Nhật Ký Thành Thần Của Ta

Chương 837: Nhiệt Độ

Thế giới này quá lâu rồi chưa xảy ra chiến tranh, nếu có, cũng chỉ là chiến đấu với quy mô nhỏ, quy mô lớn nhất cũng chỉ là cuộc chiến hơn ngàn cười.
Còn các trận chiến với quy mô hơn vạn người, chỉ có thể thấy trong sách vở, cùng với trong trí tưởng tượng. Nhưng mà, muốn chỉ huy một trận chiến đấu ngoài đời, chỉ với tưởng tượng thôi là không đủ.
Hoàng tộc bỏ ra không ít vốn, dưới sự tổng động viên của tiền tệ, thành công tụ tập hơn vạn Nguyên Pháp Sư tạo thành một đội ngũ, hướng thẳng tới thành phố Bình Không, dương cao khẩu hiệu tiêu diệt tà giáo 'Quang Diệu Hội'.
Nhưng thực tế thì tàn khố, bọn họ không có kinh nghiệm chỉ quy chiến đấu với quy mô hơn vạn người, vì vậy vừa xuất chinh liền gặp đủ loại vấn đề, nếu không phải được các thành phố khác hỗ trợ, đội ngũ liền hỏng mất, không nhắc tới chuyện dẹp loạn, chỉ cần đi tới thành phố Bình Không cũng đã không tệ rồi.
Quang Diệu Hội cũng không buông tha cơ hội này, chủ động phái ra hai trăm Nguyên Pháp Sư chia làm nhiều đội ngũ thăm dò tập kích, từ xa phóng tới kỹ năng, không đợi đối phương đuổi theo liền chạy.
Mà đội ngũ Nguyên Pháp Sư hoàng tộc vừa thấy được địch nhân, dưới sự kích thích của tiền tài, liền gào thét truy kích, xong dính phải mai phục của Quang Diệu Hội, bị đánh cho hoa rơi nước chảy, tước vũ khí đầu hàng, tiếp đó lại được Trí Bằng tổ chức đại hội 'tổng động viên', gia nhập vào Quang Diệu Hội.
Cứ thế vài lần, đội ngũ Hoàng tộc lâm vào thế bất lợi, đội ngũ lộn xộn thành một mảnh, rất nhiều tiểu đội thấy tình hình không ổn, thừa dịp ban đêm bỏ chạy, chỉ qua vài ngày, đội ngũ do Hoàng tộc thành lập triệt để tán loạn.
Chiến dịch lần thứ nhất tuyên bố thất bại.
Hoàng tộc cũng rút được kinh nghiệm xương máu, đem lãnh tướng mà Thân Vương bổ nhiệm ném đi, thay vào những đại thần có năng lực, trải qua hai tháng chuẩn bị đầy đủ, lần nữa tập trung bốn ngàn Nguyên Pháp Sư tạo thành đội ngũ, hướng thành phố Bình Không xuất phát.
Đội ngũ lúc này đã có chuẩn bị, thoạt nhìn đã có vẻ như quân chính quy, đối với chiến thuật du kích của Quang Diệu Hội cũng có ứng phó, chính là bao trì cự ly đội hình, đi về phía trước.
Trí Bằng đứng trong bộ chỉ huy tạm thời, nhíu mày nhìn xem bản đồ.
Mà bằng hữu Trí Bằng kiêm nhiệm tham mưu cũng tự hỏi đối sách.
Trong lòng Trí Bằng lúc này phức tạp không thôi, Quang Diệu Hội mà hắn thành lập nhắm vào Vương tộc, ngay từ đầu chưa có ý định đối đầu với Nguyên Pháp Sư.
Hắn từ nhỏ nghe chuyện anh hùng về Nguyên Pháp Sư mà lớn lên, cha mẹ hắn cũng là một trong số đó, đối với chuyện Nguyên Pháp Sư đối phó tai hoạ, bảo trì hoà bình thế giới, trong lòng hắn kính phục không thôi, nội tâm không muốn cùng những người này đối địch.
Nhưng mà sự thật thì luôn luôn tàn khốc, thời điểm Nguyên Pháp Sư đứng ra đối đầu với Quang Diêu Hội, hắn không thể không đè nén xuống nội tâm của mình, hướng Hoàng tộc cùng đội ngũ Nguyên Pháp Sư đưa ra mệnh lệnh tấn công.
Loại cảm giác mâu thuẫn này, khiến hắn kho chịu không thôi, thậm chí hoài nghi chuyện mình làm, có phải chính xác hay không.
