Nhật Ký Thành Thần Của Ta

Chương 189: Tỉ Lệ Tử Vong

Cai Lý cười cười, cũng không do dự nói: "[Tiên Tri Nhân] cũng chỉ có 2 loại năng lực, 'Thu Hoạch' cùng 'Phân Tích'."
Nghe đến đây, Tô Hạo liền lập tức hiểu rõ.
Người Chu Hoạch ở thế giới này là chủng tộc trí tuệ, tự nhiên xu hướng tiến hóa là trí tuệ, tất nhiên năng lượng sẽ tăng cường vào đó.
Sau khi tiến hóa thành công [Tiên Tri Nhân], người Chu Hoạch năng lực thu thập tin tức càng mạnh hơn, cùng với tăng cao khả năng tính toán.
Cái gọi là 'Tiên Tri', chỉ là sau khi thu hoạch đầy đủ tin tức, phân tích tính ra được kết quả nào có khả năng cao xảy ra nhất.
Cai Lý cho Tô Hạo một ví dụ, hắn chặm đến mu bàn tay Tô Hạo, nói: "Giống như bây giờ, chỉ cần ta tiếp xúc đến ngươi, vô số tin tức trên người của ngươi, sẽ bị ta lấy ra một bộ phận tin tức, tự động tiến hành phân tích, cho ra kết quả đối ứng. Hơn nữa tin tức mỗi lần đạt được đều không giống nhau, nhưng mà hết sức chính xác. Đương nhiên, không chỉ có thể tiếp xúc người, tiếp xúc vật khác cũng có thể đạt được tin tức đối ứng, chỉ là không có tin tức nào hữu dụng."
Phản ứng đầu tiên của Tô Hạo chính là [Tiên Tri nhân] quá mạnh!
Tương đương với trong đại não cắm một con Chip tính toán, đồng thời có được cỗ máy thu thập thông tin, chỉ cần tri thức đủ lớn, hơn nữa vận dụng thật tốt, liền phát huy được hiệu quả, quả thực không thể tưởng tượng được.
Thông qua miêu tả của Cai Lý, Tô Hạo đại khái đoán được nguyên lý hoạt động của [Tiên Tri Nhân], thông qua quá trình tiếp xúc, thu hoạch vật thể trên đó hoặc là lực trường chấn động, sau đó tiến hành mô phỏng, từ đó đưa ra tin tức đối ứng.
Tô Hạo phát hiện ưu điểm trên thân Cai Lý, người này thành thật đến mức làm cho người khác cảm thấy khó tin, tựa hồ sẽ không có gì bịp bợm, hận không thể móc ra tâm gan cho đối phương xem, điều này làm cho Tô Hạo khó mà ghét nổi.
Giống như liếm chó vậy, biết đối phương không thích mình vẫn lè lưỡi ra liếm...
Trong lòng Tô Hạo vừa khen Cai Lý xong, Cai Lý lại đem tim móc ra: "Duy, ngươi khả năng không biết, [Tiên Tri Nhân] không xung đột với danh sách khác, ta là [Tiên Tri nhân] cũng đồng thời là [Biến Thái Vương] của danh sách [Nghĩ Thái Nhân]. Sở dĩ ta dừng chân ở Uyên Thành, chính là đánh chủ ý lên [Thủy Quân] Nguyên. Bất quá bây giờ xem ra, đã thất bại, nhiều năm như vậy, đến cả bản thể [Thủy Quân] Nguyên cũng không biết ở đâu, ha ha!"
Tô Hạo gật đầu nói: "Cai Lý, ta đồng ý cho các ngươi cư trú ở Lâm Thành, nhưng phải tuân theo quy củ của Lâm Thành."
Cai Lý lập tức nhảy dựng lên cười ha ha nói: "Ta biết ngay ngươi sẽ đồng ý mà, Duy."
Tô Hạo nói tiếp:" Nhưng trước hết phải trả lời ta mấy vấn đề, đầu tiên, [Địa Quân] cùng [Vụ Quân] vẫn còn ở Uyên Thành chứ?"
Cai Lý gật đầu nói: "Vẫn còn, bọn hắn muốn chiếm lấy Uyên Thành, mới bỏ ra vô số công phu đem chúng ta đuổi ra, thời gian ngắn bọn họ sẽ không rời đi."
Tô Hạo lại nói: "Vấn đề thứ hai, hai ngươi kia vì sao đột nhiên chạy từ xa đến chiếm Uyên Thành?"
Cai Lý nói: "Căn cứ vào tin tức mà ta thu hoạch được, khu vực An Lương thành giống như xảy ra náo động, hẳn là một gã dị nhân cấp 7 trắng trợn giết chóc, hai người này đoán chừng cảm thấy tình thể không ổn liền chạy, trùng hợp chạy tới Uyên Thành. Không chỉ có bọn họ, gần đây có rất nhiều dị nhân cấp 6 , cấp 7 từ đó hướng ra ngoài chạy trốn. Đây cũng là lý do vì sao chúng ta trực tiếp từ bỏ Uyên Thành."
Tô Hạo kinh ngạc nói: "Có cả dị nhân cấp 7 chạy trốn?"
Cai Lý cười nói: "Không sai!"
Tô Hạo không khỏi nhíu mày, đây không phải hướng về phía hắn chứ?
Bất kể có hướng về phía hắn hay không, hắn có một loại dự cảm, cỗ não động này, tất nhiên sẽ lan tới Lâm Thành, sau đó lan đến trên người của hắn.
Cẩn thận tính toán, năm nay hắn đã tiếp cận mười tám tuổi rồi...
Tô Hạo đem suy nghĩ này đè xuống, lộ ra hằn răng trắng buốt, thân thiết nói: "Vấn đề thứ ba, Cai Lý, ngươi đến nhà ta chơi vài ngày, thế nào?"
Ánh mắt Cai Lý sáng lên, lập tức gật đầu nói: "Tốt, ta đang muốn tới thăm nhà của ngươi đây."
Tô Hạo cười nói: "Như vậy, chúng ta hợp tác vui vẻ."
Cai Lý cũng cười ha hả nói: "Hợp tác vui vẻ."
Sự tình Tứ Vương Bang vào Lâm Thành cư trú cứ như vậy được quyết định, chuyện kế tiếp Tô Hạo cũng không hỏi đến, đều giao cho Á Sơn tiến hành xử lý.
Hắn thì mang theo Cai Lý về phòng thí nghiệm.
Cai Lý tò mò nhìn căn cứ thí nghiệm của Tô Hạo, cảm thấy tò mò sờ sờ cái này, lại sờ sờ cái kia, sau đó hiếu kỳ hỏi: "Duy, đây là nhà của ngươi sao? Tốt thật, ta chưa từng thấy qua căn phòng nào như này."
Tô Hạo bên cạnh dẫn đường cười nói: "Không sai, đây chính là nhà của ta."
Cai Lý nói: "Duy, ngươi rất thích nuôi chuột bạch sao? Ngươi tính mở hộ nôi dưỡng chuột để bán à?"
Tô Hạo ha ha cười nói: "Ta rất thích nuôi chuột, mấy con chuột nhỏ này giúp ta không ít đâu đấy! Nhưng ta nuôi chuột không phải để bán."
Cai Lý gãi gãi đầu, lại nói: "Nơi này của ngươi thật lớn , rất tốt, ta cũng không biết vì sao ngươi nuột nhiều chuột như vậy, loại chuột này chất thịt bình thường, bán không được mấy đồng. Nếu như ngươi nguyện ý, chúng ta có thể hùng vốn nuôi gà rừng..."
Tô Hạo cười cười, đẩy ra cửa phòng thí nghiệm, nhìn Cai Lý nói: "Đến rồi, Cai Lý, nơi này là chỗ của ta, để ta dẫn ngươi tới phòng trọ."
Cai Lý tò mò bước theo Tô Hạo vào phòng thí nghiệm, nhìn nụ cười thân thiết trên môi của Duy, chẳng biết tại sao, một cỗ cảm giác không ổn xuất hiện.
Hắn quan sát 'gian phòng' quỷ dị của Duy, có chút kinh hãi mà nói: "Duy, ngươi bình thường sẽ ngủ ở đây sao? Ta cảm thấy, cảm thấy nơi này không giống phòng ngủ a, hơn nữa, Duy, ngươi dẫn ta tới đây làm gì?"
