Nhật Ký Thành Thần Của Ta

Chương 130: Lão Đại Lâm Thành

Á Sơn mang theo Tô Họa đi tới khu vực thành Bắc, sau đó nhỏ giọng nói: "Duy lão đại, hắn thường xuyên xuất hiện ở gần đây , chúng ta tìm thử xem."
Tô Hạo nói: "Không cần tìm, ta đã biết hắn ở nơi nào!"
Á Sơn không ngừng hâm mộ, trong lòng thì hét lớn: "Lão Đại, ta muốn học...."
Nhưng cuối cùng cũng không có dũng khí nói ra, Duy lão đại đã giúp hắn nhiều như vậy, sao còn dám yêu cầu thêm nữa?
Tô Hạo mang theo Á Sơn quẹo vào một con đường, nói nhỏ: "Á Sơn, hắn ở phía trước gõ nhỏ kia, đi đi! Buông tay mà đánh".
Hai người lúc này đều dùng phù văn "Hấp Quang" ẩn hình, trong đêm tối khó làm người ta phát hiện được.
Á Sơn gật gật đầu, hít sâu một hơi, rút ra trường đao, mang theo vẻ tráng sĩ cùng bi tráng, chậm rãi hướng hẻm nhỏ đi đến.
Cùng một danh sách, dị nhân đẳng cấp cao có lực áp chế cường đại với đẳng cấp thấp, dưới tình huống bình thường, cấp hai [Hoành Hành Giả] mà gặp phải [Phản Thứ Thú] cấp ba chỉ có nước vắt chân lên cổ mà chạy.
Hôm nay, Á Sơn áp chế tế bào thúc giục hắn tranh thủ thời gian chạy trốn, bộ pháp vững vàng tiến lên phía trước.
Hắn, vì để báo thù cho nhi tử! Hắn nhất định phải đạt lấy lực lượng , mà lực lượng, thì ở phía trước, trên người [Phản Thứ Thú].
Chỉ cần cắn một cái.
Thời điểm Á Sơn nhìn thấy [Phản Thứ Thú], thì [Phản Thứ Thú] cũng phát hiện Á Sơn được bao bởi màn đêm.
Nếu như không biến thân, dị nhân không cách nào cảm ứng được lẫn nhau, nhưng sau khi biến thân, khí tức trở nên rất rõ ràng.
Giáp xác [Phản Thứ Thú] có đầy bụi bẩn, nhìn qua như cảm giác kim loại, tạo hình so với [Hoành Hành Giả] thì khác biệt rất lớn, lộ ra vẻ cao lớn hơn, còn có giáp vai dày đặc, ngực giáp, đầu giáp, nếu nói [Hoành Hành Giả] là xe tải , thì đây chắc hẳn là xe tank.
Giáp xác của đối phương nhìn qua rất dày, cũng vài mấy xăng-ti-mét, móng tay thì bén nhọn vô cùng, muốn đánh một chiêu để hạ tử thủ thì không thể cao.
Người sáng suốt có thể nhìn ra, [Hoành Hành Giả] Á Sơn tuyệt đối không phải là đối thủ.
Mà trong nháy mắt Á Sơn nhìn thấy [Phản Thứ Thú], trái tim thiếu chút nữa đập chậm nửa nhịp, một cỗ khí lạnh từ lòng bàn chân chạy thẳng lên ót.
Trong đầu hiện lên đầy dấu hỏi, đối diện gia hỏa thế này, mình có thể thắng được sao?
Nhưng mà vừa nghĩ tới tên cốt ma nhân cường đại kia, hắn lập tức kiên định bước về phía trước: "Đây không phải có thể thắng hay không, mà bắt buộc phải thắng! Nếu ngay cả [Phản Thứ Thú] cũng không thắng được, thì tương lai lấy gì đối đầu với [Cốt Ma]?"
Khóe miệng [Phản Thứ Thú] nhếch lên, hắn nhận ra danh sách của gia hỏa đen kịt này rồi, không phải là [Hoành Hành Giả] sao?
Tuy rằng đối phương tối đen như mực, nhưng cảm giác chắc hẳn không sai, trong cảm nhận của hắn [Hoành Hành Giả] là đồ bỏ đi, huyết nhục đối với hắn cũng không hề có chút hấp dẫn.
[Phản Thứ Thú] nhẹ nhàng vung vẩy Lang Nha Bổng trên tay, khinh miệt nói: "Đồ vô dụng, ngươi dám đứng trước mặt ta sao? Muốn ăn huyết nhục ta à? Ha ha ha!"
Tô Hạo lặng lẽ núp trong bóng tối, làm tốt công tác tùy thời cứu viện.
Tuy rằng hắn có thể ra tay trực tiếp đánh chết [Phản Thứ Thú], nhưng Tô Hạo biết rõ nếu làm vậy, sẽ chỉ khiến Á Sơn càng thêm ỷ lại, sau đó triệt để phế đi, không có dũng khí đi đối đầu với người mạnh hơn mình, chớ đừng nói chi đến chuyện đánh [Cốt Ma] báo thù.
Nhân sinh của mình, chỉ có thể tự mình đi đối mặt, người khác cũng không giúp được.
Bất quá, Tô Hạo vẫn tin Á Sơn có thể chiến thắng đối phương, dù sao có nhiều phù văn như vậy, chỉ cần biết sài, đến cả phế vật cũng trở nên imba!
Á Sơn cúng không nói chuyện, yên lặng cho trường đao mình "Sắc Bén" cùng "Xuyên Thấu", lại cho bộ giáp mình mặc "Cứng Rắn" "Thiên Chuyển" "Bình Chướng", mấy phù văn khác thì vận sức chờ phát động.
Á Sơn khẽ động, vứt bỏ tạp niệm trong lòng, hướng [Phản Thứ Thú] lao tới.
[Phản Thứ Thú] cũng đồng dạng lao lên, vung Lang Nha Bổng đập xuống.
Một lát sau.
Cổ tay cầm Lang Nha Bổng của đối phương bị chém đứt, rơi trên mặt đất.
Á Sơn một đao xẹt quá.
"Phốc!"
[Phản Thứ Thú] lấy cánh tay ngăn cản lần nữa, nhưng lại bị chém rụng trên mặt đất, lưỡi đao cũng thuận thế chém ra nửa cái cổ, máu tươi phun ra.
Bị thương như vậy, nhưng [Phản Thứ Thú] cũng không chết, sau khi khôi phục lại thân thể, vẻ mặt lập tức sợ hãi thối lui, ý định chạy trốn. Đồng thời vết thương trên cổ cũng dần dần hồi phục.
Lúc này Á Sơn đã kiệt sức, hít vào từng ngụm không khí, toàn thân cắm đầy gai nhọn, máu tươi chảy xuống, vô lực đuổi theo.
Nhưng mà không đợi [Phản Thứ Thú] chạy đi, một đạo hàn quang hiện lên, đầu [Phản Thứ Thú] lăn xuống đất, hai mắt mở lớn, đến chết cũng không hiểu rõ chuyện gì xảy ra.
Lúc này Tô Hạo mới thu hồi lại Trường Đao, sau đó lấy một chút máu, nhìn Á Sơn nói: "Á Sơn [Tuyết Ma] sắp tới, ngươi cầm đoạn tay đứt, rời đi trước nơi này!"
Á Sơn lập tức gật đầu, xoay người nhặt lên bàn tay đứt, rời khỏi đây. Một bên chạy, một bên bài trừ xương nhọn ra ngoài cơ thể, rơi xuống mặt đất.
Không đầy một lát sau, Á Sơn liền khôi phục như lúc đầu, nếu không phải trên thân có vô số vết máu, thì cũng không ai biết hắn từng chịu tổn thương nặng.
Á Sơn sau khi khôi phục, hai người lập tức chuyển một phương hướng, ẩn vào trong bóng tối.
Mà [Tuyết Ma] đã tới, nhìn thi thể [Phản Thứ Thú] dưới mặt đất, hắn kinh hỉ nói: "[Dạ Ma], nhất định là [Dạ Ma], ngươi đang ở đâu? Mau đưa huyết nhục [Thao Khống Vương] cho ta !"
Nhưng [Tuyết Ma] làm sao có thể tìm được người?
Chỉ có thể điên cuồng phát tiết. Cơ hội tiến cấp bày ra trước mặt, vậy mà hắn chỉ có thể bỏ lỡ. [Tuyết Ma] bị loại cảm giác này dày vò đến sắp điên rồi.
Vừa nghĩ đến nửa miếng [Thao Khống Vương] trong nhà, nội tâm xoắn xuýt dị thường, nếu như không đủ số lượng để tiến hóa, thì thà rằng không có còn hơn.
"A !" [Tuyết Ma] ở một chỗ cuồng nộ.
Thời gian trôi qua cực nhanh.
Một năm sau, Tô Hạo chín tuổi.
Thể chất của người Chu Hoạch làm hắn cao lên rất nhanh, lúc này đã được một mét tám, dáng người thoạt nhìn trưởng thành.
Mặt mũi của hắn kế thừa đặc điểm của người Chu Hoạch, lăng giác càng thêm rõ ràng, đã có một tia khí chất đặc biệt.
Mặc một thân xiêm y làm bằng sợi tơ, làm hắn nhìn qua như một công tử nhà phú gia.
