Cơ Duyên Của Ngươi Rất Tốt, Ta Vui Lòng Nhận

Chương 3403: Con đường vô địch - Lý Tiêu Dao biểu diễn cá nhân 9

"Chương 3403: Con đường vô địch - Lý Tiêu Dao biểu diễn cá nhân 9 Thế nhưng người khác không biết chẳng lẽ hắn không biết sao? Đây chính là cường giả Thái Ất Huyền Tiên, người của đệ tứ mạch kia dù có đông như ong vỡ tổ xông lên hết cũng không đủ để Lý Tiêu Dao đánh bằng một tay. "Đệch mợ, cái tên Vương Thiên này thật không biết xấu hổ, thật muốn để Lý Tiêu Dao chết trên lôi đài mới chịu bỏ qua sao?" "Đúng vậy, Lý Tiêu Dao hiện tại liên trảm hai viên đại tướng của đệ tứ mạch mà vẫn không thể hiện ra được giá trị sao? Hiện tại Lý Tiêu Dao vừa mới lâm trận đột phá chính là thời điểm cần củng cố cảnh giới, còn để hắn lên nữa, đây là ý gì vậy?" "Vượt cấp chiến đấu một quyền miểu sát, đây hoàn toàn chính là một thiên kiêu đứng đầu, giá trị cực lớn đi, tên Vương Thiên này có thù oán gì với Lý Tiêu Dao sao? Nhất định phải để Lý Tiêu Dao phải chết." "Đúng đó, cái tên Vương Thiên này ta thật không ưa nổi, cho dù hắn là dòng chính duy nhất của đệ tam mạch thì ta cũng phải nói hắn hai câu, cách làm này của hắn thật không đúng." "Xong rồi, liên tiếp trải qua hai trận đại chiến, lại thêm lâm trận đột phá, Lý Tiêu Dao hiện tại khẳng định các phương diện đều đang xuống dốc, nếu như lại gặp một cường giả Chân Tiên đỉnh phong e là khó nói." Sau khi Vương Thiên vừa bày tỏ ý kiến của mình thì bốn phía liền nổi lên một tràng tiếng mắng, từng người con cháu Vương gia đều sôi nổi căm phẫn mắng nhiếc Vương Thiên. Người nào lại như thế chứ, bắt một người mà dùng cho đến chết? Có ai làm như ngươi không? Nghe những tiếng nghị luận xung quanh, hai mắt Lý Tiêu Dao sáng lên, sau đó lại bắt đầu thở dốc kịch liệt, xem bộ dáng thì có vẻ sắp không xong rồi. Nhìn cảnh tượng này, Diệp Lâm dù mang mặt nạ nhưng vẫn không dám nhìn Lý Tiêu Dao, hắn cũng đã nói chỉ là để chính Lý Tiêu Dao tự xử lý, giết càng nhiều thì Ngộ Đạo đan càng nhiều mà thôi. Không ngờ Lý Tiêu Dao lại cho hắn một màn như thế này, khiến hắn có chút không biết làm sao. Có thể diễn xem như xong, nhưng diễn như thế này cũng hơi quá rồi. "Được rồi, vậy đệ tứ mạch có ai không?" Tộc trưởng liếc mắt nhìn chằm chằm Vương Thiên, rồi lại nhìn xuống Lý Tiêu Dao đang thở dốc kịch liệt, trong mắt thoáng hiện một tia không nỡ, nhưng vẫn là theo quy củ làm việc. Hắn là tộc trưởng, làm tộc trưởng rồi thì hắn không còn là chính mình nữa, hắn phải giữ vững sự công bằng. Nếu như đến cả một tộc trưởng cũng không công bằng mà thiên vị một bên, thì cả gia tộc này liền hoàn toàn xong đời. Rõ ràng hắn cũng đã nhìn ra Lý Tiêu Dao không ổn, nhưng hắn cũng không có cách nào. Phải nói Lý Tiêu Dao ngụy trang rất tốt, tham dự vào cả cường giả Thái Ất Huyền Tiên mà cương quyết không ai nhìn ra được tu vi thật sự của Lý Tiêu Dao. "Giao cho ngươi, tên kia hiện tại đã đến cực hạn, chỉ cần giết tên kia thì đệ tứ mạch chúng ta vẫn còn hy vọng." Một nữ tử mặc váy trắng nhìn nhóm nữ tử váy xanh trước mắt, vẻ mặt nghiêm túc dặn dò. Hiện tại, họ đang đại diện cho toàn bộ đệ tứ mạch. Nếu như thật sự để Lý Tiêu Dao thắng năm ván, vậy thì đệ tứ mạch của bọn họ sẽ bị loại bỏ hoàn toàn, đến lúc đó còn nói gì đến chuyện cạnh tranh nội bộ? Ngay giai đoạn thứ nhất mà căn bản không còn sự tồn tại của đệ tứ mạch. Đây là điều mà bọn họ tuyệt đối không cho phép, một tên phế vật Vương Thiên của đệ tam mạch dựa vào cái gì mà ngồi trên đầu bọn họ chứ? Hiện tại Vương Thiên chỉ là gặp may mắn tìm được một Lý Tiêu Dao mà thôi, nhưng may mắn chỉ là may mắn, tên phế vật Vương Thiên vẫn là không biết dùng người. Bắt được một người liền bắt làm cho đến chết, phế vật vẫn là phế vật. "Tiểu thư yên tâm, ta hiểu rồi." Nữ tử váy xanh vẻ mặt nghiêm túc gật đầu, sau đó toàn bộ thân hình nhẹ nhàng đáp xuống lôi đài, mà giờ khắc này, Lý Tiêu Dao vẫn còn đang tự trách vì lỡ tay giết chết đạo huynh của mình. "Ngươi đi đi, ta không muốn giết người, ta thật không muốn giết người, ta khống chế không nổi chính mình, thật khống chế không nổi chính mình mà."
Bạn cần đăng nhập để bình luận