Nhật Ký Thành Thần Của Ta

Chương 448: Phong Nhan Bị Ép Khô (1)

Đối mặt với lựa chọn, vấn đề đầu tiên Tô Hạo suy nghĩ là: Ta có thể từ trên thân Phong Nhan sư thúc tổ học được điều gì?
Thứ nhất, tri thức bên ngoài sách vở, cùng với lý giải sâu về trận pháp;
Thứ hai, kinh nghiệm của tu sĩ Kim Đan;
Thứ ba, đạt được kiến thức của Phong Nhan sư thúc tổ, cùng với tài nguyên quan hệ của nàng.
Phong Nhan là tu sĩ cảnh giới Kim Đan, có rất nhiều kiến thức cùng cảm ngộ, cũng không phải Phong Linh Tiên Tử có thể cho sánh được...
Đối với Tô Hạo mà nói, điều quan trọng nhất bây giờ làm học được thêm càng nhiều kiến thức , mấy thứ như ‘Quan Hệ’ gì đó đều bị hắn xếp ở phía sau.
Sau một phen cân nhắc, Tô Hạo dứt khoát nói: "Phong Nhan sư thúc, ta nguyện ý đi theo ngươi học tập Trận Pháp. Bất quá ngươi dù sao cũng là sư thúc của ta, mạo muội bái sư, bối phận liền loạn lên!”
Phong Nhan nghe thấy Tô Hạo nguyện ý theo mình học Trận Pháp, liền cao hứng không thôi, mặt mày hớn hở hẳn lên, thời điểm nghe Tô Hạo nhắc đến vấn đề bối phận, đưa tay quơ quơ nói: "Mấy thứ như bối phận, dễ nói, dễ nói !"
Lúc này Phong Linh lập tức nhảy ra ngăn giữa hai người, tức giận nói: "Sư thúc, tuyệt đối không được! Bối phận sư môn, người không thể làm bậy a!”
Tô Hạo thấy hai người trừng mắt nhìn nhau, vì vậy liền nói: "Nếu không như vậy đi, ta nhận sư thúc làm tỷ tỷ, đệ đệ cùng theo tỷ tỷ học tập, hẳn là được chứ!”
Hai mắt Phong Nhan sáng lên: "Ý kiến hay! Ngươi sau này chính là đệ đệ của ta! Đệ đệ ngươi tên gì?"
Tô Hạo nói: "Phong Úy!"
Phong Nhan hai mắt cười híp thành hình trăng lưỡi liềm: "Đệ đệ tốt!"
Phong Linh Tiên Tử càng đau đầu hơn: "Ta là sư tôn của hắn, người là sư thúc của ta, hắn là đệ đệ của ngươi..."
Tô Hạo giúp Phong Linh Tiên Tử hiểu dễ hơn, nói: "Sư tôn, người có thể nghĩ như vậy: Ngươi nhận đệ đệ sư thúc làm đồ đệ!"
Phong Linh Tiên Tử sững sờ nói: "Chuyện này... Hình như cũng được!”
Tô Hạo quay đầu nhìn về phía Phong Nhan, không thể chờ đợi được nói: "Tỷ tỷ, ta hiện tại học tập trận pháp, gặp được không ít vấn đề, người hiện tại có thể giải thích cho ta không?”
Phong Nhan nói: "Đương nhiên có thể!"
Tô Hạo nói: "Tốt tỷ tỷ, chúng ta bây giờ bắt đầu đi!"
Phong Linh Tiên Tử trầm mặc.
Nàng như thế nào có cảm giác mình giống như người thừa, Hôm nay đem sư thúc Phong Nhan tới đây tìm Phong Úy tựa hồ là sai lầm của nàng.
Có thêm một ‘tỷ tỷ’ tiện nghi giúp Tô Hạo học tập Trận Pháp càng thêm thuận lợi, giúp hắn đỡ phải trầm tư suy nghĩ.
Tô Hạo thầm nói: "Chuyện này không lỗ! Bao lời!"
Thời gian vội vàng trôi qua, Tô Hạo mỗi ngày đều rút ra hai tiếng của mình, chủ động tìm Phong Nhan tỷ tỷ học tập tri thức về Trận Pháp.
"Gió Nhan tỷ tỷ, trận pháp là 'Thuận thế mà làm ", trước khi bố trí trận pháp, cần phải nắm giữ vị trí địa hình của ‘Thế’ mới có thể phát huy ra uy lực trận pháp, như vậy vấn đề của ta là: Trong trời đất đủ loại địa hình, cũng không chỉ vài vạn, vậy làm sao bảo đảm bản thân đi đến bất kỳ địa hình nào, đều có thể nhanh chóng nắm giữ được ‘thế’ tương ứng, từ đó phát huy ra uy lực Trận Pháp!”
Phong Nhan che miệng cười rộ lên: "Em bé đệ đệ, vấn đề này của ngươi làm khó tỷ tỷ nha! Để muốn phát huy ra toàn bộ uy lực của Trận Pháp, chỉ có một cách, đó chính là ‘Trận Pháp’ vì ‘Thế’ mà sinh, đầu tiên phải nhận ra ‘Thế’, sau đó thuận ‘thế’ mà làm, thiết kế ra trận đồ đối ứng. Bất quá vấn đề của ngươi, hẳn là muốn dùng trận bàn có sẵn, sử dụng trên đủ loại địa hình đi? Loại này cũng làm đực, nhưng là rất khó phát huy ra toàn bộ uy lực của trận bàn. Vì vậy, học tập trận pháp, trí nhớ là một, ứng biến là hai."
Sau đó Phong Nhan tiện tay chỉ vào sương mù xung quanh: "Chỗ ngươi đang thấy là Trận Pháp ‘Đại trận bát hoàn mê vụ’ chính là căn cứ vào mảnh sơn mạch này mà thiết kế ra, không có trận đồ có sẵn đấy!”
Tô Hạo cau mày: "Nếu mà như vậy, bố trí tốt một trận pháp, cần tiêu phí không ít thời gian cùng công sức đi!"
Phong Nhan nói: "Hạch tâm của Trận Pháp, vốn được chuẩn bị từ trước, một khi chiến thì tất thắng. Nếu không có nắm chắc chiến thắng trong tay, chạy được bao xa thì chạy. Nếu là gặp được chiến đấu đột xuất, vẫn phải dựa vào Pháp Khí trên tay đấy!”
Tô Hạo nói: "Nếu vậy, tính cực hạn của Trận Pháp cũng quá lớn đi, không cách nào tùy tâm sử dụng tự nhiên! So với Luyện Khí Sư thì hoàn cảnh tệ hơn rất nhiều”.
Phong Nhan đương nhiên cũng hiểu đạo lý này, đây chính là nguyên nhân mà không có nhiều tu sĩ ưa thích đi nghiên cứu trận pháp, ngoại trừ hạn chế thiên phú bên ngoài ra, tỉ lệ hồi báo của Trận Pháp không được như Luyện Khí.
Bạn cần đăng nhập để bình luận