Cơ Duyên Của Ngươi Rất Tốt, Ta Vui Lòng Nhận

Chương 5010: Con đường vô địch - Phiền toái tới rồi

"Phụt."
"Sư huynh."
"Chết tiệt, mau, mau cầu viện."
Trong phế tích, ba vị phật tu thân hình chật vật nằm trên mặt đất, toàn thân đẫm máu, đến sức lực giơ tay bọn họ cũng không còn.
Quá... Mạnh.
Một kiếm chém xuống, thủ đoạn của bọn hắn dùng hết cũng không có tác dụng, một kiếm trực tiếp chém phế bọn hắn.
Đây chính là Kim Tiên tầng bảy tu sĩ thật sự sao?
Đáng tiếc, trận pháp lúc trước chỉ dùng để đối phó yêu ma kia, bọn họ tuyệt đối không nghĩ tới nơi này còn có một tôn Kim Tiên tầng bảy tu sĩ khác.
"Chém."
Nhưng mà, còn chưa kịp bọn họ báo tin, ba đạo kiếm khí lại giáng xuống, kiếm khí trực tiếp xuyên thủng thân thể ba người.
Dưới kiếm khí cuồng bạo đến cực điểm, ba người trực tiếp hóa thành bột mịn.
"Vốn không muốn đại động can qua như vậy, nhưng ai bảo các ngươi nhất định muốn tự tìm đường chết."
Diệp Lâm đứng trên trời cao, vẻ mặt lạnh lùng nói.
Theo tay hắn nhẹ nhàng vung lên, lôi đình trên trời cao trong khoảnh khắc tan đi.
Thiên địa, lại trở về dáng vẻ tối tăm mờ mịt.
Mà phía dưới trong phế tích, một đạo hắc ảnh lấy tốc độ cực nhanh bỏ chạy, trong chớp mắt đã mất tung tích.
Hắc ảnh kia, chính là con tiểu cương thi lúc trước.
Tiểu cương thi này cũng mạng lớn, hứng chịu một kiếm tùy tiện của mình mà vẫn còn khí lực chạy trốn.
Thôi vậy, đã không chết, vậy chứng tỏ mệnh nó chưa đến tuyệt lộ.
...
"Nơi này sao lại có nhiều đồ quỷ quái như vậy?"
"Tránh ra, để ta trấn sát bọn chúng."
"Chết tiệt, cút ngay cho ta, chết! ! !"
Bên kia, trên một vùng đất bằng, Lý Tiêu Dao và những người khác đang gặp phải phiền toái.
Chỉ thấy trên vùng đất bằng này, chiếm cứ hết con quái vật này đến con quái vật khác.
Những quái vật này toàn thân đen kịt, trên thân chảy chất lỏng màu đen vô cùng buồn nôn.
Lúc này, bọn chúng kẻ trước ngã xuống, kẻ sau tiến lên xông về phía mấy người, bao vây bọn họ ở trung tâm.
"Chất lỏng màu đen trên thân bọn gia hỏa này không đơn giản, giữ lại một ít, ta phải nghiên cứu thật kỹ."
Vương Thiên nhìn chất lỏng màu đen ăn mòn cả mặt đất, nhất thời nảy sinh hứng thú.
"Đừng nghiên cứu vội, mau giải quyết đám gia hỏa này đi, ta cảm giác được nơi xa có mấy đạo khí tức cường hoành đang hướng về phía này."
Lý Tiêu Dao tay cầm song chùy, hai mắt nhìn về phía trước, trong ánh mắt hiện lên một tia ngưng trọng.
"Bọn chúng tới rồi, đi."
Lý Tiêu Dao nói xong, lớn tiếng nói với mấy người phía sau.
Nghe vậy, Vương Thiên và những người khác không dám nán lại, mấy cái lắc mình biến mất tại chỗ.
Thấy thế, Lý Tiêu Dao cũng biến mất tại chỗ.
Ngay khi bọn họ vừa rời đi, một tiếng rống giận dữ vang vọng đất trời, bốn phía sơn mạch không ngừng sụp đổ, cây cối rậm rạp hóa thành tro bụi.
Sau một khắc, chỉ thấy một con cự thú toàn thân đen kịt, thân cao vạn trượng xuất hiện tại chỗ.
Trên người nó chảy từng dòng chất lỏng màu đen, loại chất lỏng này một khi tiếp xúc với mặt đất, sẽ lập tức ăn mòn mặt đất.
Mà trên thân thể nó mọc đầy những cái bọc mủ màu đỏ máu.
Bọc mủ vỡ ra, chất lỏng màu đen sẽ chảy ra.
Trong loại chất lỏng này, sẽ sinh ra một phiên bản thu nhỏ của quái vật, chính là loại quái vật mà Lý Tiêu Dao và những người khác đã chống cự lúc trước.
Vừa di chuyển, quái vật vừa sinh ra, tốc độ sinh sôi vô cùng nhanh chóng, khiến người ta kinh ngạc.
"Rống."
Quái vật nhìn thi thể đầy đất, lần thứ hai phát ra một tiếng thét dài, sau đó hướng về phía vị trí Lý Tiêu Dao và những người khác biến mất mà đuổi theo.
Tốc độ của nó rất nhanh, trên vùng bình nguyên này dường như đã hóa thành tàn ảnh.
"Tên kia phía sau lưng tốc độ thật nhanh."
Phía trước, Lý Tiêu Dao không ngừng chạy nhanh cũng không khỏi kinh hãi thán phục.
Bạn cần đăng nhập để bình luận