Nhật Ký Thành Thần Của Ta

Chương 505: Tự Tìm Đường Chết (2)

Tu sĩ Kim Đan bất mãn liếc nhìn tên ngu xuân bên cạnh, nghĩ đến tìm cơ hội gài bẫy tên này, loại đồng đội óc chó như vậy, sớm muộn gì cũng bóp đái bản thân.
Tuy nhiên hiện tại cũng không sao cả, dưới suy nghĩ của hắn, hai người Tô Hạo hôm nay căn bản không có khả năng thoát khỏi bàn tay của hắn, tuy nhiên, trước khi động thủ, còn phải chơi đùa một phen đã.
Tô Hạo gật đầu tỏ vẻ bản thân đã nghe rõ, sau đó ý niệm trong đầu khẽ động, thao túc Đao Vạn Dụng mang theo Phong Linh Tiên Tử hướng một bên bay đi.
Năm người kia khẽ cười một tiếng, lập tức đuổi theo.
Tô Hạo đột nhiên dừng lại, quay người lạnh lùng nhìn năm người phía sau, mũi chân đặt lên sống đao.
Đạo Vạn Dụng lập tức tỏa ra ánh sáng màu xanh chói mắt, hầu như muốn đem Phong Linh Tiên Tử cùng Tô Hạo bao phủ vào trong đó.
'Đi!'.
"Vèo !"
Đao Vạn Dụng hóa thành một đạo ánh sáng, trong nháy mắt liền tới trước mặt tu sĩ Kim Đan, dưới ánh mắt kinh hãi của hắn liền phá đi bốn đạo hộ thuẫn, cuối cùng đâm xuyên qua ngực.
"Phốc !"
Giống như lấy đũa đâm thịt gà vậy, vô cùng dứt khoát.
"Ách!" Tu sĩ Kim Đan cũng không liền chết đi, tỏ ra khó tin nhìn cái động lớn trước ngực mình, bên trong máu chảy róc rách ra ngoài.
"Thiếu niên này, là tu sĩ Trúc Cơ... Làm sao có thể!"
Tu sĩ Kim Đan liền ấn pháp quyết vèo vèo, pháp động thuật pháp trị liệu , nhưng hắn biết rõ, bản thân hết cứu được nữa rồi!
Tuy nhiên hắn cũng không cam lòng, cảm giác vẫn còn một tia hy vọng, không thể dễ dàng từ bỏ!
Trong đôi mắt tu sĩ Kim Đan lộ ra vẻ tuyệt vọng trước cái chết: "Đừng có đùa! Chỉ là một tên tu sĩ Kim Đan nho nhỏ... Ta là thiên tài! Ta làm sao cứ như vậy chết ở chỗ này..."
Đao Vạn Dụng của Tô Hạo sau khi đâm xuyên qua người tu sĩ Kim Đan cũng không dừng lại, liền uốn lượn lao tới bốn gã tu sĩ Trúc Cơ còn lại.
"Phốc phốc phốc ! ".
Liên tục ba tiếng trầm đục vang lên, mặc kệ bọn họ có phản ứng kịp hay không, đều bị đạo ánh sáng màu xanh đâm xuyên qua ngực, không hề dừng lại.
Tu sĩ Trúc Cơ cuối cùng đứng hơi cách xa một tí, thấy đồng đội của mình một đao vong mạng. Thủ quyết liên tục biến đổi, một chiếc khiên màu vàng từ sau lưng bay ra, xoay tròn với tốc độ cao, ngăn ở trước người.
Ánh sáng màu xanh lúc này cũng lao tới.
Một tiếng va chạm vang lên, ánh sáng màu xanh xuyên qua chiếc khiên tròn, cũng không hề dừng lại, liền tiếp tục xuyên qua ngực tu sĩ Trúc Cơ cuối cùng.
Mặc dù có Pháp Khí ngăn cản, nhưng trước Đao Vạn Dụng của Tô Hạo, cũng chỉ là tơ lụa.
Bốn gã tu sĩ Trúc Cơ cũng không liền chết đi, cúi đầu nhìn lỗ thủng trước ngực của mình.
Làm sao bây giờ!
Cứu mạng...!
Ai có thể cứu ta?
Thật hối hận, sớm biết như vậy nên cách xa hai người này!
Tay Phong Linh Tiên Tử dơ lên không trung, nàng đang tính bấm pháp quyết đấy, vô luận thế nào cũng phải mang Tô Hạo chạy đi, nhưng không nghĩ tới chỉ trong chớp mắt mọi thứ lại thay đổi, năm địch nhân cường đại, trong nháy mắt mất đi năng lực phản kháng!
'Đây là thế nào?' Đại não Phong Linh Tiên Tử cũng đơ luôn rồi.
Tô Hạo thì cau mày, không hài lòng với thành quả của mình.
Tuy rằng mỗi kích của hắn đều nhắm trúng trái tim, nhưng cho dù xuyên thấu tim, mấy tu sĩ kia cũng không lập tức chết đi.
Đối với Tô Hạo mà nói, địch nhân còn chưa triệt để mất đi năng lực phản kháng, đều là uy hiếp tiềm ẩn!
Ý niệm trong đầu Tô Hạo khẽ động, Đao Vạn Dụng đổi hướng quay về, trong chốc lát liền đem một cái đầu tu sĩ Trúc Cơ chặt xuống! tiếp đó là người thứ hai....
Tu sĩ Kim Đan mắt thấy trị liệu thuật của mình không có tác dụng, hung dữ nhìn Tô Hạo, thủ quyết đại biến, dùng hết Linh Lực toàn thân, phát động ra thuật pháp liều mệnh của mình.
'Tuyệt Diệt Chỉ'!
Chỉ thấy tu sĩ Kim Đan nhấc hai ngón tay lên, không ngừng truyền vào Linh Lực, trên ngón tay tỏa ra kim quang chói mắt!
Phong Linh Tiên Tử đột nhiên kinh hãi nói: "Đây là Tuyệt Diệt Chỉ, lấy sinh mệnh của mình để đổi với đối phương, hơn nữa còn bỏ phá giáp, Phong Úy chạy mau! Không nên chống đỡ, chỉ này có thể phá cả giáp của tu sĩ Kim Đan..... Ách!"
Phong Linh Tiên Tử còn chưa nói hết câu, đầu lâu của tu sĩ Kim Đan đã bay lên cao, mà chiêu Tuyệt Duyệt Chỉ trong tay đối phương không có người khống chế nữa, cắn trả lại bản thân.
Chỉ thấy thân thể không đầu của tu sĩ Kim Đan nhanh chóng khô héo, rất nhanh liền biến thành một thi thể chết khô.
Tô Hạo ngạc nhiên nói: "Đây là thuật pháp gì đây?"
"Phù phù !"
Toàn bộ quá trình chỉ phát sinh trong chớp mắt, lúc này mấy thi thể mất đi khí tức sinh mệnh đã rớt xuống biển rộng.
Phong Linh Tiên Tử miệng nhỏ há tròn, thật lâu không cách nào khép lại!
Trong đầu nàng rất muốn hỏi người đệ tử này của mình, đến cùng xảy ra chuyện gì?
"Không phải nói vừa Trúc Cơ xong sao?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận