Nhật Ký Thành Thần Của Ta

Chương 998: Ma Thuật (1)

Năm ngày nghỉ phép của Tô Hạo kết thúc.
Với tư cách là binh sĩ, nhất định phải tham gia tập huấn mỗi ngày, muỗi buổi tập huấn đủ loại nội dung, gì mà sửa chữa máy móc, điều khiển máy bay, chiến đấu trên địa hình,...
Hắn suy nghĩ một chút, còn là quyết định đi tìm Yến đội trưởng xin nghỉ....
Lý do nghỉ phép cũng đã có sắn trong đầu, chính là 'bởi vì cuộc đại chiến lúc trước mà tiêu tốn hết năng lượng, cần tĩnh dưỡng bổ sung', nói rõ tình huống một chút, đội trưởng nhất định sẽ hiểu đấy!
Thời điểm Tô Hạo tìm được Yến đội trưởng, Yến đội trưởng cũng đang đi tìm Tô Hạo, vừa thấy được Tô Hạo, lập tức nói: "Đại Cường, Khương trưởng quan nói ngươi lập tức tới trung tâm chỉ huy, có chuyện quan trọng."
Tô Hạo kinh ngạc nói: "Bây giờ còn có chuyện gì quan trọng sao?"
Yến đội trưởng lắc đầu: "Không biết."
Tô Hạo nói: "Vậy thì không vội. Đội trưởng, ta muốn tìm ngươi xin nghỉ..."
Yến đội trưởng nheo mắt, lập tức ngắt lời: "Xin nghỉ thì đừng tìm ta, tìm Khương trưởng quan đi. Cứ như vậy, ngươi tranh thủ thời gian đi đi!"
Nói xong lập tức bỏ đi.
Tô Hạo im lặng nói: "Ta đây còn chưa nói hết câu , đừng có mà nhanh cự tuyệt như vậy... Đi tìm Khương trưởng quan xin nghỉ cũng không phải không được, chỉ cần nói ra đạo lý liền thông!"
Vì vậy, Tô Hạo đi tới trung tâm chỉ huy.
Cùng hạm trưởng, Khương trưởng quan mắt to mắt nhỏ nhìn nhau.
Tô Hạo cúi đầu vấn an, sau đó cho thấy ý định: "Hạm trưởng, Khương trưởng quan, ta muốn được nghỉ hai tháng!"
Hạm trưởng cùng Khương trưởng quan nghẹn họng.
Tình huống gì đây, đề tài đâu phải chuyện này, hai người bọn họ cũng đâu chuẩn bị tâm lý phê duyệt nghỉ phép.
Hạm trưởng liếc nhìn Khương trưởng quan, Khương trưởng quan hiểu ý, vội ho một tiếng: "Này, Hứa Thế Cường! Sự tình nghỉ phép, trước đặt qua một bên, chúng ta hỏi ngươi chút chuyện được không?"
Tô Hạo nói: "Cũng được, có chuyện gì, xin cứ hỏi!"
Khương trưởng quan nói: "Bát Thú Tộc trên chiến hạm quân địch, thật là do ngươi bắn chết sao?"
Tô Hạo kinh ngạc nói: "Ồ? Ta nhớ mình đã báo cáo kỹ càng toàn bộ quá trình, hai vị trưởng quan không thấy sao?"
Ngoạ tào, sao có lính lật trời như vậy! Bọn hắn đang hỏi nha? Lúc nào một binh sĩ nhỏ, cũng dám đáp trả lại như thế? Uy nghiêm trưởng quan của bọn họ ở đâu?
Ngươi nói gì? Hắn là anh hùng? Vậy thì sao!
Sắc mặt Khương trưởng quan không đổi: "Báo cáo thì nhìn rồi, chẳng qua lần nữa xác nhận lại mà thôi! Bất quá còn có một vài nghi hoặc, ví dụ như, ngươi làm sao tránh được pháo kích của đối phương, thành công tới gần chiến hạm quân địch?
Ví dụ như, ngươi làm sao phá được vỏ ngoài chiến hạm, chuẩn xác bắn chết Bát Thú Tộc bên trong? Từ số liệu mà ta nhận được, ngoài trừ lỗ hổng ở phần đuôi ra do pháo kích Diệu Tinh Hào bắn nổ, thì cũng không có chỗ nào hư hao nha.
Trải qua nhân sĩ chuyên nghiệp phân tích, còn tìm không được đáp án, vì vậy chúng ta muốn nghe cách nói của ngươi."
Tô Hạo cười nói: "Các ngươi hỏi chuyện này? Rất đơn giản, vấn đề đầu tiên, trên thực tế pháo năng lượng của đối phương không đánh trúng ta, thoạt nhìn đánh trúng, nhưng bị ta tránh được! Hoàn cảnh chiến đấu này, không phải ta chém, dưới tình huống bình thường, bọn họ muốn động vào một cọng tóc của ta thôi cũng khó!"
Hạm trưởng cùng Khương trưởng quan liếc mắt nhìn nhau: Con mẹ nó chứ, tên Hứa Thế Cường này nói khoác không biết gượng!
Tô Hạo lại nói: "Vấn đề thứ hai, ta sở dĩ có thể đánh chết Bát Thú Tộc bên trong chiến hạm, là bởi vì ta có một kỹ năng vô cùng cường đại."
Hạm trưởng cùng Khương trưởng quan thoạt nhìn không chút biểu tình, kiên nhẫn nghe Tô Hạo kể lể, nhưng thời điểm nghe đến đây, tâm nhịn không được cũng nhấc lên. Kỹ năng gì, sao lại ngưu bức như vậy!
"Bách phát bách trúng!"
Hai người hạm trưởng rút cuộc nhịn không được nữa, vừa mê mang vừa nhìn về phía Tô Hạo, như là nhìn một tên bị bệnh thần kinh.
Tô Hạo thấy bộ dạng mờ mịt của hai người, không khỏi kiên nhẫn giải thích nói: "Các ngươi có thể hiểu kỹ năng của ta như sau, ta phát ra công kích, chỉ cần ta tập trung vào kẻ địch, tất nhiên sẽ bách phát bách trúng!"
Tuy rằng Hứa Thế Cường lúc nói chuyện mang theo vẻ mặt rất nghiêm túc, nhưng dưới nhận định bọn họ, tên này đang trêu chọc bọn hắn.
Tô Hạo nói: "Nghe thì khó tin, nhưng sự thật chính là như vậy. Hoặc là, các ngươi hiểu ta có siêu năng lực cũng được."
"Khục!"
Hạm trưởng vội ho một tiếng, tràn đầy uy nghiêm nói: "Hứa Thế Cường! Tạm thời cho lời này của ngươi là thật , vậy có thể hướng chúng ta chứng minh cái...'Bách phát bách trúng' là thật không?"
Khương trưởng quan cũng gật đầu nói: "Không sai, chúng ta nói chuyện phải có căn cứ khoa học, dù sao nghe ngươi giải thích, chúng ta cũng không lý giải được."
Hai người còn rất cho Tô Hạo mặt mũi, nếu đổi lại là người khác, hai người bọn họ sớm đã tức sủi bọt mép, nhảy dựng lên chửi cha mắng mẹ rồi.
Loại lừa gạt này nói ra ai mà tin? Đi lừa quỷ đấy!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận