phàm nhân.
Hai loại trạng thái, rất thần kỳ.
Rất kì lạ.
"Hai vị, là muốn hai gian phòng, hay là một gian phòng?"
Vừa đi vào nhà trọ, liền có một vị thanh niên một đường chạy chậm mà đến.
"Một gian phòng, cần yên tĩnh, yên tĩnh, và vẫn phải là yên tĩnh."
"Trong cửa hàng của ngươi, có đồ ăn không?"
Diệp Lâm mở miệng hỏi.
"Ăn?"
Thanh niên bị một câu nói kia của Diệp Lâm làm cho mờ mịt, khách đến chỗ hắn tiêu phí, đều là tu sĩ, đồ ăn mà Diệp Lâm nói là có ý gì?
Chẳng lẽ, là loại đồ ăn thức uống ở phàm gian kia sao?
"Ngạch, đồ ăn có, có, ta có thể chuẩn bị cho ngươi."
Trầm mặc một lát, hắn lập tức gật đầu nói.
Khách hàng chính là Thượng Đế, chỉ cần có yêu cầu, hắn đều muốn thử làm.
"Ân, một gian phòng yên tĩnh, chuẩn bị một chút đồ ăn ngon, hương vị phải tốt, nhưng nguyên liệu nấu ăn phải khống chế một chút, đừng dùng loại quá cao, tốt nhất là phàm nhân đều có thể ăn được."
"Đi xuống chuẩn bị đi."
Diệp Lâm nói xong, đập hai khối cực phẩm tiên thạch lên bàn, sau đó tiếp nhận thẻ phòng từ một vị nam tử béo phệ trước mặt đưa tới rồi đẩy Nguyệt Thanh Y rời đi.
Chỉ để lại hai người với vẻ mặt mờ mịt.
Không có cách, Nguyệt Thanh Y cũng không có tích cốc, cần phải ăn cơm mỗi ngày, mặc dù không ăn cũng không chết đói, nhưng cảm giác đói bụng khẳng định sẽ có.
Ở Nguyệt gia, Nguyệt Thanh Y đều ăn cơm do Nguyệt gia đặc biệt điều phối, để thỏa mãn nhu cầu ăn uống của Nguyệt Thanh Y.
Hơn nữa nguyên liệu nấu ăn cũng không thể quá tốt.
Ví dụ như thịt, nhất định phải dùng thịt của những loài thú không có bất kỳ tu vi nào.
Nếu không, vừa lên đến đã làm thịt tiên thú, năng lượng ẩn chứa bên trong đó, có thể trực tiếp làm hỏng Nguyệt Thanh Y.
Tình huống hiện tại chính là, ăn cái gì không quan trọng, cho dù là bùn đất ven đường cũng được, chỉ cần có thể no bụng, không bị đói bụng tra tấn là được, dù sao cũng không chết đói.
Nhưng, đường đường đại tiểu thư Nguyệt gia, có thể ăn bùn đất sao?
Làm sao có thể?
Ở Nguyệt gia tự nhiên không cần lo lắng những thứ này, nhưng ra bên ngoài, cần phải tự mình giải quyết.
Sau khi Diệp Lâm rời đi, hai vị thanh niên ngươi nhìn ta ta nhìn ngươi, cả hai đều có thể nhìn thấy sự im lặng trong mắt đối phương.
"Ăn đã đành, còn muốn phàm nhân có thể ăn được, phàm nhân ăn được thì ta biết làm thế nào?"
Cao gầy thanh niên vẻ mặt buồn bực nói.
Phàm nhân có thể ăn, vậy thì nguyên liệu nấu ăn nhất định phải đơn giản, đơn giản lại đơn giản, mà thịt, cũng nhất định phải dùng thịt dị thú không có bất kỳ tu vi nào mới được.
Đây mới là khó khăn nhất.
Ở Tiên Thần giới, ngay cả cỏ dại ven đường cũng đều là tiên thảo đã trải qua tiên khí tẩm bổ, tùy tiện một cọng cỏ mang xuống nhân gian cũng là bảo vật có thể kéo dài tuổi thọ.
Phàm là những vật liệu được coi là có phẩm giai, thì đều là những thứ phàm nhân không thể đụng vào, ăn vào liền sẽ nổ tung.
Bạn cần đăng nhập để bình luận