Nhật Ký Thành Thần Của Ta

Chương 470: Nhất Chỉ Sư Huynh! Ngươi Chỉ Nhẹ Một Chút (2)

Bốn mạch Vân Vũ Trần Vụ nhìn Nguyệt Thượng Chi lên đài, lại nhìn Nguyệt Thượng Chi bị đánh xuống, trong lúc nhất thời còn chưa phản ứng lại, tất cả đều ngây người.
"Cứ như vậy liền xong một người?"
Như vậy vấn đề tiếp theo, kế tiếp ai nên lên trước?
Vũ Trần Vụ không tự chủ nhìn về phía Vân Thanh Bình, ý là mạch của ngươi mạnh nhất tông môn, ngươi lên!
Vân Thanh Bình cũng không muốn đánh mất đi danh khí mạch mình, hít sâu một hơi, đại não rất nhanh chuyển động, chậm rãi đi lên lôi đài, pháp quyết trong tay liên tục biến đổi.
'Ngũ vân thăng dương tráo' !
'Quy cốt hộ thân bài' !
'Phù vân thiên lý hành' !
Trước khi lên đài đã mở xong phòng ngự cùng bộ pháp.
Tô Hạo hỏi: "Chuẩn bị xong chưa?"
Vân Thanh Bình phất tay lấy ra Pháp Khí Vân Thương của mình, nhẹ nhàng cầm tại bên người, nhìn nói: "Chuẩn bị xong, mời Nhất Chỉ sư huynh ra tay!"
Tô Hạo đưa tay, chậm rãi chỉ hướng Vân Thanh Bình, động tác của Tô Hạo quá chậm, làm cho Vân Thanh Bình không biết hắn định chỉ hướng nào để tránh.
'Phong Đạn'!
"Thật nhanh!" Đồng tử Vân Thanh Bình co rụt, muốn tránh cũng không tránh được!
"Oành."
Vân Thanh Bình như bị một đại chùy đánh trúng, hướng về phía sau bay lên, ngã xuống lôi đài, sau đó trở mình đứng dậy, khóe miệng chảy ra chút máu, không khỏi lẩm bẩm nói: "Căn bản.... né không được, cũng không ngăn được!"
Vũ Phi Nhi cùng Vụ Xảo Xảo hai nữ tử này đều nhìn về phía Trần Tín, Trần Tín nghĩ nghĩ, cũng nên lên rồi, trước sau gì cũng bị người ta đánh, vì vậy tùy ý lên: "Tốt! Để ta lên trước!"
'Phong Đạn'!
"Oành."
Sau đó Trần Tín hoàn thành sứ mạng của mình, trở mình đứng dậy, lau đí vết máu trên miệng, mặt mỉm cười, nghênh ngang hướng phía sư tôn của mình bước tới.
Nhận thua là chuyện không thể nào, trên lôi đài này không có khả năng nhận thua. Dù sao đây cũng dính tới mặt mũi của mạch, với lại mọi người chắc chắn cũng không đỡ được một chỉ của Phong Nhất Chỉ, Trần Tín hắn cũng không có gì mất mặt! Loại tỷ thí kiểu này, nếu ngay cả dũng khí phản kháng cũng không có, hắn về sau sao có thể đứng thẳng ngẩng đầu trong mạch.
Vũ Phi Nhi không đợi Vụ Xảo Xảo kịp phản ứng, trở mình nhảy lên lôi đài, sau khi trang bị hết phòng ngự, liền ôn nhu nói: "Nhất Chỉ sư huynh... Xin chỉ nhẹ!"
'Phong Đạn'!
"Oành!"
Vũ Phi Nhi là người tiếp theo nối gót theo sau.
Sau đó là Vụ Xảo Xảo, Vụ Xảo Xảo đáng thương nói: "Sư.... Sư huynh!"
'Phong Đạn'!
"Oành."
Vụ Xảo Xảo cũng bay xuống lôi đài!
Người dưới đài nghẹn họng nhìn trăn trối, đến cả tu sĩ Kim Đan cũng nhịn không được sau lưng phát lạnh: "Uy lực của Phong Đạn này rất mạnh! Hơn nữa tên Phong Nhất Chỉ này còn rất ác!"
"Đến cả con gái hắn ra tay cũng không chút nào lưu tình, vậy sau này kiếm đạo lữ thế nào?"
Trải qua thời gian ngắn ngủi thích ứng, những tu sĩ phía dưới liền rất nhanh tiếp nhận kết quả này, nhưng mà tựa hồ có chút không đúng đấy!
Bọn họ tới đây là để xem Pháp Khí đánh nhau, từng quyền từng chưởng va chạm, huyết dịch vẩy ra khắp nơi, tình cảnh chiến đấu căng thẳng... chứ không phải như này!
Nếu có thể trả vé, vậy bọn họ khẳng định đứng dậy ra về.
Chiến đấu mong chờ lâu như vậy, chỉ thấy lên đài 'Oành' liền xong! Sau đó không còn sau đó nữa!
Sau khi Tô Hạo tiễn mọi người xuống lôi đài, liền đứng nguyên tại chỗ chờ, Phong Linh Tiên Tử từng nói qua với hắn, không cần trình tự gì cả, đệ tử chiến thắng liền nhận được 'Sư Huynh Lệnh Dẫn Khí Cảnh', ở trong vòng ba năm tiếp theo, chính là đại sư huynh của Dẫn Khí Cảnh, tương ứng với vinh quanh cao thượng trong tiên môn.
Tô Hạo không đợi bao lâu, không khí trước mặt liền vặn vẹo, trước mặt Tô Hạo xuất hiện một khối lệnh bài, đang chậm rãi xoay tròn, ở trên tỏa ra ánh sáng màu vàng nhạt.
"Xôn xao..."
Cơ hồ mọi người đều sôi trào cả lên, nhìn tiểu lệnh bài trước mặt Tô Hạo, hai mắt sáng lên.
"Sư Huynh Lệnh đầu tiên đã xuất hiện!"
"Thật hâm mộ, ta cũng muốn có a!"
"Có ai biết Sư Huynh Lệnh có tác dụng gì không?"
"Không biết! mấy vị đạt được Sư Huynh Lệnh còn chưa nhắc qua lần nào, nhưng nói nếu có năng lực , nhất định là vật tranh giành."
Tô Hạo vươn tay, đem lệnh bài tỏa ra ánh sáng vàng nhạt cầm lấy trong tay, hào quanh trên lệnh bài dần dần biến mất, hiện ra bộ dạng nguyên bản.
Bề ngoài màu vàng, cầm vào có cảm giác mát lạnh của kim loại, giống như lệnh bài của hoàng dế vậy, phía trước có một chữ 'Lệnh', phía sau khắc hai chữ 'Sư Huynh'.
Tô Hạo đánh giá lệnh bài trong tay: "Như vậy, sư huynh lệnh này có tác dụng gì đây? Là sản phẩm dùng để trưng bày ư?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận