Cơ Duyên Của Ngươi Rất Tốt, Ta Vui Lòng Nhận

Chương 468: Tự tin Vương Đằng

Chương 468: Vương Đằng tự tin
Tiểu Hồng dang rộng đôi cánh, bay về phía xa. Cùng lúc đó, bên trong năm quận của nhân tộc, có mười mấy bóng người hối hả xé rách không gian, hướng về Hắc Sa quận mà chạy tới.
Có người từ lòng đất nhảy lên, có người từ hải vực lao ra, có người từ dưới mồ chui lên, có thể nói là người nào người nấy đều kỳ dị khác thường.
"Lão đại, đến rồi." Sau nửa canh giờ, thân thể Tiểu Hồng dừng giữa không trung, nhìn hẻm núi to lớn trước mắt, cất tiếng nói.
Còn Diệp Lâm thì nhìn Thâu Thiên ở bên cạnh, Thâu Thiên bình tĩnh gật đầu. Hiện tại hắn không dám thả thần niệm dò xét, một khi bị ba người kia phát hiện thì bỏ chạy sẽ không hay.
"Người của các ngươi sắp tới chưa?" Diệp Lâm nhìn ba người phía sau hỏi, ngay khi Diệp Lâm vừa dứt lời, không gian bốn phía hẻm núi vỡ tan tành, lần lượt từng bóng người từ trong vết nứt không gian bước ra.
"Chư vị, bày trận." Triệu Hoài An cùng Triệu Hoài Bình đồng thanh nói, Lãnh Ngưng cũng gật đầu với mấy nữ tử ở phía xa.
"Vậy dùng vải che trời đại trận đi." Mười mấy bóng người liếc nhìn nhau, cùng nhau gật đầu. Bọn họ trước kia căn bản không có gặp nhau, nhưng hiện tại, chỉ cần một ánh mắt, đối phương liền có thể hiểu rõ. Năng lực phân tích của chân nhân Hóa Thần cảnh thì không cần phải nói nhiều.
Che trời đại trận là một tòa khốn trận cỡ lớn, mà tòa trận này lại thuộc loại phổ thông ai cũng biết, chỉ cần là người trong giới, đều đã từng nghe qua. Chỉ cần có chút tu vi, đều sẽ biết đến. Mặc dù phổ thông, nhưng bộ trận pháp này lại có hiệu quả bất ngờ khi sử dụng.
"Bắt đầu bày trận." Nói xong, mười mấy tôn chân nhân Hóa Thần cảnh cùng nhau bắt đầu bày trận, mười mấy tôn chân nhân Hóa Thần cảnh liên thủ bố trí trận pháp, chỉ cần chân quân Hợp Đạo kỳ không đích thân tới, cơ bản không ai có thể đánh vỡ được.
Còn đám người đang ở bên trong hẻm núi, không hề phát hiện ra động tĩnh lớn ở trên miệng hẻm núi, bọn họ vẫn còn đang bàn nhau xem làm sao để đối phó Diệp Lâm.
"Chư vị, chuyện lần trước, các ngươi đã đắc tội Diệp Lâm rồi, ta biết Diệp Lâm là người có thù tất báo, cho nên hiện tại, trước mắt các ngươi chỉ có một con đường, đó chính là cùng ta liên minh."
"Nếu không, chuyện cũ bỏ qua, Diệp Lâm mà trả thù, thân thể mỏng manh yếu ớt của các ngươi sao mà chịu nổi." Vương Đằng nhìn hai người trước mặt, sắc mặt đầy vẻ cười lạnh. Mặc dù hai người trước mắt biết hắn từng lừa bọn họ, nhưng lần trước hắn không có mặt mà, Diệp Lâm có lẽ đến bây giờ còn chưa biết sự tồn tại của hắn.
Còn hai người trước mặt, có thể nói là đã bị Diệp Lâm ghi hận rồi, cho nên cũng bởi vậy, hắn mới đến bức bách hai người một lần nữa. Diệp Lâm nếu trả thù, cũng chỉ có thể trả thù hai người trước mắt, mà nếu Diệp Lâm trả thù thì hai người này khó lòng mà gánh chịu được, nên hai người bọn họ nếu muốn đối đầu với Diệp Lâm thì nhất định phải tìm hắn. Cho nên, ba người bọn hắn lại sẽ cùng một chỗ.
Lần này, hắn, Vương Đằng mới là người nắm thế chủ động, hai người trước mắt này cần phải nghe theo sự sai khiến của hắn, nếu không nghe lời? Ha ha.
Lý Thanh Huyền và Vương Thiên nhìn Vương Đằng trước mặt, sắc mặt khó coi vô cùng. Lần trước, Vương Đằng không hề lộ diện trong toàn bộ quá trình, còn Diệp Lâm thì lại ghi hận bọn họ. Cho nên hiện tại bọn họ chỉ có thể hợp tác với Vương Đằng, nếu không Vương Đằng quay sang hợp tác với Diệp Lâm, thì xác suất bọn họ gặp nạn lại càng cao.
"Thế nào hai vị? Hiện tại vẫn còn muốn giấu diếm? Hãy đem toàn bộ lực lượng của các ngươi điều động hết đi, bây giờ mà còn nhân từ chờ đợi các ngươi thì sẽ là Diệp Lâm vô tình trả thù đấy." Nhìn hai người trước mặt còn đang trầm tư, Vương Đằng mặt mày đầy vẻ cười lạnh, giờ phút này nội tâm hắn tràn ngập sự đắc ý.
Bạn cần đăng nhập để bình luận