Cơ Duyên Của Ngươi Rất Tốt, Ta Vui Lòng Nhận

Chương 4559: Con đường vô địch - thần dị bí cảnh 59

"Bay sao? Ta cũng muốn bay a, như vậy... Liền có thể lên trời nhìn ba ba mụ mụ của mình." Tiểu nam hài được gọi là Tiểu Thiên nhìn bầu trời xanh mênh mông vô bờ trên đầu, đôi mắt đầy ước mơ nói.
Hình ảnh tiếp tục chuyển động...
Đó là cảnh ba tiểu nam hài cùng một tiểu nữ hài bốn người đang đi dạo trong ruộng lúa mạch vàng óng. Bốn đứa trẻ không buồn không lo dạo bước trong ruộng lúa mạch màu vàng kim này. Tiếng cười nói của bọn nhỏ lây nhiễm khắp xung quanh những người nông dân đang làm việc. Nhìn những đứa trẻ ngây thơ vô tư này, trên khuôn mặt tang thương của người nông dân lộ ra một nụ cười.
Hình ảnh lại chuyển, thôn nhỏ vốn an bình an lành đột nhiên biến thành một vùng phế tích, khắp nơi đều bốc cháy ngọn lửa lớn cùng với tiếng la khóc tuyệt vọng của người nông dân.
"Tiểu tử, muốn theo ta tu luyện không? Chỉ cần theo ta tu luyện, ta sẽ có thể khiến ngươi trở thành tiên nhân cao cao tại thượng." "Đến lúc đó lên trời xuống đất, không gì không thể, trường sinh bất tử lại càng không phải là chuyện đùa." Một lão giả mặc áo bào đen, khuôn mặt tang thương đang nhìn tiểu nam hài trước mặt, cười nói.
"Tiểu Thiên, đừng nghe hắn, hắn là người xấu, thôn của chúng ta biến thành thế này, đều là do hắn." "Tiểu Thiên, quay lại." "Anh Tiểu Thiên ơi, Ấm Ấm sợ." Lúc này, từ xa chạy tới hai tiểu nam hài và một tiểu nữ hài lớn tiếng nói với Tiểu Thiên. Tiểu Thiên đang do dự đột nhiên sắc mặt kiên định. "Ta..."
"Theo ta tu luyện, ngươi thậm chí có thể làm sống lại cha mẹ ngươi, chẳng lẽ ngươi không muốn nhìn thấy cha mẹ ngươi sao?" Câu nói này, triệt để đánh nát trái tim nhỏ bé của Tiểu Thiên. "Hài tử, muốn tu luyện, tâm nhất định phải tàn nhẫn, muốn làm đồ đệ của ta, tuyệt đối không thể bị tình cảm chi phối." "Đi thôi, giết ba tên tiểu gia hỏa này, ta liền dẫn ngươi tu hành, làm một tiên nhân tự do tự tại không bị ràng buộc." "Đến lúc đó, ngươi cũng có thể nhìn thấy cha mẹ ngươi đã sớm qua đời."
Nhìn con dao găm màu đỏ máu lão giả đưa tới trước mắt, Tiểu Thiên do dự, hắn đứng tại chỗ không biết làm sao. Hắn nhìn lão giả trước mắt một chút, lại nhìn ba người bạn tốt ở phía xa một chút, hắn lâm vào do dự.
"Ta cho ngươi thời gian ba nhịp thở cuối cùng, có muốn nhìn thấy cha mẹ ngươi không, thì xem vào chính ngươi." "Ba..." Lời lão giả như bùa đòi mạng, Tiểu Thiên nhìn con dao găm màu đỏ máu trước mắt, do dự một chút rồi hắn nhận lấy dao găm, sau đó chậm rãi hướng về ba người bạn nhỏ ở xa đi tới.
"Tiểu Thiên, ngươi muốn làm gì? Ta đã từng cứu mạng ngươi mà." "Đúng đó Tiểu Thiên, ngươi muốn làm gì?" "Anh Tiểu Thiên ơi, Ấm Ấm sợ."
Một lát sau, Tiểu Thiên nhìn ba cái thi thể trên mặt đất, cùng với hai tay mình dính đầy máu tươi, thần sắc hoảng hốt.
"Keng" con dao găm trong tay rơi xuống, một giọt nước mắt tràn ngập hốc mắt của hắn. "Tốt, tiểu tử, theo ta đi, ngày sau, ngươi chính là đồ đệ của ta, ngày sau, ta muốn để ngươi, trở thành sát thần mới của thiên địa này." "Làm cho cả Tinh Hà Hoàn Vũ đều vì đó run rẩy, sát thần." Lão giả rời đi, mang Tiểu Thiên đi.
Từ nay về sau, Tiểu Thiên theo lão giả tu hành. Hắn đổi tên, đổi thành Tam Táng. Thứ nhất chôn cất, táng thiên. Thứ hai chôn cất, táng địa. Thứ ba táng, chôn cất chúng sinh, chôn cất quá khứ, chôn cất chính mình...
"...Anh Tiểu Thiên ơi, Ấm Ấm đau quá, đau quá đi, anh có thể ôm Ấm Ấm một cái được không, có thể ôm Ấm Ấm một cái không?" "Tiểu Thiên, ngươi vong ân bội nghĩa, ta đã từng cứu mạng ngươi, ngươi lại giết ta, ngươi vong ân bội nghĩa, cho dù chết ta cũng sẽ không tha cho ngươi." "Tiểu Thiên, chúng ta là huynh đệ tốt mà, ngươi quên rồi sao? Vì sao ngươi muốn giết ta? Chúng ta là huynh đệ tốt mà."
Bạn cần đăng nhập để bình luận