Cơ Duyên Của Ngươi Rất Tốt, Ta Vui Lòng Nhận

Chương 1848: Bế quan 1

"Một tinh hệ có vô số sinh linh? Sinh linh càng ngày càng nhiều, người tu hành cũng càng lúc càng đông, tài nguyên thì ngày càng cạn kiệt."
"Đến cuối cùng, cả một tinh hệ đều sẽ bị vắt kiệt, vì vậy, đại kiếp cũng là một lần xáo bài, vô số sinh linh sẽ chết trong đại kiếp, dùng chính bản thân bồi dưỡng các ngôi sao, để tinh hệ một lần nữa bừng sinh sức sống."
"Cho nên, không tránh được, lần này trở về, ngươi cho ta bế quan, không lĩnh ngộ được lĩnh vực thì không được xuất quan, mà còn, sau này ngươi cũng đừng ra ngoài nữa, ở lại tông môn cho an toàn."
Cầm Ma nói xong, hướng Cố Như Yên bên cạnh cảnh cáo, còn Cố Như Yên thì ngoan ngoãn gật đầu.
Không ngờ trong tinh hệ lại còn có những bí ẩn như thế?
Đại kiếp sao? Ai cũng phải trải qua, vận khí không tốt thì sẽ bị diệt vong trong dòng sông thời gian, vận khí tốt thì sẽ phất lên như diều gặp gió.
Thú vị thật.
Sau hơn một năm, Diệp Lâm cuối cùng cũng đến được Thánh Địa Thương Khung, chuyến đi này, bản thân hắn lại trở nên nghèo xơ xác, đến Thánh Địa Thương Khung xong, Diệp Lâm lập tức không dừng lại mà đi thẳng đến hòn đảo nhỏ.
Trên hòn đảo nhỏ, Gia Cát Vân vừa mới nằm trên ghế dài thoải mái phơi nắng.
"Sư tôn."
Diệp Lâm tiến lên thi lễ với Gia Cát Vân, Gia Cát Vân lười biếng mở mắt liếc nhìn Diệp Lâm.
"Nhiệm vụ hoàn thành không tệ."
Gia Cát Vân nói xong, lại nhắm mắt.
"Sư tôn, lần này ra ngoài con gặp..."
"Ta biết, nên dùng thì cứ dùng, đó đều là những lão già kia nợ ta, đi thôi, đi theo ta."
Diệp Lâm còn chưa nói hết, Gia Cát Vân đã ngắt lời, lập tức đứng dậy lom khom, hai tay chắp sau lưng đi về phía trước.
Còn Diệp Lâm thì ngoan ngoãn đi theo sau Gia Cát Vân, hắn hoàn toàn không biết lão già trước mắt này rốt cuộc mạnh đến mức nào.
Số lần Gia Cát Vân ra tay trước mặt hắn rất ít, từ mấy lần ít ỏi đó căn bản không thể nhìn ra Gia Cát Vân rốt cuộc mạnh đến đâu.
Gia Cát Vân dẫn Diệp Lâm đi đến trước một căn nhà tranh nhỏ, dưới nhà tranh có khắc rất nhiều ký hiệu, những ký hiệu này nhìn vô cùng thần bí, mỗi ký hiệu đều phát ra ánh sáng nhạt.
"Vào đi."
Gia Cát Vân chỉ vào căn nhà tranh phía trước nói, còn Diệp Lâm thì không chút do dự bước vào nhà tranh, hắn không hề lo lắng Gia Cát Vân sẽ hãm hại hắn.
Nếu Gia Cát Vân muốn hại hắn, với thực lực của Gia Cát Vân thì không cần phải dùng mấy trò vòng vo.
"Chuẩn bị cho tốt đi nhóc, hiện tại ta sẽ dùng huyết khí của hung thú để rèn luyện thân thể cho ngươi, chỉ cần ngươi chịu được, sau khi ngươi xuất quan, nhục thể của ngươi có thể sánh ngang với Địa Tiên trung kỳ."
"Công kích bình thường của tu sĩ Địa Tiên trung kỳ thậm chí không phá nổi nhục thể của ngươi, nếu không trụ được thì có thể gọi ta."
Gia Cát Vân nói xong, hai tay nhanh chóng bấm niệm pháp quyết, trong chớp mắt, ánh sáng bốn phía lóe lên, từng thi thể đại yêu bày xung quanh nhà tranh.
Những đại yêu này đều thuần một màu tu vi Thiên Tiên, trên người bọn chúng đều có một vết kiếm, nhìn vào vết kiếm đều thấy đó là nhất kích tất sát.
Trong đó còn không thiếu những đại yêu có huyết mạch thần thú.
"Huyết Linh Trận, khởi động."
Gia Cát Vân hai tay nhanh chóng bấm niệm pháp quyết, trong khoảnh khắc, phù văn trên mặt đất bắt đầu tỏa ra ánh sáng muôn trượng, từng đạo pháp trận trao đổi với nhau, vô số huyết khí màu đỏ tươi từ trên thi thể đại yêu bay lên, sau đó hung hăng lao về phía nhà tranh.
Lúc này, Diệp Lâm đứng trong nhà tranh liền phát hiện không thể khống chế được cơ thể mình, toàn thân bất động mà ngồi yên tại chỗ.
Sau một khắc, vô số huyết khí xuất hiện, những huyết khí này hung hăng chui vào trong cơ thể Diệp Lâm, chỉ mới một giây, da của Diệp Lâm đã chuyển sang màu đỏ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận