Nhật Ký Thành Thần Của Ta

Chương 85: Lực Lượng Thay Đổi Thế Giới (2)

Không giống như cảnh giới tinh anh, huyết khí có thể tích trữ được, huyết khí Thái Sư chỉ có thể vừa chuyển đổi vừa chiến đấu, nếu như chuyển đối trước, thì qua một đoạn thời gian, nó sẽ biến thành huyết khí bình thường chảy lại vào hồ.
Cấp Thái Sư chính là như vậy, bọn họ có rất nhiều huyết khí, nhưng huyết khí có thể chiến đấu thì quá ít, khiến cho năng lực chiến đấu có hạn.
Như vậy nếu mà so sánh, thì trừ huyết khí biển đổi ra, ao huyết khí của bọn họ còn to bằng Tô Hạo sao?
"Nói cách khác, mấu chốt để tiến giai lên Tông Sư, chính là hạt châu này sao?" Tô Hạo hoài nghi phương pháp tiến giai cảnh giới Thái Sư, chính là làm cho thân thể mình có một nguồn năng lượng hạch tâm.
Căn cứ theo lời lão Lưu nói, cực hạn của Nhân Tộc chính là cấp Tinh Anh, mà đường lên Tông Sư, còn là do bắt chước hung thú mà ra.
Nếu vậy, thân thể Nhân Tộc không cách nào tạo ra hạch tâm, như vậy phương pháp tiến giai lên Tông Sư, chính là học tập hung thú.
Đại khái chính là săn giết một đầu hung thú cấp Thái Sư, sau đó cướp lấy hạch tâm, cấy ghép chúng vào trong cơ thể, trải qua một đoạn thời gian thích ứng, thành công tiến cấp lên Thái Sư.
Cũng khó trách con đường tiến cấp lên Thái Sư bị hạn chế, bởi vì muốn thành công đột phá lên cảnh giới Thái Sư, thì nhất định phải săn giết một đầu hung thú cường đại, đạt được hạch tâm.
Mấu chốt nhất, đạt được hạch tâm rồi, cũng không nhất định sẽ một trăm phần trăm tiến giai thành công.
"Như vậy cảnh giới Đại Tông Sư? Có phải đem toàn bộ thân thể, biến thành nơi để chứa năng lượng hay không?"
Tô Hạo chưa bao giờ thấy qua nhân tộc cấp Đại Tông Sư hay Hung Thú, nên không thể nào biết được, hắn cũng tạm thời không định đi tìm hiểu.
Vì vậy, trước mắt hắn đành phải buông bỏ xuống hạng mục nghiên cứu lên cấp Thái Sư.
Nguyên nhân chính là, hoàn cảnh sinh tồn của Nhân Tộc thật sự quá ác liệt, mà Phù Văn, chính là công cụ để thay đổi loại hoàn cảnh này.
Trải qua sự tình tạo ngộ Mông Tu Thú tập kích, Tô Hạo đột nhiên hiểu vì sao người của thế giới này vì sao đối với sinh tử lại lạnh nhạt như thế.
Tử vong đối với bọn họ mà nói, là một chuyện rất là bình thường, chỉ cần có thể kéo dài tộc quần, bọn hắn tùy thời có thể hi sinh, cũng không cần người nào coi bọn họ là anh hùng, cũng không cần ai tưởng nhớ.
Bởi vì, đây chính là trách nhiệm, trách nhiệm khi sinh ra làm nhân tộc.
Cũng chính nhờ loại trách nhiệm này, mới có thể làm Nhân Tộc nhỏ yếu từ thời Viễn Cổ, ở một nơi Hung Thú tung hoành khắp đại lục, có thể sinh tồn.
Đương nhiên, đây chỉ là tính ngưỡng của đại đa số người.
Không ít người vì tư dục của bản thân, mà làm ảnh hưởng đến tộc quần. Hắn vĩnh viễn không hiểu vì sao bọn họ có thể làm vậy được, bỏ đi đồng loại mà theo đuổi sức mạnh.
Vì vậy, Tô Hạo làm ra một quyết định.
Hắn muốn đem Phù Văn nghiên cứu thấu triệt.
Ngoài trừ Phù Văn đơn giản hóa ra, hắn còn muốn nghiên cứu tổ hợp nguyên tắc của phù văn trụ cột, từ đó thực hiện đầy đủ công năng của từng loại phù văn, đạt đến hiệu quả đặc biệt, dùng công thức để suy luận ra phù văn.
Sau đó, đem nghiên cứu của hắn làm thành sách, đẩy ra ngoài, làm cho tất cả mọi người đều có cơ hội học tập Phù Văn Chi Đạo, hắn cũng không sợ hãi hậu quả mà mình sẽ gây ra.
Về phần có bị đuổi giết hay không, hắn cũng đã chuẩn bị tâm lý sẵn sàng.
Từ việc khống chế con đường tấn cấp lên cảnh giới Tông Sư, hắn cũng đã đoán được một chút.
Nhân tộc cần cường giả, nhưng cường giả phải bị khống chế.
Không khó có thể suy đoán, thái độ của kẻ thống trị với phù văn: Nhân Tộc cần Phù Văn, nhưng Phù Văn, phải bị khống chế.
Như vậy Phù Văn mà Tô Hạo làm ra, liền không có ý tứ gì nữa, đây không phải là hiệu quả mà Tô Hạo mong muốn.
Thứ hắn muốn là: rất nhiều người ở trong nhân tộc, thời điểm đối mặt với hung thú, có một tia sức lực để phản kháng.
Mà không phải dựa vào những võ giả cấp cao tới cứu, hay chờ đợi hung thú ăn no rồi rời đi.
Hắn đã trải qua vô số tai nạn tử vong, cũng trải qua cảm giác tuyệt vọng khi chờ chết. Vì vậy khi nhìn thấy nhiều người bình thường bị hung thú cắn nuốt mà hò hét trong tuyệt vọng, trong lòng có chút xúc động.
Có lẽ khi hắn phổ cập phù văn ra, tất cả mọi người đều có cơ hội học tập, như vậy thời điểm đối mặt với hung thú, cũng có một chút lực phản kháng, dù cho tỉ lệ có 0.01% đi nữa.
Đương nhiên, đây cũng chỉ là cơ hội mà Tô Hạo đưa ra, đối với người tiếp xúc với phù văn, nếu bọn họ không biết quý trọng cơ hội, thì cũng chẳng sao. Đối với Tô Hạo mà nói, cơ hội đã có nhưng mà không biết quý trọng, thì vấn đề chính là do bọn họ.
Tô Hạo muốn thay đổi thế giới này, bằng sức mạnh của Phù Văn!
Về phần có nhấc lên cuộc cách mạng của Phù Văn hay không, làm cho Nhân Tộc chia rẽ, đổ máu, vấn đề này Tô Hạo cũng không thèm quan tâm.
Một thời đại mới xuất hiện, tất nhiên phải nương theo mau tưới với giết chóc, cũng chỉ có ở bên trong máu tươi, mới có thể tạo nên một thời đại huy hoàng cho nhân tộc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận