Cơ Duyên Của Ngươi Rất Tốt, Ta Vui Lòng Nhận

Chương 2032: Thần bí chi địa - khí vận chi tử Sở Vân Tiêu

"Hạ... Hạ ca ca, không phải như vậy, ngươi nghe ta nói, thật không phải như vậy." Từ Yến nước mắt như hoa lê rơi, quỳ dưới chân Hạ Vô Thư ôm chân hắn, cả người trông yếu đuối vô cùng, lại thêm đôi mắt kia cùng vẻ mặt tràn đầy ủy khuất khiến người không khỏi dâng lên một nỗi thương tiếc.
"Lăn, đừng để ta nói lần thứ hai." Hạ Vô Thư lạnh lùng nói, hắn không hiểu, tại sao trước đây hắn lại quen biết một kẻ não tàn như vậy.
"Hạ Vô Thư, buông hắn ra." Lúc này, một giọng nói tức giận vang lên, chưa kịp để Hạ Vô Thư phản ứng, liền có một bóng đen tiến tới trước mặt đẩy hắn ra.
"Ngươi không sao chứ?" Người kia chậm rãi ngồi xổm xuống nâng Từ Yến dậy, vẻ mặt đầy thương xót.
"Tốt... Tốt lắm, các ngươi Yên Lũng tông xem ta là ai vậy? Lặp đi lặp lại nhiều lần khi dễ ta, lừa gạt ta, thật coi ta dễ bắt nạt sao?" Thấy người này, Hạ Vô Thư nghiến răng nói, sắc mặt âm trầm như đáy nồi.
"Hạ Vô Thư, ngươi lần này không phải là đến tìm ta sao? Ta hiện tại đến rồi, ngươi muốn làm gì?" Thanh niên quay lại nhìn Hạ Vô Thư nói.
"Sở Vân Tiêu, lần trước ta sơ sẩy bại dưới tay ngươi, hôm nay ta đến là để đòi lại những gì đã mất, tiện thể, tiêu diệt cái Yên Lũng tông của ngươi." Hạ Vô Thư giận dữ nói, sau đó vẫy tay, hư không nổi lên từng đợt sóng gợn, một lão già từ hư không bước ra, đi cạnh Hạ Vô Thư hơi khom người.
"Đi, bắt hết đám người Yên Lũng tông cho ta, đợi ta xong việc, tất cả những kẻ trên dưới Yên Lũng tông, không ai được sống."
"Phái người về thông báo phụ hoàng ta, để người phát binh." Hạ Vô Thư nghiến răng, Yên Lũng tông dám lừa hắn, luôn miệng nói Sở Vân Tiêu không có ở đây, hôm nay xem xét, đây chẳng phải là coi hắn là đồ ngốc sao.
"Thật là một lũ gian phu dâm phụ, được thôi, lần này nhất định phải giết sạch."
"Nếu ngươi muốn đấu với ta mấy trận, ta cũng không ý kiến gì, hôm nay nhân cơ hội này, sẽ dạy dỗ cho ngươi một tên cuồng vọng, tiện thể, báo thù cho Yến Nhi."
"Tốt, tốt, tốt, Yến Nhi cũng gọi được, đi thôi." Mặt Hạ Vô Thư đen lại, đi ra đại điện, Sở Vân Tiêu cũng không chịu thua kém, cho Từ Yến ánh mắt an tâm rồi cũng đi theo ra.
"Không ổn à..." Diệp Lâm sờ cằm nhìn bóng lưng Sở Vân Tiêu, một tấm bảng trong suốt hiện ra trước mặt hắn.
Tên: Sở Vân Tiêu Tu vi: Hợp Đạo cảnh đỉnh phong Mệnh cách: Đạo giả Chủng tộc: Nhân tộc Thân phận: Con trai Thần Hoàng Nhân tộc, sau này bị phong ấn ở một nơi nào đó, hiện tại mười ngày nữa thức tỉnh, thân là con trai Thần Hoàng, huyết mạch nắm giữ Chí Tôn lực lượng, không nên là kẻ thù.
Khí vận trị: Năm mươi ức Mệnh lý: [Khí vận nghịch thiên] [Chí Tôn huyết mạch] [Thiên địa sủng nhi] [Mồi lửa nhân tộc] Vận mệnh: Dừng bước ở nửa bước Đại La Kim Tiên, đến lúc đột phá Đại La Kim Tiên thì vô tình nhìn thấy một góc khủng bố của dòng sông thời gian, sau đó đạo tâm sụp đổ tự vẫn trên trời, thật đáng buồn, đáng tiếc.
Cơ duyên gần đây: Đánh một trận với Hạ Vô Thư, bại dưới tay Hạ Vô Thư, sau đó từng bước đột phá vòng vây của Đại Hạ hoàng triều, nhanh chóng rời đi, trốn đến Huyền Thiên Thánh cốc, ở trong Huyền Thiên Thánh cốc gặp một vị Thiên Tiên lão giả thọ nguyên sắp hết, đến trò chuyện, Thiên Tiên lão giả dứt khoát đem hết tu vi cùng kho báu của mình cho ngươi.
