Nhật Ký Thành Thần Của Ta

Chương 1157: Tình Huống Kỳ Lạ (1)

Theo Tô Hạo không ngừng thăm dò, bí mật ở trên Thánh Trạch Thần Sơn, dần dần được cởi bỏ.
Khi hắn tiến vào Ao Mẫu Thần, cũng theo Ao Mẫu Thần tiến vào thế giới lòng đất, dĩ nhiên biết được chân tướng ma lực siêu phàm trên thế giới này.
Loại lực lượng siêu phẩm này, lần nữa vượt ngoài dự kiến của Tô Hạo, lấy một loại phương thức khó tưởng tượng, xuất hiện trên thế giới này.
Có thể đơn giản miêu tả cách ra đời của loại sức mạnh này: Tổ hợp kỳ diệu giữa hai loại sinh vật.
Không sai, Ao Mẫu Thần mà đám Khủng Long gọi, chính là do hai sinh vật tổ hợp lại một chỗ, từ đó bạo phát lực lượng.
Ngay từ đầu Tô Hạo cho rằng nước màu tím trong ao, tràn đầy sức mạnh, Dực Thần thông qua hấp thu loại sức mạnh này vào người, từ đó có được sức mạnh.
Nhưng trên thực tế không phải như vậy.
Bên trong Ao Mẫu Thần, cũng không phải là một loại 'Lực Lượng Thần Bí', mà là vô số sinh vật vi sinh đặc thù, nhiều vô số kể! Vả lại, chúng có màu tím.
Kể tử đó, nguyên lý mà Dực Thần Tộc đặt đặt sức mạnh, liền vô cùng rõ ràng.
Thời điểm Dực Thần còn nhỏ, uống đại lượng nước tím có vi khuẩn trong ao, vi khuẩn tiến vào trong cơ thể Dực Thần, sinh sôi nẩy nở ký sinh.
Mà Dực Thần còn nhỏ có năng lực thích ứng cường đại, khiến chúng nó rất nhanh thích ứng với vi khuẩn tím trong cơ thể, một lúc sau, huyết nhục sinh ra biến hoá, cùng vi khuẩn tím trong cơ thể cộng sinh, từ đó sinh ra 'Ma Lực' trong miệng Dực Thần.
Phương thức đạt được sức mạnh như vậy, quả thật khiến cho Tô Hạo phải mở rộng tầm mắt.
Nếu nói sinh mệnh là kỳ tích trong Vũ Trụ, như vậy hai loại sinh mệnh cộng sinh với nhau để đạt được sức mạnh siêu phàm, chính là kỳ tích của Sinh Mệnh.
"Loại trạng thái sinh mệnh ký sinh này, vừa vặn bù đắp một lỗ hổng trong tri thức của ta, quả thật là niềm vui ngoài ý muốn. Có lẽ, nó đối với kết cấu cơ thể Linh Lực sẽ cho ta gợi ý."
Hắn từ trong Ao Mẫu Thần nhảy ra, lần nữa đi tới cạnh nước ao, nhìn một mảnh màu tím trước mặt, không khỏi sợ hãi than: "Đây là ngẫu nhiên, cũng là tất yếu! Thế giới dù sao vẫn là vừa khéo léo lại thần kỳ như vậy."'.
Viên Tinh Cầu này có lẽ ngay từ đầu cũng không chia ra mặt đất cùng thế giới ngầm, nhưng do vỏ hành tinh thay đổi, đem thế giới chia thành hai phần....
Mà sinh vật trên thế giới này liền bắt đầu riêng phần mình tiến hoá, riêng phần mình sinh tồn, cách xa nhau vô số thời gian, không có bất kỳ liên hệ.
Thẳng đến một ngày vỏ trái đất vận động, xảo diệu ở trên Thánh Trạch Thần Sơn mở ra một mạch thông đạo thông với nhau.
