Cơ Duyên Của Ngươi Rất Tốt, Ta Vui Lòng Nhận

Chương 2430: Tiến về đến nơi hẹn

Chương 2430: Tiến về đến nơi hẹn
Oanh.
Chỉ nghe một tiếng nổ lớn truyền đến, trước mắt bờ sông lập tức dấy lên sóng lớn cao vạn trượng, sóng lớn vỗ vào mặt sông, lập tức bắn lên vô số bọt nước. Mà vị trí trung tâm nhất, có một chiếc thuyền cực lớn, thuyền toàn thân màu vàng, đây chính là truyền thống của Thần Quốc.
Mà trên chiếc thuyền màu vàng có treo một lá cờ màu vàng, trên lá cờ bất ngờ viết chữ Tần. Đúng lúc này, trên thuyền thả ra một chiếc cầu thang tạo thành từ kim quang, cầu thang một đường kéo dài đến trước mặt Diệp Lâm và Lục Trường Phong.
"Tần gia thật là chịu chi? Xem ra lần này có động tĩnh lớn đây, ngay cả thứ này cũng đem ra dùng." Lục Trường Phong khoanh tay hơi kinh ngạc nói, sau đó một chân bước lên cầu thang, Diệp Lâm đi theo sau Lục Trường Phong, hai người bước lên chiếc thuyền.
Sau một khắc, chiếc thuyền liền biến mất không dấu vết trên mặt sông.
"Hoan nghênh Lục đạo hữu, Diệp đạo hữu." Vừa bước lên thuyền, liền thấy Tần Tử Yên mặc bộ sườn xám đỏ rực, bước đôi chân dài mê người hướng hai người đi tới. Nàng tươi cười rạng rỡ, rất có thần thái. Mặc dù rất quyến rũ, cũng rất cám dỗ, thế nhưng lại khiến người ta không hề nảy sinh chút tâm tư nào.
"Hai vị đến hơi chậm rồi đấy, chúng ta đã chờ các ngươi rất lâu."
Tần Tử Yên nói xong, không gian trên boong thuyền lớn lập tức biến đổi, từng đoàn tu sĩ ăn mặc lộng lẫy đi lại trên boong thuyền, còn nơi xa thì là dòng sông mênh mông vô bờ bến. Thuyền cứ thế lững lờ trôi, từng đợt gió đêm thổi tới, khiến người sinh ra vài phần cảm giác dễ chịu.
"Đây không phải Diệp đạo hữu vẫn luôn bế quan sao? Diệp đạo hữu vừa bế quan chúng ta liền đến." Lục Trường Phong cười ha hả nói, không những Tần An sợ hắn mà hắn cũng sợ đấy. Ma nữ đế đô ai mà không biết danh tiếng chứ? Phàm là người biết danh hiệu này, đều đã từng bị Tần Tử Yên đánh cho một trận.
Không sai, đừng nhìn nữ nhân trước mắt phong tình vạn chủng, trông có vẻ vô hại. Nhưng dựa vào thiên tư của mình, nàng tuyệt đối là người mạnh nhất đế đô, chiến lực cũng đứng đầu, thế hệ trẻ Thần Quốc hoàn toàn xứng đáng với vị trí đệ nhất. Ý là một nữ nhân trấn áp toàn bộ thiên kiêu ức vạn của Thần Quốc, không ai dám ngẩng đầu. Dù thiên kiêu có yêu nghiệt đến đâu đi chăng nữa thì trước mặt nữ tử này cũng phải cúi đầu.
"Diệp đạo hữu biết rõ ba ngày sau đến nơi hẹn, còn muốn bế quan sao?"
Nghe vậy, Tần Tử Yên ánh mắt u oán nhìn Diệp Lâm một cái. Vẻn vẹn chỉ là một cái liếc nhìn, làm thiên địa cũng vì đó mà thất sắc. Giờ khắc này, Tần Tử Yên vượt xa bất cứ người phụ nữ nào mà Diệp Lâm từng gặp, cho dù là Thẩm Quân Tuyết lúc trước so với Tần Tử Yên bây giờ còn kém một chút.
"Đột nhiên có chút lĩnh ngộ, ta ở đây xin lỗi Tần đạo hữu." Diệp Lâm khẽ cười nói. Mặc dù vẻ mặt tươi cười, nhưng trong lòng Diệp Lâm vô cùng cảnh giác, vừa rồi ánh mắt đó tuyệt đối không phải là ánh mắt bình thường. Chắc chắn là một loại mị hoặc chi thuật nào đó, dù sao vừa rồi đến cả hắn còn có một chút rung động. Bất quá chỉ là bên ngoài không thể hiện ra mà thôi.
"Thôi vậy thôi, coi như bỏ qua chuyện này."
Tần Tử Yên nhìn chằm chằm vào mắt Diệp Lâm một lát, cuối cùng khẽ hé đôi môi nói.
Mà Diệp Lâm trong lòng thì thở phào nhẹ nhõm, dù hắn đối với phụ nữ không mấy hứng thú, nhưng cũng không thể không thừa nhận mị lực của nữ tử trước mắt quả thực quá lớn. Nhìn Diệp Lâm sắc mặt vẫn bình thường, Lục Trường Phong mới thở phào nhẹ nhõm, hắn biết Tần Tử Yên vừa rồi đã làm gì, hắn chỉ sợ Diệp Lâm sẽ xảy ra chuyện xấu. Dù sao Tần Tử Yên dù gặp ai cũng sẽ sử dụng chiêu đó, mà Diệp Lâm hiện tại hiển nhiên đã được Tần Tử Yên thừa nhận, đã qua ải.
"Chậc chậc chậc, ma nữ đế đô, nhiều năm không gặp vẫn xinh đẹp như vậy, vừa rồi cái liếc mắt kia suýt chút nữa làm ta tâm thần thất thủ."
Bạn cần đăng nhập để bình luận