[Khí vận nghịch thiên]: Bản thân khí vận cực kỳ nghịch thiên, nắm giữ vận may mà người bình thường không thể tưởng tượng, khí vận tốt sẽ giúp ngươi tránh được rất nhiều khó khăn.
[Chí Tôn huyết mạch]: Trong cơ thể chảy dòng máu của Thần Hoàng, huyết mạch Chí Tôn Thần Hoàng, một khi thức tỉnh, đời này nhất định sẽ bước vào cảnh giới Thần Hoàng, cùng cảnh giới càng không có đối thủ, tốc độ tu luyện càng là người bình thường khó sánh bằng.
[Thiên địa sủng nhi]: Con cưng của trời đất, được trời đất chiếu cố, sinh ra dù gian nan, nhưng không có bất cứ nguy hiểm gì, lúc mấu chốt, thậm chí còn được trời đất ra tay giúp đỡ.
[Mồi lửa nhân tộc]: Niềm hy vọng của nhân tộc, khí vận nhân tộc hội tụ chi tử, gánh vác toàn bộ khí vận của nhân tộc, tia sáng cuối cùng của nhân tộc.
Xem xong bảng thông tin của Sở Vân Tiêu, Diệp Lâm không nói gì thêm, đúng là khí vận chi tử, không sao.
Nhưng khi thấy vận mệnh của Sở Vân Tiêu, sắc mặt Diệp Lâm âm tình bất định, một đại khủng bố vậy mà lại khiến một cường giả nửa bước Đại La lựa chọn tự sát?
Chuyện này có hơi vô lý thì phải?
Trong lòng Diệp Lâm không khỏi trở nên ngưng trọng, rốt cuộc là nhìn thấy thứ gì, mà lại có thể khiến một cường giả nửa bước Đại La lựa chọn tự vẫn.
Nửa bước Đại La, đã là kẻ đứng trên đỉnh Tinh Hà, bản thân khó có thể tồn tại, là kẻ không thể tính bằng lẽ thường.
Với một cường giả ở mức độ này, cơ bản không có chuyện gì không làm được, thậm chí cái chết đối với những kẻ ở mức độ này còn là một thứ gì đó quá xa vời, là một loại xa vời tuyệt đối.
Diệp Lâm không hiểu, hoàn toàn không hiểu.
Nghĩ lại thì Sở Vân Tiêu cùng Hạ Vô Thư đã đứng trên một đài cao, xung quanh đài cao là các thanh niên nam nữ, họ đều là đệ tử Yên Lũng tông, thậm chí còn có các trưởng lão đang theo dõi.
"Hạ Vô Thư, lần trước là do tài nghệ của ngươi không bằng nên thua trong tay ta, nể tình ngươi là Thất hoàng tử của Đại Hạ hoàng triều, ta đã tha cho ngươi một mạng, bây giờ ngươi lại tìm tới cửa, hơn nữa còn khi dễ Yến Nhi trước mặt mọi người."
"Lần này, ta có thể sẽ không nương tay nữa, mặc dù ngươi là Thất hoàng tử Đại Hạ hoàng triều có thân phận tôn quý, nhưng chỉ vì ngươi dám khi dễ Yến Nhi, ta sẽ không lưu tình."
Sở Vân Tiêu mặt nghiêm nghị, một thân chính khí nói.
Lời vừa dứt, các đệ tử xung quanh mặc dù không nói gì thêm, nhưng đều dùng ánh mắt không rõ ràng nhìn Hạ Vô Thư đứng trên đài cao.
"Kẻ yếu mới thích biện minh cho mình, cường giả không cần lý do, tới đi, để ta xem, mấy năm trôi qua, ngươi mạnh lên được bao nhiêu." Hạ Vô Thư nghe những lời này, không có vẻ mặt gì, chỉ nhàn nhạt chế giễu.
Kẻ yếu mới vì bản thân mà tìm lý do, còn kẻ mạnh, không cần lý do, nói ngươi sai, ngươi chính là sai.
"Ra." Sở Vân Tiêu hai tay bấm pháp quyết, lập tức quanh người hắn xuất hiện ba bóng người giống hắn như đúc.
Mặc dù giống nhau như đúc, nhưng mỗi người lại có sự khác biệt rất lớn.
Một người thì vẻ mặt tươi cười, hiền lành.
Một người khác thì mặt không cảm xúc, không có gì đặc biệt.
Người cuối cùng ngũ quan vặn vẹo, toàn thân tỏa ra hơi lạnh đến cực điểm, đôi mắt thì âm u như mắt rắn.
"Giết." Sở Vân Tiêu hét lớn, ba phân thân cùng nhau xông về phía Hạ Vô Thư, Hạ Vô Thư thì mặt trở nên ngưng trọng.
Bởi vì cái gọi là xem thường đối thủ về mặt chiến lược, coi trọng đối thủ về mặt chiến thuật.
Trước khi đánh hắn không coi Sở Vân Tiêu ra gì, nhưng đến lúc đánh, nên nghiêm túc thì vẫn phải nghiêm túc.
Dù sao hắn cũng từng thua một lần trước chiêu Phân thân thuật của Sở Vân Tiêu.
"Thiên địa chi lực vì ta mà hành, trấn áp." Mặt Hạ Vô Thư ngưng trọng, bước nhẹ về phía trước một bước.
Bạn cần đăng nhập để bình luận