Cơ Duyên Của Ngươi Rất Tốt, Ta Vui Lòng Nhận

Chương 2092: Thần bí chi địa - mạo hiểm

Diệp Lâm một mình lặng lẽ tiến đến cửa đại động quật, nhìn quanh, xung quanh dường như không có yêu thú nào trấn giữ.
"Kỳ lạ, theo lý thuyết hôm nay không phải là thời điểm quan trọng nhất sao? Đại động quật sao lại không có ai trấn giữ?"
Diệp Lâm lấy ra lệnh bài màu đen đặt trước màn sáng, chỉ cần có lệnh bài này, hắn có thể tùy ý ra vào đại động quật.
Lệnh bài dần dần chui vào màn sáng, tạo nên từng đợt gợn sóng, Diệp Lâm cũng nhân đó bước ra khỏi đại động quật.
Bên ngoài đại động quật không có bất kỳ sinh vật nào, nhìn bao quát một vùng hoàn toàn yên tĩnh.
Ngay cả phía trước những đại động quật này cũng không có yêu thú nào canh giữ, hoàn toàn khác biệt với cảnh tượng một tháng trước, cảnh này khiến Diệp Lâm nhíu mày.
"Chuyện này rốt cuộc là như thế nào?"
Sự tình bất thường ắt có quỷ, nhưng Diệp Lâm cũng không có nhiều thời gian rảnh rỗi để tính toán, cả người lắc mình biến hóa thành một con quạ đen màu đen phát ra tiếng kêu quạc quạc rồi bay về phía xa.
"Ba mươi hai đại động quật..."
Diệp Lâm bay cao trên bầu trời, đôi mắt không ngừng đảo quanh những hàng đại động quật phía trước, đang tìm kiếm cái thứ ba mươi hai.
Theo như trên bảng, Sở Vân Tiêu bị truy sát từ đó đánh bừa đánh bậy tiến vào bên trong đại động quật, cũng có nghĩa là đại động quật đó hẳn không có phong ấn hay thứ gì tương tự, hắn có thể dễ dàng lẻn vào.
Nghĩ đến đây, Diệp Lâm phấn chấn hẳn lên, chỉ cần có thể vào được thì mọi chuyện sẽ dễ dàng hơn nhiều.
Nhưng mà không đợi Diệp Lâm bắt đầu hành động, một cỗ uy áp ngập trời từ trên trời giáng xuống, gắt gao trấn áp hắn xuống mặt đất.
Sự tình phát sinh quá nhanh khiến Diệp Lâm không kịp phản ứng, đến khi kịp phản ứng thì hắn đã nằm sấp trên mặt đất.
Cỗ uy áp này quá mạnh, mạnh đến khiến hắn nghẹt thở, hoàn toàn không có sức phản kháng.
"Chết tiệt, chẳng lẽ bị phát hiện?"
Sắc mặt Diệp Lâm đại biến, vội vàng mở bảng thương thành.
Cỗ uy áp này gần như làm toàn bộ xương cốt trên người hắn vỡ vụn, căn bản không phải thứ mà hắn đủ sức chống cự.
"Một con quạ đen huyết mạch bình thường lại có tu vi Thiên Tiên, lạ thật, lạ thật."
Một giọng lẩm bẩm vang lên bên tai Diệp Lâm, hắn nằm rạp trên đất không dám nhúc nhích.
Hắn cũng không biết âm thanh này từ đâu truyền đến.
"Quạ đen nhỏ, có thể với huyết mạch bình thường bước vào Thiên Tiên, chắc hẳn phúc vận lớn, nhưng hôm nay là ngày hội lớn, sao không vào trong?"
Một khắc sau, một vị lão giả râu trắng chống một cây quải trượng từng bước đi về phía Diệp Lâm.
Toàn thân lão tuyết trắng, từ tóc, râu, y phục cho đến cây quải trượng trong tay đều một màu trắng tuyết.
Vẻ tươi cười trên mặt thoạt nhìn hiền lành đến vậy, khiến người ta lơ đãng liền buông lỏng cảnh giác.
"Ta vừa mới bế quan đi ra."
Diệp Lâm cắn răng nói, hiện tại hắn đã nhận ra, vị lão giả này còn chưa phát hiện ra thân phận thật sự của mình.
Hơn nữa, cỗ uy áp này chính là từ người lão giả truyền ra.
"Đi thôi, thật vất vả mới đón được thịnh hội trăm năm có một không vui đùa một chút thật đáng tiếc, nơi đó có rất nhiều kỳ trân dị bảo ngươi chưa từng thấy đấy, ở đây có gia gia ta trông coi, không ai dám làm càn đâu."
Lão giả vừa nói xong, uy áp ngập trời đang trấn áp Diệp Lâm liền như thủy triều rút lui, lập tức, Diệp Lâm liền cảm giác toàn thân chợt nhẹ, từ đó vỗ cánh bay lên.
"Tốt, đa tạ tiền bối."
Diệp Lâm nói xong liền hướng thẳng về phía xa bay đi, nơi này hắn thật sự không muốn nán lại một giây nào, khí tức trên người lão giả thực sự quá đáng sợ.
Chỉ là vô tình phát ra khí tức thôi cũng đủ làm hắn kinh hồn táng đảm.
Tuyệt đối là đại năng Chân Tiên không thể nghi ngờ.
Bây giờ hắn cuối cùng đã biết vì sao các đại động quật lại không có yêu thú trấn giữ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận