Nhật Ký Thành Thần Của Ta

Chương 273: Chuột Răng Cưa Chi Vương - Tốc Ma (1)

Tô Hạo cũng không trả lời, mà nhặt thêm mấy cục đá cứng, hướng bầu trời ném lên.
Một nắm đá bị ném lên không trung, tầm mắt của mọi người cũng theo nhưng viên đá này chuyển động.
Ý niệm trong đầu Tô Hạo khẽ động, khống chế Chuột răng cưa hành động.
"Sưu sưu sưu!"
Chỉ nghe thấy thanh âm xé gió nhỏ truyền đến, ngay sau đó toàn bộ cục đá trên bầu trời nhao nhao chia đôi.
"Phanh phanh phanh!"
Cục đá biến thành nhiều mành nhỏ, rơi xuống mặt đất.
Lúc này, Tô Hạo mới nhàn nhạt nói ra: "Nhìn thấy chưa, đây chính là sức mạnh của Chuột răng cưa chi vương, triệu hoán thú cấp độ S Cũng không nhất định là đối thủ của nó".
Bạch đại tỷ nhìn đá vụn dưới mặt đất, lộ ra biểu cảm khó có thể tin nổi, những tảng đá này đều bị con chuột kia đánh nát hay sao?
Hơn nữa trong nháy mắt phá hủy tất cả, nếu không tận mắt nhìn thấy, thật sự khó có thể tin nổi.
Tiểu Điền cũng trừng lớn đôi mắt của mình, lấy tay che lấy cái miệng nhỏ nhắn.
Lúc này, Á Sơn hiểu ý lấy ra một con dao phay cứng rắn, đưa cho Tô Hạo.
Tô Hạo nhận lấy, lấy tay búng lên thanh dao, phát ra âm thanh kim loại thanh thúy.
Tô Hạo nói: "Nhìn thấy cây dao này không? Được làm bằng cương thiết, không thể giả được."
Sau đó hắn khống chế chuột răng cưa hiện thân hình, đem dao phay tùy tiện quăng ra.
"Vèo !".
Chuột răng cưa lấy tốc độ bằng mắt thường không thể nhìn thấy biến mất tại chỗ, sau đó lướt qua chiếc dao phay đang bay trên không trung, lại quay trở về.
"Keng."
Chiếc dao phay đang bay trên không trung chia thành hai đoạn, rơi 'Leng keng' xuống mặt đất.
Tô Hạo nói: "Đã nhìn rõ chưa? Bất kẻ là Triệu Hoán Thú cấp độ nào, đứng trước mặt Chuột Răng Cưa của ta, tựa như cây dao phay vậy, có thể dễ dàng bị xé nát. Chuột răng cưa của ta với tư cách là Triệu Hoán Thú cấp độ S, cũng có tám cái kỹ năng, theo thứ tự là 'Gặm Nuốt' 'Tốc Độ Siêu Thanh' 'Động Thái Thị Giác' 'Chấn Động' 'Ẩn Hình' 'Xé Rách' 'Đạp Không'.... Còn có một kỹ năng 'Ngụy Trang', các ngươi có thể nói là 'Giả Vờ Yếu Kém' hay 'Giả Heo Ăn Hổ'".
Bạch đại tỷ cùng Tiểu Điền nhìn con chuột có bộ dạng ngu ngu này, khó mà tin được, các nàng vì sao chưa nghe nói đến 'Chuột răng cưa chi vương', có triệu hoán thú thế này?
Chẳng lẽ đây là lần đầu tiên nó được triệu hoán tới sao?
Sau đó Tô Hạo nói tiếp: "Vì vậy, chỉ cần cửa tiệm còn tồn tại chuột vương, chúng ta không cần phải sợ điều gì cả."
Thấy Bạch đại tỷ còn chần chừ, Tô Hạo nói: "Ta còn rất nhiều Vương chưa triệu hoán ra, Bạch đại tỷ yên tâm đi!"
Cuối cùng nhờ sự khuyên can của Tô Hạo, mới thuyết phục được Bạch đại tỷ tiếp tục kinh doanh 'Thẩm mỹ viện Thần Hi', tiếp nhận đơn hàng có giá trị 20 triệu này.
Đem thời gian gặp mặt ước hẹn vào sáng ngày thứ hai, địa điểm chọn tại một khách sạn ở thành phố Vĩnh Tân.
Bạch đại tỷ cùng đối phương cãi lộn với nhau rất lâu.
Đại khái đối phương muốn yêu cầu được nhìn chằm chằm vào quá trình thẩm mỹ, để tránh xảy ra điều ngoài ý muốn.
Cứ như vậy giằng co không thôi.
Thẳng đến khi thấy Bạch đại tỷ không còn kiên nhẫn, đối phương liền thỏa hiệp.
Sau khi Bạch đại tỷ đánh ngất vị khách, Tô Hạo đẩy cửa vào, chậm rãi đi tới, có cảm giác như nhân vật phản diện tới làm chuyện xấu.
Thời điểm Tô Hạo nhìn thấy vị khách này, còn không khỏi sửng sốt một chút.
Hai năm qua, hắn đã gặp rất nhiều phú bà kỳ quái, nhưng chưa thấy một người thảm liệt như vậy.
Một nửa khuôn mặt giống như gần biến mất, giống như bị một con gấu tát vào mặt vậy, toàn là sẹo với nếp nhăn.
Thoạt nhìn một con mắt, suýt nữa mù.
Tô Hạo nói: "Ca này độ khó có chút cao a!"
Cái này đã có thể coi là thoát ly phạm vi thẩm mỹ, có thể kêu là hoán đổi khuôn mặt.
Bạch đại tỷ kinh ngạc nói: "Ta cũng không nghĩ tới lại nặng như vậy, không cách nào tưởng tượng cô bé này, đã trải qua mấy năm nay thế nào, thật đáng thương. Cảnh Trung, có thể chữa không?"
Tô Hạo nói: "Có thể."
Bạch đại tỷ nói: "Có thể khôi phục lại sao?"
Tô Hạo nhìn cô gái một vòng, nói: "Ca này khá phiên toái, một ống cũng không đủ. Còn có thuốc mê không?"
Bạch đại tỷ quay đầu nhìn về phía Tiểu Điền, Tiểu Điền từ trong túi tìm tìm, lại lấy ra một ống thuốc mê, nói: "Còn hai ống!"
Tô Hạo nhìn nói: "Tiêm hai ống cho nàng đi!"
Bạch đại tỷ cùng Tiểu Điền liếc nhìn nhau:" Chuyện này... Có phải là không tốt lắm rồi không?"
Tô Hạo cho hai người một ánh mắt yên tâm, nói: "Yên tâm đi! Ta có chừng mực!"
Tiểu Điền thôi không do dự nữa, đem hai ống thuốc mê tiêm vào cơ thể nữ tử này.
Tô Hạo quan sát, sau đó nói: "Các ngươi ra ngoài đi! Cảnh Nghĩa, trông cửa giúp ta. Trước khi mở cửa, đừng cho bất kỳ kẻ nào tiến vào."
Cô gái này không biết có thân phận gì, còn dẫn theo không ít bảo tiêu. Tô Hạo lo lắng những người này lại nửa đường xông vào.
Á Sơn lập tức nói: "Tốt, Cảnh Trung lão đại!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận