Cơ Duyên Của Ngươi Rất Tốt, Ta Vui Lòng Nhận

Chương 1629: Huyền Quy nhất tộc tình cảm

Chương 1629: Tình cảm của Huyền Quy nhất tộc
Nghe Huyền Quy này nói, Nguyệt Khê đứng bên cạnh Diệp Lâm giật mình, Huyền Quy nhất tộc có một ân tình? Chuyện này có thể kinh khủng quá đấy.
Huyền Quy nhất tộc là một cường tộc trong vũ trụ, một ân tình của tộc mạnh như vậy, có thể nói là tấm bùa hộ mệnh lớn nhất của Diệp Lâm, có lá bài tẩy này, ai còn dám động đến Diệp Lâm? Quả thực là chẳng khác nào tự tìm phiền phức.
“Tiểu tử ngươi, không nhìn ra đấy, Huyền Quy nhất tộc là dòng dõi của thần thú Huyền Vũ từ rất lâu về trước, nắm giữ phần lớn huyết mạch của Huyền Vũ, nếu người tu vi cao thâm, có thể thực hiện phản tổ huyết mạch, trở thành thần thú Huyền Vũ thực sự.”
“Trong tộc còn có đại năng Thái Ất Huyền Tiên trấn giữ, có ân tình của cường tộc này, ngươi về sau không cần lo lắng rồi.”
Liễu Bạch ha hả cười nói, lấy bầu rượu bên hông ra tu ừng ực một ngụm lớn, hai mắt nhìn về phía bầu trời sao, thoáng qua nét thương cảm.
Diệp Lâm không nhịn được dụi mắt, hắn còn suýt chút nghi ngờ mình nhìn nhầm, trong mắt hắn, Liễu Bạch vẫn luôn tùy tiện, không quan tâm đến chuyện gì.
Vừa rồi thoáng qua nét thương cảm là chuyện gì? Đây là tin lớn đó nha.
“Chúng ta đi thôi, đa tạ.”
Diệp Lâm nói một tiếng cảm ơn với Huyền Quy, lập tức ba người Diệp Lâm được Huyền Quy cung kính tiễn đi an toàn.
“Oa, oa, oa, ta phát hiện ra gì đây? Thì ra truyền thuyết là có thật, truyền thuyết là có thật nha, ha ha ha ha.”
Đúng lúc này, tiếng cười tùy ý của Thôn Thiên Ma Quán truyền vào tai Diệp Lâm.
“Chuyện gì mà ngươi vui vẻ như vậy?”
Diệp Lâm rất bình tĩnh truyền âm nói.
“Ha ha ha, trong truyền thuyết, kiếm Tiên Liễu Bạch có một đạo lữ, chính là nữ tử của Huyền Quy nhất tộc, kiếm Tiên Liễu Bạch có một đoạn quá khứ với nàng ta, cuối cùng không biết vì chuyện gì, kiếm Tiên Liễu Bạch đã tự tay ra tay chém giết người mình từng có tình cảm, phá nát thần hồn không được luân hồi vĩnh viễn.”
“Ban đầu ta còn tưởng truyền thuyết này là giả, không ngờ lại là thật, tuyệt đối không thể ngờ được a.”
Nghe Thôn Thiên Ma Quán nói, Diệp Lâm nhìn Liễu Bạch ở đằng xa, trong đầu lại đang suy tư điều gì đó.
“Thương Khung thánh địa cách nơi này một khoảng rất xa tính bằng năm ánh sáng, nếu không có Chân Tiên hộ tống, chúng ta e rằng trăm năm cũng không tới được.”
Nguyệt Khê nhìn hai người trước mắt như thể định tự mình bay qua, lập tức trợn trắng mắt.
Trong vũ trụ, khó khăn lớn nhất chính là khoảng cách, động một chút là mấy trăm vạn năm ánh sáng lộ trình, cho dù Địa Tiên cũng phải đau đầu.
Chỉ có Chân Tiên mới có thể không nhìn khoảng cách mà tự do xuyên qua trong vũ trụ.
Sau đó, Nguyệt Khê lấy từ trong tay áo ra một chiếc phi thuyền cỡ nhỏ, ném về phía trước, chiếc phi thuyền đẹp đẽ khéo léo nháy mắt biến lớn.
“Đi thôi.”
Nguyệt Khê nói xong, liền dẫn hai người bước lên phi thuyền.
“Có cái xuyên vân toa này, trong vòng ba ngày chúng ta có thể đến thánh địa.”
Nguyệt Khê nói xong, cả chiếc phi thuyền hóa thành một luồng sáng lao vút đi trong vũ trụ, mắt thường căn bản không thể nhìn ra.
“Thứ này giá không thấp nhỉ?”
Diệp Lâm nhìn phi thuyền này, tặc lưỡi nói, loại phi thuyền ở đại thế giới Huyền Hoàng có tốc độ nhanh nhất cũng chỉ vừa đủ tốc độ toàn lực của tu sĩ Hóa Thần cảnh mà thôi.
Phi thuyền này lại có thể chạy với tốc độ vượt tốc độ ánh sáng, thật sự quá kinh khủng.
“Xuyên vân toa, mười vạn hạ phẩm tiên thạch khởi điểm.”
Liễu Bạch nằm trên boong thuyền, liên tục tu rượu vào miệng, thần sắc lười biếng nói.
“Chậc, mười vạn hạ phẩm tiên thạch khởi điểm.”
Nghe vậy, Diệp Lâm cũng giật mình, giá trị chiếc xuyên vân toa này đã vượt quá một vài Hạ phẩm Tiên Khí.
Bạn cần đăng nhập để bình luận