Nhưng mà hắn biết mình không thể do dự, phải quyết định thật nhanh, mau chóng đưa ra lựa chọn.
"Đùng!"
Hắn bỗng nhiên đứng dậy, đại thủ vỗ mạnh xuống bàn, kiên định nói: "Lựa chọn phương án thứ ba là 'Phân hoá du kích', theo chỉ thị làm tan rã tinh thần của đối phương, tận khả năng bắt sống Nguyên Pháp Sư, sau đố thông qua đại hội động viên, mời bọn hắn gia nhập Quang Diệu Hội chúng ta, cùng chúng ta tham dự đại nghiệp thần thánh."
Chiến thuật 'Phân hoá du kích', trên thực tế là lợi dụng năng lực di chuyển của 'Cầu Trung Chuyển', ở xung quanh mười toà thành thị quanh thành phố Bình Không di chuyển, tránh đi đội ngũ đông đảo của Hoàng tộc, phân hoá tấn công, cố gắng biến đối thủ thành đồng đội.
Trước mắt Quang Diệu Hội chỉ có hai nghìn Nguyên Pháp Sư, mà Hoàng tộc có hơn bốn nghìn người, nếu mặt đối mặt liền chiếm không được tiện nghi, nhưng mà Quang Diệu Hội có một ưu thế rất lớn, chính là 'Cầu Trung Chuyển' mà Tô Hạo đưa cho.
Đội ngũ Hoàng tộc nếu như tụ tập một chỗ, vậy Quang Diệu Hội liền chạy đi nơi khác, không cứng đối cứng với đối phương, dù cho thế nào, đội ngũ Hoàng tộc cũng không đuổi theo được bọn hắn, cứ như vậy hao tổn.
Nếu đội ngũ Hoàng tộc tổ chức vây quét, vậy bọn họ liền chọn đội ngũ có nhân số ít, liền dùng hai nghìn người tấn công, lấy nhiều khi ít, đem đối phương trực tiếp tiêu diệt, sau đó cố gắng bắt nhiều tù bình, đem bọn họ biến thành bằng hữu.
Đơn giản, chính là chơi trò xỏ lá!
Thời điểm Trí Bằng đưa ra quyết định, mọi người trong bộ tham mưu liền cười tươi lên, ai nấy đều kích động, đều muốn làm lớn chuyện, hảo hảo nhục mạ đối thủ của mình, muốn nhìn biểu cảm của đối phương.
Bất quá, sắc mặt Phong Thành khá khó coi, thời điểm Trí Bằng nói ra phương án đối phó, trên mặt hắn lộ ra vẻ thất vọng.
Hắn đã sống trong thế giới tu tiên mấy trăm năm, biết rõ làm việc lớn phải tàn khốc, không thiếu sự đổ máu cùng hi sinh.
Theo như suy nghĩ của hắn, hắn có thể giúp Quang Diệu Hội chế tạo mười quả boom 'một vạn bạo', trực tiếp hướng đội ngũ đối phương ném xuống, đánh bom một lượt liền xong hết mọi việc, hà tất phải làm loè loẹt như vậy.
Hiện tại đang chiến tranh máu lạnh, bị bọn họ biến thành trò chiến tranh trẻ con, đây cũng thật là?
Mang lòng nhân từ dành tặng cho đối thủ, khó thành việc lớn.
Phong Thành thầm nói: "Nếu không có Duy lão đại đứng ở phía sau làm chỗ dựa, chỉ sợ những người này không làm được đại sự? Bọn hắn không những không có năng lực, còn làm khổ ta phải bảo vệ bọn hắn, thời gian của ta là vàng bạc a.... Không xong, hiện tại đã tới giờ cơm chưa, phải về nấu ăn cho Duy lão đại cùng Á Sơn lão đại."
Về phần an toàn của Trí Bằng, quan trọng hơn bữa trưa của Duy lão đại cùng Á Sơn lão đại sao?
Hơn nữa, cũng không phải vội, hắn nấu cơm rất nhanh, không tốn nhiều thời gian, nếu Trí Bằng ở trong lúc hắn rời đi mà bị người ta đánh chết, vậy chỉ có thể nói vận khí của Trí Bằng không tốt, chết thì chết thôi.
Cùng lắm thì tự thân hắn xuất mã, giúp đỡ Duy lão đại tiêu diệt toàn bộ Vương tộc ở thế giới này!
Chuyện này đối với hắn rất đơn giản, tạo ra mấy quả boom, ở trên Vương phủ cùng Hoang cung ném xuống, nhẹ nhàng mà nhanh chóng!
