Cơ Duyên Của Ngươi Rất Tốt, Ta Vui Lòng Nhận

Chương 1274: Kỳ dị bí cảnh 3

"A ~ Hà Lâm, ngươi ch·ết tiệt, ngươi ch·ết tiệt a, ch·ết cho ta." Trong khoảnh khắc, Lý Áo hai mắt đỏ ngầu, quanh thân bốc lên ngọn lửa màu đỏ tươi, Lý Áo từ từ đứng lên, cả người bị màu đỏ máu bao phủ. Giống như ác quỷ từ địa ngục bước ra, tóc tai bù xù, hai mắt ngập tràn sắc đỏ, cứ như vậy nhìn chằm chằm Hà Lâm. "Hôm nay, ngươi phải ch·ết." Lý Áo nói xong, trường đao trong tay xoay một vòng, mang theo khí thế không gì cản nổi lao về phía Hà Lâm. Hà Lâm thì không hề bị khí thế này làm cho sợ hãi, ngược lại còn cười lạnh. "Ha, thiêu đốt tuổi thọ tiềm lực đổi lấy chút chiến lực ấy à, tưởng rằng thế là đánh được với ta chắc? Thật ngu ngốc." Hà Lâm cười khẩy, nhấc trường thương trong tay, vung vẩy một hồi trước mặt, rồi đột ngột lao về phía Lý Áo. Oanh, oanh, oanh. Trong vài giây ngắn ngủi, hai người đã giao chiến hơn trăm lần, từng đợt dư chấn kinh khủng lan ra xung quanh, tốc độ của hai người quá nhanh, mắt thường không thể nào bắt kịp. Nhưng trong những lần va chạm, rõ ràng Lý Áo đã bắt đầu đuối sức, tình trạng tụt dốc nhanh chóng. Còn Hà Lâm càng đánh càng mạnh, toàn thân đạt đến đỉnh cao, lúc này Lý Áo quỳ rạp trên đất như một con c·hó c·hết. Trên bầu trời, Hà Lâm giống như Thần nhìn xuống Lý Áo dưới đất, mặt đầy khinh thường. "Cũng được, ép ta dùng đến tám phần chiến lực, ngươi cũng đáng tự hào rồi, ta chơi chán rồi, hôm nay, nên tiễn ngươi lên đường." Hà Lâm vừa nói, một thương đâm về phía Lý Áo. Nhưng ngay sau đó, một biến cố xảy ra, một bóng đen đột ngột xuất hiện bên cạnh Hà Lâm, đứng sát bên hắn. "Ba vạn giá trị khí vận, mười vạn giá trị khí vận, chậc chậc chậc, hai món bảo bối đây rồi, lần này đến phát tài." Chỉ thấy kẻ kia dùng ánh mắt vô cùng tham lam nhìn chằm chằm vào hai người. "Ừ? Huyền Áo? Ngươi dùng ánh mắt gì nhìn ta vậy? Chỗ này không phải nơi ngươi có thể nhúng tay vào, mau cút." Nhìn Huyền Áo bên cạnh, Hà Lâm nhíu mày mắng, dù sao cũng chỉ là một phế vật Ma vương kỳ, nếu không có người anh Ma Thần kỳ thì hắn đã sớm chém rồi. Ai ngờ, khi Huyền Áo nghe thấy câu nói đó thì không những không sợ hãi bỏ đi mà còn nhìn chằm chằm vào hắn. "Huyền Áo, sao? Ngươi muốn đấu với ta vài chiêu chắc? Đợi ta giải quyết xong tên này, rồi sẽ chơi với ngươi sau." Cuối cùng Hà Lâm cũng thỏa hiệp, Huyền Áo này tuy là phế vật, nhưng hắn có một người anh mà mình tuyệt đối không phải đối thủ, nể mặt anh ta thì đã sao? "Chết." Ngay sau đó, Huyền Áo đột nhiên bùng nổ, một tay trực tiếp xuyên qua lồng ngực Hà Lâm, toàn bộ quá trình diễn ra quá nhanh, Hà Lâm không kịp phản ứng. Nhìn cánh tay xuyên qua lồng ngực mình, Hà Lâm không tin nổi ngẩng đầu nhìn Huyền Áo trước mắt, lúc này, sinh cơ của hắn đang trôi qua nhanh chóng. Đáng lẽ, một tu sĩ Độ Kiếp đỉnh phong không dễ dàng chết như vậy, nhưng có một loại sức mạnh vô cùng Huyền Áo đang không ngừng hút sinh lực của hắn, thậm chí cả thần hồn cũng tan biến rất nhanh. "Ngươi không phải Huyền Áo, ngươi rốt cuộc là ai?" Lúc này, Hà Lâm mới nhận ra, giận dữ hỏi, lập tức muốn tránh thoát, nhưng mọi nỗ lực đều vô ích, hắn không thể nào trốn thoát. Ngay sau đó, trong ánh mắt kinh ngạc cùng bất khuất của Hà Lâm, toàn thân hắn hóa thành một bộ xác khô, rơi nặng nề xuống đất. Làm xong tất cả, Diệp Lâm hài lòng thu tay, ba vạn giá trị khí vận đã tới tay. Thứ đáng giá nhất, là cái tên nằm trên đất kia kìa. Ròng rã mười vạn giá trị khí vận, không tồi, xem ra tên này cũng là một tiểu khí vận chi tử của thế giới Thiên Ma.
Bạn cần đăng nhập để bình luận