Cơ Duyên Của Ngươi Rất Tốt, Ta Vui Lòng Nhận

Chương 3308: Con đường vô địch - thật mẹ nó quỷ dị

Chương 3308: Con đường vô địch - thật mẹ nó quỷ dị
Hiện tại nếu cấu kết với người nhập cư trái phép, vậy bọn họ đã thể hiện sự không thống nhất từ bên trong, đến lúc đó, các thế lực Kim Tiên hỗ trợ bọn họ cũng sẽ dứt khoát từ bỏ việc giúp đỡ. Đến lúc đó nguy hiểm chính là bọn họ.
"Tốt, đừng ủ rũ nữa, ít nhất hiện tại hắn không dám công khai ra mặt với chúng ta, chúng ta cũng nên lên kế hoạch một chút, hiện tại toàn bộ đại năng Ma vực đều đang chờ xem trò cười của chúng ta đấy."
Diệp Lâm nhìn mọi người trước mắt có chút lên tiếng, hiện tại bọn họ chỉ có tu vi Thái Ất Huyền Tiên sơ kỳ, giao chiến trực diện là không thể, tình cảnh hiện tại thật sự rất khó xử.
Nghe Diệp Lâm nói, mọi người cũng không có biện pháp gì hay, đối thủ của họ đều là Thái Ất Huyền Tiên hậu kỳ thậm chí đỉnh phong a.
Một đám tu sĩ vừa mới đột phá Thái Ất Huyền Tiên như họ thì có thể làm gì? Cái gì cũng không làm được. Còn nói đến giao chiến trực diện? Đừng có đùa, chỉ cần một chiêu thôi họ đã mất mạng rồi.
"Lý Trường Sinh, lăn ra đây."
Mọi người đang suy tư thương lượng, thì trong tinh không phía trước Diệp Lâm đột nhiên vang lên một tiếng quát lớn, chỉ thấy Lạc Thần vừa mới rời đi, lúc này đang xách theo một thanh trường kiếm vượt ngang tinh không mà đến.
Mà phía sau Lạc Thần là hơn trăm thân ảnh đi theo, trong tay bọn họ đều cầm đủ loại vũ khí, từng người vượt ngang tinh không hướng về phía xa.
Khí tức trên người họ chấn động khiến cả tinh không run rẩy, khiến những tu sĩ sau lưng Diệp Lâm đồng loạt lùi lại mấy bước. Khí tức trên người những người này quá mạnh, mạnh đến mức họ không thể chống đỡ nổi dù chỉ là khí tức phát ra từ đối phương.
"Ừ? Lạc Thần, vừa nãy còn khuyên bảo ngươi, bây giờ ngươi đã không nhịn được rồi sao? Đừng uổng phí sức lực."
Từ phía xa vọng lại tiếng cười lạnh của Lý Trường Sinh.
"Hừ, thực lực không tệ, chỉ là tâm địa quá dơ bẩn, ra chiến đi."
Trong chốc lát, nơi xa bộc phát ra những chấn động chiến đấu vô cùng mãnh liệt, từng đợt dư âm tản ra khắp nơi, khí tức nơi xa giao thoa, pháp tắc trải rộng toàn bộ tinh không.
Xem ra là phía trước đã giao chiến rồi.
"Quỷ dị, thật mẹ nó quá quỷ dị, cái chiến trường Thái Ất Huyền Tiên này rốt cuộc là chuyện gì vậy?"
Cô Độc Phong đứng cạnh Diệp Lâm ôm kiếm gỗ nhíu mày nói, quá quỷ dị. Bọn họ vừa tới, nơi này liền bộc phát đại chiến? Mà Lạc Thần vừa mới rời đi, chỉ mới qua mấy hơi thở, hiện tại lại xách kiếm quay lại? Không hợp lý, quá không đúng.
"Ta cũng cảm thấy không hợp lý."
Diệp Lâm nheo mắt khẽ nói, trong lòng hắn dần dần dâng lên một dự cảm đáng sợ, nhưng còn chưa xác thực nên không thể nói lung tung.
"Chúng ta trước hãy rời khỏi đây."
Suy tư một lát Diệp Lâm vẫy tay nói, mọi người sau lưng cùng nhau đi theo Diệp Lâm rời khỏi chỗ này. Hiện tại họ giống như những kẻ lãng tử không có nhà, đi đến đâu, nơi đó chính là nhà.
Mọi người giữ khoảng cách rất xa, vẫn luôn dõi theo chiến trường phía xa, từng bóng người đang chém giết lẫn nhau trong tinh không, sức mạnh pháp tắc không chút nể nang tản ra khắp nơi.
Những lực lượng pháp tắc này vô cùng nồng đậm, chỉ một tia cũng có thể trấn áp bọn họ.
"Những người này thật mạnh, đây chính là sức mạnh của Thái Ất Huyền Tiên hậu kỳ thậm chí đỉnh phong sao? Ở dưới tay bọn họ ta cảm giác mình không chống đỡ nổi một chiêu."
"Không sao, đừng nản chí, những tên này đã yên vị ở Thái Ất Huyền Tiên mấy vạn năm rồi, còn chúng ta chỉ vừa mới đột phá thôi, chờ khi chúng ta đến Thái Ất Huyền Tiên hậu kỳ hoặc đỉnh phong cũng sẽ giống như bọn họ."
"Ngươi nói cũng đúng."
Đại chiến ở phía xa vẫn tiếp diễn liên tục, không những không có chút dấu hiệu dừng lại mà ngược lại còn càng lúc càng kịch liệt. Cho dù cách xa một trận pháp Diệp Lâm vẫn có thể cảm nhận được sự đại khủng bố bên trong.
Bạn cần đăng nhập để bình luận