Nhật Ký Thành Thần Của Ta

Chương 411: Qua Loa Vậy Sao (1)

Ngày hôm sau, Tô Hạo liền đi tới Đoạn Tâm Nhai ngoài thành Hóa Vân.
Nơi này tên là Đoạn Tâm Nhai, nghe nói nguyên nhân nơi này trở thành chỗ Vọng Nguyện Cốc thu đồ đệ cách mỗi ba năm, ý là: Kết thúc tâm phàm trần.
Trên Đoạn Tâm Nhai đã sớm chật ních thiếu nam thiếu nữ, trên mặt bọn họ đều đỏ lên, có người kích động, có người lo lắng, nhao nhao nhìn bên ngoài vách núi, trong mắt đều hướng tới tu tiên lộ.
Không để cho Tô Hạo đợi lâu, chỉ thấy bên ngoài vách núi bay tới một chiếc phi chu cực lớn, dưới sự thán phục của thiếu nam thiếu nữ, chậm rãi dừng lại bên bờ vực.
Tô Hạo nhìn phi chu bay trên trời, trong đầu toát lên một đống vấn đề: "Nguyên lý hoạt động của phi chu này thế nào? Làm sao bay được trên trời? Như thế nào để khống chế phương hướng? Làm sao để dừng lại? Làm sao để hạ xuống? Không có trí tuệ nhân tạo, làm sao để khống chế chiếc phi chu cực lớn này? Năng lượng sử dụng là gì..."
Nghĩ đến đây, Tô Hạo không khỏi tiến lên một bước, nghiêm túc quan sát tạo hình của chiếc phi chu. Tinh thần của hắn dường như bị chiếc Phi Chu này hút mất!
Trong nội tâm của Tô Hạo vô cùng nóng bỏng: "Chiếc phi chui này, ta nhất định phải nắm rõ nguyên lý! Sau đó bản thân tự tạo một chiếc hoa lệ hơn! Hắc hắc! Vân Trung Vọng Nguyệt Cốc, ta chấm rồi!"
Về phần có phải từng tiên môn sẽ có kiểu dáng phi chu khác biệt không, Tô Hạo cũng không biết.
Sau khi chiếc Phi Chu dừng hẳn, đi ra một gã bạch y tiên tử, sa mỏng che mặt, nhưng không thể che được dáng người uyển chuyển cùng tuyệt mỹ dung nhan, sau lưng còn mang theo hai nữ tử mặc y phục xanh nhạt, sắc mặt bọn họ đều lạnh lùng. Chỗ xa hơn, có một nam tử tay ôm trường kiếm, yên tĩnh ngồi ở đầu thuyền, nhìn hướng xa.
Bạch Y Tiên Tử đứng ở bên cạnh thuyền, chỉ thấy nàng điểm nhẹ một cái, từ chiếc phi chu dựng lên hai đạo hình trụ, hình thành một cánh cửa cực lớn, ngay sau đó Bạch Y Tiên Tử lại vung tay lên, một đạo ánh sáng nhập vào cửa.
"Ông !"
Cánh cửa phát lên ánh sáng màu vàng, hình thành một đạo màn sáng, giống như là sương mù che lấp vậy.
Thấy biến cố như vậy, một đám thiếu niên sợ hãi thán phục không thôi.
Bạch Y Tiên Tử nhẹ nhàng nhảy lên, đứng ở bên cạnh cánh cửa, quan sát mọi người, môi son khẽ mở: "Muốn vào Vân Trung Vọng Nguyệt Cốc, cần phải đi xuyên qua 'Đinh Lập Môn', nếu như không cách nào xuyên qua, vậy thì mời quay về cho! Hiện tại, người có lòng muốn vào cốc, có thể thử!"
Thanh âm tiên tử không lớn, nhưng lại rõ ràng truyền vào lỗ tai của mọi người.
"Oanh !"
Trong lúc nhất thời, tiếng rì rào bàn tán nổi lên, như là hiện trường đi chợ.
"Tuyển người năm nay sao lại khác biệt như vậy?"
"Quả thật khác trước đây, càng nhanh hơn !"
"Lần này càng thêm tiện lợi!"
"Không hổ là Vân Trung Vọng Nguyệt Cốc, ta nhất định phải trở thành đệ tử trong cốc, tu được trường sinh!"
Mà Tô Hạo nhìn cánh cửa to lớn kia, trong lòng âm thầm cân nhắc: "Cái này chẳng lẽ dùng để kiêm tra thiên phú hay sao? Dùng một cánh cửa để kiểm tra thiên phú... Người có thể làm ra cánh cửa này, tuyệt đối là một người thiết thực, hơn nữa còn là đỉnh cấp thiên tài!"
Học tập tri thức tu tiên là một việc khó, nhưng có thể vận dụng tri thức tu tiên chuyển hóa thành hữu ích còn khó hơn, làm ra kết quả thiết thực thì càng khó khó hơn.
Thời điểm Tô Hạo muốn xem nguyên lý hoạt động của cánh cửa này, liền có thiếu niên muốn động.
Rất nhanh, một thiếu niên mặt đen gan lớn đi ra, hướng chiếc cửa ánh sáng đi tới. Ánh mắt mọi người đều gắt gao nhìn chăm chú vào người hắn, muốn nhìn xem kết quả người đầu tiên thế nào!
Tên thiếu niên mặt đen cẩn thận từng li từng tí nhích về phía màn sáng, đưa tay sờ vào, nhưng mà hắn dường như chạm phải bức tường, bàn tay không thể tiến thêm được nữa, hắn không tin, tay kia cũng đặt lên màn sáng, sau đó dùng sức, muốn mở cánh cửa ra.... nhưng mà không được.
Tất cả mọi người lập tức minh bạch, thiếu niên mặt đen, không có Tiên Duyên.
Đã có người thứ nhất thì có người thứ hai, một thiếu niên áo quần hình hoa xuất hiện, đồng dạng muốn mở cánh cửa, nhưng bị bắn ngược trở về.
Mấy người thất bại trước mặt tiên tử không dám càn rỡ, đi qua một bên quay về.
Tiếp theo là người thứ ba, thứ tư, càng về sau càng nhiều người tới thủ, nhưng không có ngoại lệ, tất cả đều thất bại!
Có người cất bước lấy đà, muốn dùng sức phá vỡ màn sáng, kết quả bị bắn ngược trở về, lực lượng va chạm mạnh bao nhiêu, liền bị bắn ngược trở về bấy nhiêu.
Nhưng vô luận các thiếu niên giày vò thế nào, Bạch Y Tiên Tử dường như không thèm quan tâm, chỉ nhàn nhạt đứng ở một bên nhìn xem.
Sau khi có gần trăm người thất bại, liền có một thiếu nữ khuôn mặt tinh xảo tới thử, nàng cẩn thận từng li từng tí chạm vào màn sáng, tay của nàng cũng không bị màn sáng cản lại như người bình thường, mà trở nên rung động, tay của thiếu nữ liền xuyên qua.
Bạn cần đăng nhập để bình luận