Nhật Ký Thành Thần Của Ta

Chương 381: Hành Trình Mới (1)

Tư duy Tô Hạo dần dần sống lại, lần nữa khôi phục lại năng lực suy nghĩ, hắn chậm rãi mở to mắt, cũng không sốt ruột đứng dậy, mà yên lặng cảm thụ cảm giác khống chế tứ chi ngũ giác, lại qua thêm một lúc lâu, hắn mới chậm rãi ngồi xuống.
Lúc này hắn mới phát hiện, bản thân đã trở thành nam hài bảy tám tuổi, đang nằm ngủ trên giường.
Điều này làm cho Tô Hạo vô cùng kinh ngạc: "Sao không phải là đứa bé ba bốn tuổi? Chẳng lẽ là do lực lượng ý thức tăng mạnh sao?"
Mặc kệ là nguyên nhân gì, tổng thể đều là điều tốt, mới vừa vặn chuyển sinh, nam hài bảy tám tuổi còn có ít năng lực tự vệ.
Tô Hạo duỗi ra bàn tay nắm chặt lại, như là phàm nhân bình thường, cảm giác suy yếu vô lực kéo tới.
Tô Hạo không khỏi thầm nói: "Lại là loại trạng thái vô lực này, ít nhất cũng phải mất 5 năm mới có thể trở nên cường đại! Trong vòng 5 năm tới phải ít làm việc, đợi 5 năm sau lại thăm dò thế giới."
Căn phòng này có phong cách cổ phục, thoạt nhìn có chút lâu đời.
Tô Hạo đứng dậy đi tới gương đồng trước mặt, từ trong gương mơ hồ nhìn thấy hình dạng của mình.
Tướng mạo tổng thể cũng được, mái tóc dài, một phần búi trên đỉnh đầu, một phần cột sau lưng, lộ ra vẻ có chút lộn xộn. Quần áo kiểu Hán Phục cổ đại, làm bằng sợi thô ráp, nhìn qua là biết không phải hàng cao cấp.
Tô Hạo âm thầm suy đoán: "Chuyển sinh đến thế giới cổ đại! Thoạt nhìn không có chỗ nào đặc biệt a.... Bất quá, phải xem tình huống cụ thể trước rồi hãy nói."
Chỉ cần có thể học được tri thức, chuyển sinh đến thế giới gì cũng chẳng sao cả.
Ý thức của hắn tiến vào trong quả cầu không gian, vốn tính điều tra trạng thái chỉnh thể của quả cầu, sau đó nhìn về nhật ký ghi chép, không khỏi cảm thán một câu: "Dường như chỉ trong nháy mắt, nhưng lại không nghĩ tới thời gian trôi qua hơn ba trăm vạn năm!"
Những mà trong khoảng thời gian buồn chán này, dường như không liên quan đến chút nào với Tô Hạo, hắn không thể tham dự trong khoảng thời gian này, điều này làm cho hắn cảm thấy có chút đáng tiếc.
Nếu có thể trải qua đoạn thời gian buồn tẻ này,, hắn hiện tại, còn không biết dự trữ bao nhiêu tri thức khổng lồ, lại trải qua bao nhiêu sự tình đặc sắc a!
Nhưng mà, đây chỉ là hy vọng xa vời mà thôi! Chỉ cần hắn một ngày còn trói buộc bởi tuổi thọ, hắn vẫn như cũ lâm vào cảnh tuần hoàn vô hạn.
"Đúng rồi! Ý thức của Á Sơn đâu?" Tô Hạo đột nhiên nhớ tới chuyện này.
Tô Hạo đem nhật ký đóng lại, đi qua quan sát tù giam của Á Sơn, ý thức Á Sơn đã chuyển động, biểu thị hắn cũng đã tỉnh lại, tựa hồ chậm hơn Tô Hạo một chút.
Sau khi tỉnh lại, Á Sơn cẩn thận từng li từng tí quan sát hoàn cảnh xung quanh, dùng giọng nói trầm thấp kêu: "Duy lão đại, Duy lão đại!"
Tô Hạo thông qua tù giam truyền âm nói: "Á Sơn, tạm thời đừng có vong đọng, trước cứ tìm hiểu tình huống rồi nói."
Á Sơn thở dài một hơi, sau đó thấp giọng nói ra: "Tốt, Duy lão đại!"
Sau đó liền không nói gì thêm.
Tô Hạo quan sát hoàn cảnh của Á Sơn, phát hiện Á Sơn tựa hồ cũng không chuyển sinh đến bên cạnh hắn, vị trí cụ thể cũng không biết được.
Nhìn bộ dạng tay chân gầy còm của Á Sơn, đại khái chỉ có bốn tuổi, toàn thân bẩn thỉu đen thui, xiêm y trên thân cũng không đầy đủ, đấy cả giày cũng thiếu một chiếc, tựa như hài tử không ai yêu thương.
Điều này Tô Hạo cũng từng gặp a! Độ khó cấp địa ngục!
Tô Hạo yên lặng cầu chúc Á Sơn may mắn, lần này chuyển sinh tới vị trí của hai người bất đồng, hơn nữa Tô Hạo khoản tám tuổi, Á Sơn chỉ có bốn tuổi. Nếu Á Sơn không sống qua được tuổi thơ cơ cực thì Tô Hạo cũng chẳng giúp được gì.
Cuối cùng Tô Hạo còn nhắc nhở: "Á Sơn, người ngàn vạn lần điệu thấp, mau chóng tinh luyện huyết khí, đạt tới võ giả tinh anh cao đoạn, trước khi học được ngôn ngữ ở thế giới này, không cần nói."
Á Sơn thấp giọng: "Đã rõ Duy lão đại!"
Trước mắt trong lòng Á Sơn lời của Duy lão đại rất có sức nặng đấy, hắn đối với Tô Hạo mà nói, là trợ thủ đắc lực, có thể giúp hắn giải quyết nhiều việc vặt, từ đó có thời gian làm chuyện quan trọng hơn.
Tô Hạo thật lòng hy vọng Á Sơn có thể thuận lợi trưởng thành.
Hăng hái tranh giành một chút.
Cái này được gọi là 'Đem nghiệp vụ không phải hạch tâm đặt ở bên ngoài, đem nghiệp vụ quan trọng đặt lên bản thân'.
Kế tiếp Tô Hạo không quản Á Sơn nữa, mình cũng không thể chạy loạn, mà đứng ở trong quả cầu không gian, hảo hảo kiểm kê thu hoạch của thế giới 'Triệu Hoán Tiểu Ting Linh'.
"Thứ nhất, kỹ năng triệu hoán ở thế giới này có lẽ không dùng được rồi, tùy ý triệu hoán, quỷ mới biết triệu hoán ra thứ gì, bất quá cũng có thể thử xem?
Bạn cần đăng nhập để bình luận