Cường độ thân thể đã sớm vượt qua kiếp trước, số lượng huyết khí cũng tăng vọt, hầu như đạt đến trình độ Thái Sư đỉnh phong, mà phạm vi Quan Sát của hắn, lần đầu tiên vượt quá 3500 mét, hầu như đem nửa tòa thành này thu vào đầu.
Chỉ cần hắn nguyện ý, dị nhân có huyết khí ở trong thành chạy không thoát khỏi Ra-Đa quan sát của Tô Hạo.
Vì vậy, độ an toàn của hắn cũng tăng cao, chỉ cần không chủ động đi trêu chọc hai tên dị nhân cấp bốn thì vấn đề không lớn.
Về phần hai tên dị nhân cấp bốn kia, theo thứ tự là [Tuyết Ma] Sieg của danh sách [Thổ Ti Nhân], cùng [Cốt Ma] Đức Lý của danh sách [Thân Giáp Nhân].
Một năm trước, bệnh của [Tuyết Ma] Sieg càng thêm nghiêm trọng, tìm không thấy [Dạ Ma] là hắn, liền thỉnh thoảng tìm Đức Lý quyết đấu, cho rằng Đức Lý đã cướp đi huyết nhục [Thao Không Vương] của hắn.
Đức Lý bị hắn quấy nhiễu thì phiền não không thôi, trong lòng thầm than, nếu có nửa miếng ta cũng đã đưa cho ngươi, để ngươi rời khỏi tòa thành này rồi.
Kỳ thật trải qua hai năm, Sieg cũng hiểu rõ, hắn với [Tốc Ma] Phi Luân cùng [Cốt Ma] Đức Lý đều bị An đùa giỡn.
Tâm lý của hắn trở nên cực độ vặn vẹo, lúc trước cơ hội bắt An ở ngay trước mắt, vậy mà bỏ qua.
Hắn càng ngày càng tức giận, bắt đầu không kiêng nể gì mà phát tiết tâm tình trong lòng.
Nhưng đối với Tô Hạo mà nói, hai tên [Ma] này sắp tàn đời rồi, cũng không cần biết ai đúng ai sai, điều hắn muốn làm vô cùng đơn giản.
Ngay tại tối nay, hắn sẽ đem Cốt Ma cùng Tuyết Ma giết đi, sau đó tìm toàn bộ dị nhân ở trong tòa thành này ra đánh một lần, làm cho tất cả mọi người yên lặng, cho hắn có thể an tâm đi làm nghiên cứu gien của mình.
Nguyên nhân Tô Hạo quyết định đánh chết [Cốt Ma] cùng [Tuyết Ma] thì có hai cái.
Đầu tiên là đã trôi qua hai năm, hắn đã đáp ứng giúp Á Sơn đi báo thù, không thể nuốt lời.
Một lý do khác là bởi vì đêm qua [Tuyết Ma] cùng [Cốt Ma] chiến đấu, đã đem căn nhà của hắn đánh cho hỏng rồi.
Nếu không phản hắn phản ứng nhanh, mang theo Á Sơn cùng Thái Ny rút khỏi đây, thì khả năng Thái Ny rất có thể chết trên tay hai ma đầu này.
Mà căn nhà này, hắn hôm qua mới chuyển vào ở đấy.
Một năm trước, [Tuyết Ma] cùng [Cốt Ma] cũng phá hủy mất một căn nhà mua bằng tiền sữa Thái Ny, lúc đó hắn còn chưa chuẩn bị sẵn sàng, nên nhịn, nhưng hôm nay vô luận thế nào cũng không chịu đựng nổi nữa.
Hai người ỷ vào võ lực tùy ý phá nhà, quả thực là khinh người quá đáng mà.
Hai năm nay ở trong thành đánh nhau không thôi, làm Tô Hạo phiền không tả nổi, căn bản không có cách nào an tâm đi nghiên cứu, hơn nữa quá trình nghiên cứu gien, cũng không thuận lợi như hắn tưởng.
Hơn nữa hai năm qua, người trong thành cũng giảm bớt, không chỉ có người bị liên lụy tử thương, mà càng nhiều người trực tiếp rời khỏi tòa thành thị này, đi đến tòa thành hàng xóm định cư.
Từ đó dẫn đến chất lượng sinh hoạt của Tô Hạo hạ thấp xuống một mảng, hiệu suất nghiên cứu hạ thấp.
Vì vậy, hiện tại nếu như đã chuẩn bị kỹ càng, không trực tiếp tiêu diệt đối phương, còn đợi đến khi nào?
Tô Hạo quyết định rồi, từ tối hôm nay, hắn sẽ đem cả tòa thành này dọn sạch, đem hết thảy cả không nghe lời đuổi đi.
Mà hắn, sẽ trở thành chủ nhân của tòa thành!
Bạn cần đăng nhập để bình luận