Cơ Duyên Của Ngươi Rất Tốt, Ta Vui Lòng Nhận

Chương 860: Đơn thuần Trương Siêu

Nghe thấy tiếng nói này, Trương Siêu biến sắc, sau đó vội vàng quay đầu, thế nhưng ngay sau đó, phía sau một trận như kim châm truyền đến, Diệp Lâm một kiếm trực tiếp tại lưng hắn lưu lại một vết thương kinh khủng.
"Chết tiệt."
Trương Siêu mượn lực xung kích từ vết kiếm này nhanh chóng kéo dài khoảng cách với Diệp Lâm, đến một nơi xa, Trương Siêu lập tức vận chuyển công pháp loại bỏ kiếm khí Diệp Lâm để lại trên lưng.
"Ngươi có phải là chưa từng trải qua chiến đấu không vậy? Thực lực như thế, sao dám chủ động tìm ta?"
Mặt Diệp Lâm bình tĩnh đến đáng sợ, sau đó một kiếm chém về phía Trương Siêu.
Đối mặt với một kiếm này, Trương Siêu trực tiếp một thương đánh tan, đối kháng trực diện, hắn không hề sợ Diệp Lâm.
Nhưng nếu so về kỹ xảo chiến đấu, thì cả hai tên hắn cũng vô dụng.
Hắn có bối cảnh lớn mạnh, tư chất cũng cực kỳ cao, tu vi đều là dùng đan dược mà lên, căn bản không có mấy kinh nghiệm thực chiến.
Có thể nói, hắn chỉ có một thân thực lực, nhưng lại không biết cách sử dụng.
Còn Diệp Lâm thì sao? Thực lực của Diệp Lâm là một đường giết mà lên.
Luận về kỹ xảo chiến đấu, hắn vung Trương Siêu hơn chục con phố cũng không quá.
"Vạn kiếm quy tông."
Diệp Lâm bóp mấy đạo pháp quyết, trong chốc lát, giữa thiên địa vang lên từng trận tiếng kiếm reo, kiếm khí ngang dọc trong không gian, kiếm gãy, tàn kiếm trên mặt đất nhộn nhịp phát ra tiếng run rẩy kịch liệt.
Sau đó bay về phía Diệp Lâm, yên tĩnh lơ lửng sau lưng Diệp Lâm, chỉ trong vài giây ngắn ngủi, sau lưng Diệp Lâm đã đầy trường kiếm, nhưng đa số lại là kiếm gãy.
Dù là kiếm gãy, những kiếm ý khổng lồ trên thân kiếm này cũng không thể bỏ qua.
"Chém."
Diệp Lâm khẽ quát một tiếng, trường kiếm sau lưng tự thành một trường hà kiếm khí, nhộn nhịp phóng về phía Trương Siêu trước mắt.
Còn Trương Siêu nhìn trường hà kiếm khí cuồn cuộn trước mắt, trên mặt căn bản không hề sợ hãi, chỉ là theo bản năng siết chặt trường thương trong tay, sau đó không chút do dự một thương đâm ra.
Trong chốc lát, trước mặt Trương Siêu xuất hiện một đạo bình chướng màu vàng, trường hà kiếm khí đánh lên bình chướng màu vàng này nhộn nhịp bị đẩy lùi ra.
Căn bản không thể làm gì Trương Siêu mảy may.
"Diệp Lâm, ngươi cũng chỉ có chút thủ đoạn đó thôi sao? Trò trẻ con."
Trương Siêu đắc ý nói, thương pháp hắn tu luyện là Bá Vương thương pháp, coi trọng lực phá vạn pháp, dốc hết toàn lực, những thứ trước mắt chỉ là chuyện nhỏ.
"Đồ tự phụ."
Lúc này, không biết Diệp Lâm đã đến sau lưng Trương Siêu từ khi nào, không đợi Trương Siêu kịp tránh, liền bị Diệp Lâm một kiếm đâm xuyên tim, nhìn thấy đầu mũi kiếm trước mặt mình, Trương Siêu không thể tin chậm rãi quay đầu.
Chỉ thấy Diệp Lâm cầm trường kiếm đối hắn cười.
Kỹ xảo chiến đấu của Trương Siêu thực sự quá kém cỏi, phàm là những đại năng trải qua vài trận chiến đều biết rõ, trường hà kiếm khí của mình chỉ là chiêu trò nhỏ nhử ánh mắt của địch mà thôi.
Không ngờ Trương Siêu lại dễ dàng bị lừa như vậy, căn bản không để ý sau lưng mình, đã vậy, mình cũng ngại quá đi chứ.
"Chết tiệt."
Trương Siêu kịch liệt giãy dụa, cả thân hình trực tiếp rút ra khỏi Thị Huyết Ma kiếm, Trương Siêu che ngực, sắc mặt khó coi đứng ở đằng xa.
"Có bản lĩnh thì đánh một trận đàng hoàng, cách làm này thật hèn hạ."
Trương Siêu giận mắng Diệp Lâm, những thủ đoạn của Diệp Lâm quá mức hèn hạ vô sỉ, chỉ biết đánh lén hắn. Đánh một trận đàng hoàng, hắn Trương Siêu sợ ai?
"Ta vốn nghĩ đám thiên kiêu của các ngươi những thế lực siêu nhiên có thể khiến ta xem trọng vài lần, không ngờ là ta sai rồi, một số mặt các ngươi còn không bằng sinh linh thời đại chúng ta."
"Cầm tài nguyên quý giá như vậy, kết quả tu luyện ra toàn phế vật, thực sự khiến ta quá thất vọng."
Bạn cần đăng nhập để bình luận