Cơ Duyên Của Ngươi Rất Tốt, Ta Vui Lòng Nhận

Chương 2330: Âm mưu

"Nhìn cái gì vậy? Cho ta và những đạo hữu nhân tộc phía sau ta sắp xếp một gian ở trên." Mục Trường Phong đưa tay lắc lắc trước mặt nam tử trung niên đang ngẩn người, không nhịn được nói. Mà người trung niên lúc này mới hoàn hồn, hắn liếc nhìn Mục Trường Phong, rồi nhanh bước đến trước mặt Diệp Lâm. "Vị đạo hữu này, cho hỏi xưng hô như thế nào?" Nhìn Diệp Lâm trước mặt, nam tử trung niên cẩn thận từng li từng tí dò hỏi. "Diệp Lâm." "Thì ra là Diệp đạo hữu, Diệp đạo hữu đến vừa khéo quá, ta ở đây vừa vặn còn đúng một gian phòng ngắm cảnh tốt nhất." "Chính là vị trí quan sát tốt nhất ở tầng bốn trăm, hôm nay vừa hay có ưu đãi, một canh giờ chỉ cần ba trăm trung phẩm tiên thạch." Nam tử trung niên giơ ba ngón tay cười nói. Liếc nhìn Mục Trường Phong đang lảng tránh ánh mắt phía sau, Diệp Lâm lập tức hiểu ra, thiên hạ không có bữa trưa miễn phí, rõ ràng là hai người này liên hợp lại để lừa bịp người mà thôi. "Ồ? Vậy xin chỉ cho ta xem gian phòng này vị trí." Diệp Lâm cười như không cười nói. Mà nam tử trung niên vung tay lên, ngay lập tức toàn bộ cảnh tượng ở tầng bốn trăm hiện ra trước mắt Diệp Lâm, nam tử trung niên chỉ thẳng vào vị trí trên cùng. "Diệp đạo hữu xem đi, đây chính là vị trí quan chiến tốt nhất, toàn bộ quá trình không có bất kỳ góc chết nào, có thể nhìn toàn cảnh, sao nào? Ba trăm trung phẩm tiên thạch cũng coi như là giá hữu nghị đấy." "Gian phòng này cực kỳ quý hiếm, nếu đạo hữu còn không ra tay, e rằng sẽ bị người khác cướp mất đấy." Nam tử trung niên cười nói, đồng thời Mục Trường Phong lúc này cũng tiến lên. "Đúng vậy Diệp đạo hữu, tuy là hơi đắt chút, nhưng mà đáng giá, mọi người đều là đi ra chơi mà thôi, tiêu chút tiền cũng chẳng sao, chủ yếu là để vui vẻ." Thấy hai người kẻ xướng người họa, mọi người sau lưng Diệp Lâm đều hiểu rõ, bọn họ đã bị lừa rồi. "Ba trăm trung phẩm tiên thạch, cũng tức là ba vạn hạ phẩm tiên thạch, một canh giờ ba vạn hạ phẩm tiên thạch, các ngươi còn không bằng quang minh chính đại đi cướp." Một nam tử sau lưng Diệp Lâm chỉ vào nam tử trung niên trước mặt giận dữ nói. Không quản là bất cứ chủng tộc nào, bình thường đều thích hóa thành hình dáng nhân tộc. "Vị tiểu hữu này biết nói đùa đấy, vị trí này chính là chỗ tốt nhất ở đây của ta, thấy các ngươi lần đầu tiên tới, cho nên mới nhường lại cho các ngươi, nếu như là ngày thường, thì phải năm trăm trung phẩm tiên thạch một canh giờ." "Nếu không có tiền, mời rời khỏi nơi này, trừ gian phòng này ra, những phòng khác ở chỗ chúng ta đã hết sạch chỗ, có lẽ không tiếp đón được các ngươi đâu." Bị chỉ vào mũi, sắc mặt của nam tử trung niên không hề thay đổi. "Vương Đại Phúc, ngươi lại đang ở chỗ này làm trò lừa bịp người, còn có Mục Trường Phong, hai người các ngươi có chút điểm giới hạn hay không hả? Mỗi ngày cứ giở trò làm tiền như thế, tiếp tục thế này, thanh danh Phồn Tinh lâu không sớm thì muộn cũng bị hai người các ngươi làm hỏng thôi." Đúng lúc này, từ phía sau Diệp Lâm truyền đến một tiếng kêu khe khẽ, chỉ thấy một nữ tử mặc váy dài màu trắng điên cuồng xông về phía này. "Gặp qua Lưu tiểu thư." Nam tử trung niên biến sắc khi nhìn thấy nữ tử, lập tức cúi người hành lễ, ngay cả Mục Trường Phong đứng phía sau hắn cũng lộ vẻ kiêng kỵ, theo hắn cùng nhau hành lễ. "Vị trí này nhiều nhất là một canh giờ mười viên trung phẩm tiên thạch, ngươi mở miệng ra đã muốn người ta ba trăm trung phẩm tiên thạch rồi." "Ngươi thật là giỏi làm ăn, còn có ngươi Mục Trường Phong, lần trước ta đã dạy dỗ ngươi mà ngươi còn chưa nhớ hả? Có muốn ta đánh gãy chân thứ ba của ngươi không?" Nữ tử được gọi là Lưu tiểu thư không chút nể tình chỉ vào mũi Mục Trường Phong mà mắng. Mà sắc mặt Mục Trường Phong tuy khó coi, nhưng cũng không dám hé răng nửa lời.
Bạn cần đăng nhập để bình luận