Trùng hợp hơn nữa là, vi khuẩn tím như tìm thấy bảo địa phát triển, từ đó về sau định cư ở đây.
Lại càng trùng hợp, Dực Thần Tộc cũng phát hiện ra vị trí này, phát hiện nước tím trong hồ.
Song phương ăn nhịp với nhau, đem lối đi liên kết giữa hai bên, chiếm thành của mình, ngăn chặn.
Từ đó về sau Dực Long Tộc biến thành Dực Thần Tộc, vi khuẩn tím biến thành mẫu thần....
Hay!
Về phần sự thật có phải như Tô Hạo suy đoán không, chỉ cần nghiệm chứng đơn giản một phen là được.
"Căn cứ dấu vết lưu lại trong cơ thể Dực Thần Tộc, suy đoán của ta đúng đến tám chín phần mười rồi!"
Hắn hồi tưởng lại 'Hệ Thống Ma Lực' trong cơ thể Dực Thần Tộc, khắp nơi đều là máu màu tím, cùng vi khuẩn tím cộng sinh.
Trước khi Tô Hạo rời khỏi Ao Mẫu Thần, đưa tay ra nắm, vô số nước trong Ao Mẫu Thần bị hắn nắm lên, tiếp đó Truyền Tống vào Tiểu Thế Giới.
Hắn đối với Vi Khuẩn Tím này cảm thấy hứng thú, cũng ý định nuôi dưỡng một phen.
Sau này có thể thử dùng chúng tiến hành tổ hợp đủ loại sinh vật, có lẽ sẽ sinh ra phản ứng thần kỳ không chừng.
Sau khi Tô Hạo trở lại Tiểu Thế Giới, lập tức tiến vào phòng thí nghiệm, tiện tay xách theo Dực Thần Thánh Chủ đã có chút khôi phục.
Khuôn mặt Dực Thần Thánh Chủ dữ tợn, nhe răng nhếch miệng, hiển nhiên bị Tô Hạo xoay trong tay, đối với nó chính là nhục nhã thật lớn.
Nó điên cuồng hướng về phía Tô Hạo gào thét: "Nhân loại đáng giận, ngươi là đồ bất tín, đã nói thả ta rời đi, lại đem ta nhốt ở nơi này.
Đáng thương cho sức mạnh cường đại của ngươi, lại đi với một người không có chữ tín.
Ngươi chắc chắn sẽ vì hành vi của mình, đi về hướng hủy diệt, lọt vào Thiên Khiển...."
Tô Hạo hặc hặc cười nói: "Nếu không phải Ông Trời tìm không thấy ta, ta liền cảm thấy ngươi nói rất đúng."
Trong nháy mắt, Thánh Chủ thừa dịp Tô Hạo không chú ý, đột nhiên mở ra miệng lớn dính máu, từ miệng phun ra một mũi tên màu tím, lặng yên không một tiếng động, nhưng lại nhanh vô cùng.
Tô Hạo cũng không né tránh, tuỳ ý để mũi tên bắn xuyên đầu.
Vẻ mặt Thánh Chủ tràn đầy nét vui mừng: "Tập kích của ta có hiệu quả, ở khoảng cách gần như vậy, tên nhân loại này căn bản không có thời gian phannr ứng... Cuối cùng vẫn là ta thắng. Chỉ cần ta tiêu diệt hắn, ta nhất định có thể rời khỏi đây."
Đạo mũi tên tím kia đâm vào đầu Tô Hạo, cũng theo đó xuyên qua.
Một kích nổ đầu! Công kích hoàn mỹ! Tốt lắm!
Ngay tại thời điểm Thánh Chủ chuẩn bị ăn mừng, chỉ thất Tô Hạo gật đầu hướng hắn cười cười.
Nụ cười của Thánh Chủ trở nên cứng đờ.
Tình huống gì đây, vì sao hắn đã đem tên này bắn nổ đầu, nhưng hắn vẫn có thể cười được?
Bạn cần đăng nhập để bình luận