Nhật Ký Thành Thần Của Ta

Chương 437: Sư Huynh Thật Khủng Bố (2)

Tô Hạo mặt không đổi sắc, rút gai nhọn ra khỏi lòng bàn tay, giữa lòng bàn tay của hắn nhiều thêm một cái lỗ, máu tươi đang thi nhau phun xối xả. Nhưng khi gai nhọn rút ra, miệng vết thương bỗng nhúc nhích, trong nháy mắt liền khôi phục nguyên dạng.
Cho tới bây giờ, Tô Hạo cũng tìm ra ba đặc tính của Phong Linh Hộ Tráo.
Thứ nhất, thời điểm phát động Hộ Tráo, sử dụng Linh Lực càng nhiều, lực phòng ngự càng mạnh;
Thứ hai, từ bên trong có thể dễ dàng đột phá tấm màng mọng của hột ráo, nhưng không phá hư kết cấu hộ tráo;
Thứ ba, lúc bị bên ngoài công kích, sẽ tiêu hao năng lượng tương ứng với sức mạnh công kích, thời điểm hộ tráo tiêu hao hết năng lượng, màn phòng ngự liền tan vỡ, nếu lực công kích có năng lượng vượt quá hộ tráo, trong nháy mắt sẽ đem hộ tráo phá tan tành.
Tô Hạo một bên lau máu trên tay, một bên than nhẹ: "Phong Linh Hộ Tráo này, cũng chỉ có chút môn đạo, nhưng cũng chỉ có chút mà thôi, dưới 'Xuyên Thấu cấp 2' của ta, chẳng khác gì một miếng đậu hũ!"
Sau khi có kết quả khảo nghiệm, Tô Hạo lập tức ý thức được, chỉ muốn dựa vào Phong Linh Hộ Tráo bảo vệ mình, đúng là si tâm vòng tượng, loại thuật pháp phòng hộ này, đặt trước tu sĩ cao giai, tựa như cũng không có tác dụng gì.
"Tuy nhiên, chỉ cần ta biến thân thành [Mệnh Tử], có Kim Cương Giáp phòng ngự, cộng thêm 'Cứng Rắn cấp 5' 'Thiên Chuyển cấp 5' 'Bình Chướng Cấp 5' cộng thêm 'Phong Linh Hộ Tráo', sau đó lại thêm 'Bình Chường Không Gian'! Bảo trụ cái mạng nhỏ, liền đủ sài rồi!"
Tô Hạo vì năng lực phòng ngự của mình mà tặng cho mình một like.
Sau khi luyện thành 'Phong Linh Hộ Tráo', Tô Hạo liền pháp điểm ưu điểm của thuật pháp thế giới này: Chính là tốc độ phát động quá nhanh!
Chỉ cần ngón tay bấm bấm vài cái liền xong, có thể coi như là thuấn phát. Thậm chí vượt quá tốc độ phát động phù văn của Tô Hạo.
Đã có ưu điểm, trong lòng Tô Hạo cũng muốn học thêm chút thuật pháp để tương lai sau này có thứ mà nghiên cứu, nếu như có thể đem độ khó tu luyện giảm xuống, từ một tháng thành một ngày, đối với Tô Hạo liền có trợ giúp to lớn.
"Kế tiếp, tu luyện thuật pháp thứ hai, 'Du Phong Khinh Thần Thuật'!"
Nhưng lúc này trong bụng Tô Hạo vang lên tiếng xì xì, hắn tiến vào quả cầu không gian nhìn xem thời gian, phát hiện đã đến giờ cơm, tiếp đó dùng tù giam điều tra tin tức Á Sơn, phát hiện hắn đã làm xong món ăn..
Vì vậy hắn đi tới trước bàn, tự nhủ: "Ăn cơm, ăn cơm, không ăn liền đói chết a! Cái tên trợ thủ Á Sơn này, thân ở một bên khác, lại có thể giúp ta làm đồ ăn, quả thật là một tên trợ thủ hợp cách mà!"
Tô Hạo thò tay quét hướng không trung, cầm ra một con gái nướng nóng hầm hập, lại quét một cái, cầm ra một đĩa rau, tiếp theo là đồ uống, thịt xào rau, xương sườn...
Rất nhanh trên bàn Tô Hạo xuất hiện một đống đồ ăn!
Tô Hạo hài lòng nói: "Để cho Á Sơn một mực làm đầu bếp, hiện tại xem ra nhân tài không được trọng dụng rồi! Trong khoảng thời gian này, trước dạy cho hắn trụ cột tri thức về phù văn đi! Mỗi lần hắn thăng cấp cũng không cần mình tự đến xăm hình! Hơn nữa, tương lai muốn phát triển ngành khóa học 'Luyện Đan' cũng cần có phù văn phụ trợ."
Tô Hạo vừa ăn cơm, vừa nghĩ đến vấn đề tương lai của Á Sơn.
Theo tri thức Tô Hạo trải qua càng ngày càng nhiều, yêu cầu của hắn đối với trợ thủ cũng càng ngày càng cao, thực lực cường đại cùng trung thành chỉ là một trong những điều kiện tiên quyết, còn phải có năng lực học tập mạnh mẽ, uyên bác, có thể tự mình 'Nghiên cứu khoa học'!"
Tương lai Tô Hạo sẽ có rất nhiều hạng mục cần nghiên cứu, mà Tô Hạo cho dù lợi hại đến đâu, cũng chỉ có một mình mà thôi!
Cùng một thời gian, hắn cũng chỉ có thể nghiên cứu một hạng mục, không thể phân tâm được.
Cũng tỷ như, trong lúc Tô Hạo đang chuyên tâm tu luyện 'Thuật Pháp' thì liền không có cách nào nghiên cứu vấn đề phù văn hay Linh Lực.
Mà lúc này liền cần một trợ thủ đắc lực, trợ giúp hắn tiến hành nghiên cứu những hạng mục không quan trọng.
"Nếu Á Sơn có thể tối ưu hóa cách tu luyện thuật pháp, ta đây chẳng phải đỡ chịu khổ một tháng rồi sao?"
Tô Hạo ăn no xong, liền đem đĩa trả lại, sau đó thỏa mãn nằm trên giường.
"Một tháng tiếp theo lại đau khổ cày cuốc a! Trước đi ngủ đã rồi nói sau!"
Bất quá, đã có người nấu ăn. Tô Hạo có thể an tâm khắc khổ đi tu luyện!
Thời điểm Tô Hạo nằm ngủ, Phong Thành ngồi một mình bên ngoài ngoại núi, nghe thanh âm gió đêm thổi vù vù, trong tay ôm hai củ khoai lang chậm rãi gặm, mong chờ Phong Úy sư huynh cầm hai con thỏ xuất hiện trước mặt hắn, mỏi mắt mong chờ...
"Vì sao gần đây Phong Úy sư huynh không ra ngoài, chẳng lẽ sư huynh đã luyện thành Tích Cốc? Không hổ là Phong Úy sư huynh, thiên phú sao mà khủng bố..."
Bạn cần đăng nhập để bình luận