Tô Hạo nhiệt tình nói: "Đến đến đến, ngồi đi, ngươi cứ coi đây là nhà mình, không cần khách khí! Ta mang ngươi tới đây, là để ngươi giúp ta một chút, dễ lắm, ngươi hơi phối hợp tí là được."
Dứt lời, Tô Hạo không biết từ đâu lấy ra một con dao nhỏ.
"Ọt ọt!"
Cai Lý hung hăng nuốt nước miếng.
Mãi cho đến hai ngày sau, Cai Lý mới thoát khỏi phòng thí nghiệm của Tô Hạo, mặc cho Tô Hạo níu kéo thế nào, hắn vẫn quay đầu rời đi.
Đối với Tô Hạo mà nói, hai ngày nay xác thực có rất nhiêu thu hoạch, hắn phát hiện đoạn gien của [Tiên Tri Nhân], căn bản không thể biểu đạt trên cơ thể động vật, chỉ có thể biểu đạt trên đại não của người Chu Hoạch, mới có thể sinh ra tác dụng.
Bất quá, Tô Hạo tạm thời không có ý định lấy mình ra làm thí nghiệm.
So với việc nghiên cứu gien Tiên Tri Nhân, thì 'Gien Phù Văn' quan trọng hơn.
Bất quá, trước kia bắt đầu nghiên cứu, Tô Hạo ý định thừa dịp [Địa Quân] xuất hiện, tranh thủ xin tí huyết của hắn, tiến hóa thành [Địa Quân], gia tăng năng lực bảo vệ mình.
Hắn cảm nhận có nguy hiểm tới gần, nhưng không rõ là gì.
Vì sao hắn phát hiện ra, thì nguyên lý trong đó đã vượt xa khỏi phạm vi nhận thức của hắn.
Hắn đã có rất nhiều loại suy đoán, bất quá suy đoán không thôi thì không có ý nghĩa nào, cũng không ngăn cản được nguy hiểm tiến gần. Điều có thể làm, là gia tăng thực lực, đối kháng nguy hiểm sắp đến.
"Cái này có lẽ liên quan đến vấn đề xác suất, bởi vì ta có chút hành vi, sẽ khiến xác suất 'tử vong' của ta tăng cao, sau khi không ngừng làm ra hành vi, xác suất tử vong sẽ giống như i cộng 1, tiến đến vô hạn, trở thành điều tất nhiên. Như vậy, xác suất này, đến tuột cùng biến hóa thế nào đây?"
Lần trước hắn đối với cái vũ trụ này vẫn chưa hiểu rõ, cho dù có người đem nguyên lý đặt trước mặt hắn, hắn đều không biết.
"Trước tiên phải tiến hóa cho mạnh mẽ, đồng thời đẩy nhanh tiến độ nghiên cứu gien phù văn!"
Làm xong quyết định, Tô Hạo không do dự nữa, trực tiếp tìm Á Sơn nói: "Á Sơn, ta sẽ ở phòng thí nghiệm vài ngày, gặp bất luận chuyện gì cũng không được quấy nhiễu ta, cũng không cần đưa cơm tới, nhớ kỹ, là bất kỳ chuyện gì!"
Á Sơn lần đầu tiên nghe thấy Duy lão đại yêu cầu nghiêm túc như thế, lập tức cam đoan nói: "Đã rõ! Duy lão đại!"
Tô Hạo gật đầu, tiến vào phòng thí nghiệm, đóng cửa lại.
Sở dĩ không nói ý định ra ngoài cho Á Sơn biết, bởi vì trong thành có thêm nhiều người của Tứ Vương Bang, dù sao cũng không giống như trước kia, không thể để Cai Lý từ trên người Á Sơn biết được thông tin hắn không ở trong thành.
Có một số việc, không thể không đề phòng.
Ban đêm, Tô Hạo phát động 'Chuyển Hóa Thép', toàn bộ cơ thể chìm vào mặt đất.
Một lát sau, hắn xuất hiện ở ngoài thành, triển khai hai cánh, bay lên không trung, biến mất ở trong bóng đêm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận