Cơ Duyên Của Ngươi Rất Tốt, Ta Vui Lòng Nhận

Chương 2178: Thần bí chi địa - kế hoạch

"Ta cần một trong các ngươi tạo ra một động tĩnh, một động tĩnh rất lớn, lớn đến mức gần như có thể thu hút ánh mắt của tất cả đại yêu trên hòn đảo này."
"Chỉ cần ánh mắt của những người đó bị dời đi, chúng ta sẽ dễ dàng có khả năng lẻn vào bên trong."
"Đây cũng là biện pháp duy nhất, đương nhiên, nếu các ngươi có biện pháp tốt hơn thì coi như ta chưa nói gì."
Đường Thanh Như vừa nói xong, Diệp Lâm gật đầu đồng ý, hắn cũng rất tán thành kế hoạch này của Đường Thanh Như, vì không còn biện pháp nào tốt hơn.
Trong chốc lát, trong đầu Diệp Lâm hiện lên một gương mặt trẻ tuổi.
"Ta có cách, ngươi đưa nàng đến chỗ truyền tống trận trước, chuyện tiếp theo cứ giao cho ta, chỉ cần ta thành công, các ngươi có thể tùy cơ ứng biến, lập tức hành động."
Diệp Lâm quay người rời đi, hai nàng phía sau liếc nhau, tất bật chuẩn bị.
Vừa ra khỏi sơn động, Diệp Lâm đã hóa thành quạ đen bay về phía cung điện kia, để hoàn thành kế hoạch này, hắn còn phải tìm người giúp đỡ.
Trong nháy mắt, Diệp Lâm đã đến biên giới cung điện, xung quanh có rất nhiều đại yêu tuần tra, Diệp Lâm cứ vậy lẳng lặng quan sát.
Cuối cùng, Khổng Điền từ đâu đó đi ra, hắn một mình thong thả bước đi trên đường, trông rất hưởng thụ loại cảm giác này.
Nhưng ngay sau đó, Diệp Lâm vỗ cánh bay tới trước mặt Khổng Điền.
"Quạ đen từ đâu ra?"
Khổng Điền nhìn con quạ đen đang vỗ cánh trước mắt, hai mắt lóe lên tia đỏ, lập tức vươn tay định xua đuổi, nhưng ngay sau đó, một giọng nói truyền vào đầu hắn.
"Ngươi là Khổng Điền của Cốt Tộc đúng không? Đi theo ta, chỗ ta có thứ ngươi sẽ thích."
Diệp Lâm nói xong liền vỗ cánh bay về phía chân trời, sắc mặt Khổng Điền âm trầm nhìn xung quanh, lập tức đuổi theo sau Diệp Lâm.
Trong một khu rừng, Diệp Lâm biến về hình người nhìn Khổng Điền ung dung chậm rãi tới.
"Nhân tộc? Biết thân phận của ta, vậy tức là ngươi và ta là người cùng một phe, sao? Đến giết ta à?"
Khổng Điền vừa sờ vào con dao găm trong tay, vừa hờ hững nói.
"Ta không rảnh giết ngươi, ta tới đây chỉ vì đàm phán với ngươi."
"Đàm phán? Nói gì?"
Khổng Điền cười nhạo một tiếng, như thể xem thường lời Diệp Lâm nói.
"Ta nói, ngươi sẽ thấy hứng thú."
Tiếp theo, Diệp Lâm trực tiếp kể cho Khổng Điền thông tin về ba vị Chân Tiên bên ngoài hòn đảo.
Sắc mặt Khổng Điền biến đổi liên tục.
"Được, đó chính là điều ta muốn nói, ngươi giúp ta, ta dẫn ngươi cùng rời khỏi đây, đến Trung Vực chúng ta mỗi người đi một ngả."
"Mà theo quan sát mấy ngày nay của ta, người ngươi bảo vệ có vẻ như có thân phận tôn quý trên hòn đảo này, nếu hắn đến Trung Vực thì ngươi coi như cái gì?"
"Chờ chết ở đây sao? Hay là định bế quan tại chỗ này? Bế quan mấy chục vạn năm, bước vào Chân Tiên rồi rời đi?"
"Có thể đến được nơi này, ta tin rằng ngươi không phải người đơn giản, chắc cũng không thiếu người truy đuổi, hẳn ngươi biết rất nhiều thông tin."
"Nếu không tin, bây giờ ngươi có thể một mình rời khỏi hòn đảo thử xem, xem có Chân Tiên nào ra tay với ngươi không?"
"Đây là cơ hội duy nhất của ngươi, đương nhiên, nếu ngươi thực sự có tình cảm với nơi này thì ta coi như không nói gì."
Diệp Lâm nói xong thì cứ im lặng nhìn Khổng Điền, hắn không biết Khổng Điền, một thiên kiêu của Tinh Hà Hoàn Vũ, có mục đích gì khi lẫn vào nơi này, nhưng hắn biết, một khi liên quan đến tiền đồ và lợi ích bản thân, sau khi sự việc xảy ra, Khổng Điền sẽ đưa ra một phán đoán có lợi nhất cho mình.
Đây là nhận thức chung.
Bạn cần đăng nhập để bình luận