Nghĩ xong, Phong Thành nín vài giây đồng hồ, rốt cuộc cũng hoàn thành chuẩn bị truyền tống, loé lên biến mất tại chỗ, trở về nấu cơm.
Quả nhiên như Quang Diệu Hội sở liệu, đội ngũ Hoàng tộc đi tới căn cứ ở thành phố Bình Không, quả thật làm như lời Quang Diệu Hội nói, chia làm nhiều đội ngũ nhỏ đi tìm, kết quả tổn thất hơn nghìn người, rút lui.
Lần xuất chính thứ hai của Hoàng Tộc, kéo dài được một tháng, tuyên bố thất bại, cũng không biết lần xuất chinh tiếp theo là khi nào.'.
Những tên đại thần vốn hô to câu khẩu hiệu 'Chỉ cần nửa năm liền tiêu diệt được Quang Diệu Hội' lúc này đã đổi giọng, sửa thành 'Chỉ cần một năm liền tiêu diệt được Quang Diệu Hội'.
Không thể nghi ngờ, trừ đi mất Nguyên Pháp Sư bị đánh chết, thì hơn một nghìn người đều trở thành người mới trong Quang Diệu Hội.
Trí Bằng để cho tiện quản lý, còn đem bằng hữu của mình phân loại, chia làm [Bằng hữu cấp 1], [Bằng hưu cấp 2].... Trước mắt đẳng cấp cao nhất là [Bằng hữu cấp 5].
Các bằng hữu vì muốn trở thành [bằng hữu cấp 5] của Trí Bằng mà ra sức nỗ lực, chiến đấu vô cùng tích cực....
Vô cùng không hợp lẽ thường!
Phong Thành quan sát toàn bộ hành trình, da đầu không khỏi run lên, hằng ngày đều bịt kín hai tai, không dám trao đổi quá nhiều với Trí Bằng, sợ một ngày nào đó trở thành [bằng hữu cấp 5] của hắn.
Thời gian trôi qua vô cùng nhanh, một năm thoáng cái trôi qua.
Hoàng tộc cũng không tiếp tục xuất chinh, mà chuyển đổi sách lược, liên tiếp phái người tới thành phố Bình Không đàm phán, tìm kiếm phương pháp cùng tồn tại, như là cam chịu sự tồn tại của Quang Diệu Hội.
Cũng có thể là, tranh thủ thời gian tung ra đại chiêu?
Về chuyện của Hoàng tộc cùng Quang Diệu Hội, Tô Hạo cũng không để ý đến quá nhiều, hắn đang đắm chìm trong quá trình nghiên cứu Nguyên Khí, chỉ cần biết Quang Diệu Hội đang phát triển là được rồi.
Bất cứ chuyện gì, cũng không quan trọng hơn nghiên cứu của hắn.
Cũng nhờ một năm tập trung vào nghiên cứu, làm cho Tô Hạo rút cuộc cũng tìm được nguyên lý chuyển hoá vật chất thành Nguyên.
Hắn khống chế nội tâm kích động, trên mặt bảo trì nét bình tĩnh, nhàn nhạt phun ra hai chữ: "Nhiệt độ!"
Đáp án này đơn giản hơn dự liệu của Tô Hạo, nhưng làm cho hắn tốn không ít thời gian.
Nếu không phải nhờ vào cơ duyên xảo hợp từ trên thân Nguyên Thú tìm ra một điểm nhấn, vậy hắn còn cần tốn nhiều thời gian.
Một năm nay, hắn trải qua nhiều lần thí nghiệm cùng nghiên cứu, cùng nhiều lần quan sát hạt vi mô cùng tần suất vận động, tiếp đó là hiện tưởng chuyển hoá thành 'Nguyên'.
Lúc đầu hắn vẫn cho rằng có liên quan đến tiết tấu vận động đặc thù, về sau mới phát hiện, không phải như vậy.
Nguyên nhân căn bản khiến vật chất chuyển hoá thành Nguyên, là nhờ vào một hạt cực nhỏ, sau khi nhiệt độ của nó đạt tới giá trị cực hạn, từ đó chuyển hoá thành 'Nguyên'!
Mà quy luật vận động kịch liệt mà Tô Hạo quan sát, chẳng qua là một trong những điều kiện để làm hạt làm nóng.
'Nguyên Khí' mà hắn từng chế tạo cũng dựa theo quy luật này vận động, nhưng không thể đem hạt làm nóng tới giá trị cực hạn, tự nhiên không cách nào đạt được 'Nguyên'.
Tô Hạo sợ hãi than: "Để cho hạt có thể nóng! Phải lên tới 142 triệu độ K..."
Bạn cần đăng nhập để bình luận