Nhật Ký Thành Thần Của Ta

Chương 417: Tâm Pháp (2)

Tô Hạo kịp thời phản ứng lại, thuận miệng nói: "Vậy sao! Vừa rồi lật xem ta đã học thuộc!"
Hai người rõ ràng nhìn thấy Tô Hạo tiện tay lật xem, loại tốc độ này nhớ được mới là lạ, Phong Linh Tiên Tử không tin, nói: "Ngươi đọc thuộc thử xem!"
Sau đó Tô Hạo thuận miệng đọc.
Phong Linh Tiên Tử, Phong Thành nghe xong đều nín lặng.
Thẳng đến lúc này, nàng mới biết được, thiếu niên tóc ngắn có gương mặt anh tuấn này, đến tột cùng là dạng thiên tài bậc nào!
Ngày hôm sau, sau khi xác nhân hai người đều thuộc Vân Trung Nguyệt Tâm Pháp, liền bắt đầu giải thích hàm nghĩ trong đó, cũng chỉ điểm hai người cách tu hành thế nào, cuối cùng nói: "Hai người các ngươi cứ thử đi, nếu như có vấn đề, sáu ngày sau ta sẽ giải đáp cho các ngươi, nhưng trong khoảng thời gian này đừng tới quấy rầy ta. Muốn ăn, có thể tới hậu viện hái trái cây bắt chuột đồng, phía Tây cũng có hồ cá."
Dứt lời, liền bồng bềnh rời đi.
Tô Hạo cũng quay người trở về phòng của mình, Phong Thành thì đứng im tại chỗ, muốn nói lại thôi, cuối cùng cũng chỉ dùng nói mà mình nghe được, nói: "Ta còn chưa nghe rõ a... Nhập Định là cái gì? Hơn nữa xem thân thể là vật? Ý niệm hóa huyết nhục? Ta cái gì cũng không hiểu a, vì sao tên Phong Úy lại gật đầu hiểu rõ, còn 'Thì ra là thế' 'Đã hiểu' 'Có thể thực hiện'... Hơn nữa, ta cũng không biết bắt chuột đồng a!"
Cho nên nói, loại tân lão sư như Phong Linh Tiên Tử, sẽ dễ dàng bị những thiên tài chuyển lệch, từ đó không để ý đến học sinh kém.
Phong Thành hồi tưởng lại nụ cười trên mặt của Phong Linh Tiên Tử, nàng hiển nhiên đối với trình độ dạy học của mình thì hết sức hài lòng, tâm tình Phong Thanh không khỏi sa sút: "Làm sao bây giờ... Ta sẽ không phải là kẻ đần chứ!"
Tô Hạo trở lại phòng, lên giường ngồi xếp bằng xuống, chiếu theo phương pháp Phong Linh Tiên Tử dạy, Nhập Định tu hành.
Tâm Pháp Dẫn Khí Cảnh có thể khiến tu tiên giả cảm giác được Linh Khí, mà loại năng lực cảm giác này, gọi là 'Tâm Niệm'.
Tô Hạo suy đoán, hẳn sau khi cảm giác được linh lực, bước tiếp theo chính là tu hành Linh Pháp, đại khái là một loại phương pháp chuyển khóa linh khí thành linh lực đi.
Rất nhanh, Tô Hạo liền hiểu rõ phương thức tu hành Tâm Pháp, loại phương thức tu hành này, chủ yếu rèn luyện hai năng lực trong ý thức, một là cảm giác tỉ mỉ được thân thể, hai là cảm giác được 'ngoại giới'.
Mà 'ngoại giới' ở đây cũng không phải là bên ngoài thân thể, mà là.... dùng ý thức đi bắt một vật gì đó!
"Chẳng lẽ đi bắt Linh Lực?"
Tô Hạo không biết được, há lần nữa kiềm chế lại tâm thần, nghiêm tức dựa theo phương pháp trên Vân Trung Nguyệt Tâm Pháp tiến hành rèn luyện năng lực cảm giác.
Mà loại năng lực cảm giác này cũng không phải chỉ cần tu luyện liền có thể linh ngỗ, mà cần phải tích lũy qua tháng ngày, rèn luyện lâu ngày mới xuất hiện.
Tựa giống như một người biết tập chống đẩy sẽ tăng cường lực cơ bắp, nhưng cũng không có nghĩ tập phát cơ bắp liền tăng vọt, mà cần phải trường kỳ rèn luyện mới có thể tăng trưởng.
Tổng kết mà nói là : Hết sức dày công!
Tô Hạo cũng không sợ tốn thời gian, hắn có rất nhiều thời gian đấy, hắn sợ nhất là mình không biết nên đi hướng nào!
Thời điểm Tô Hạo tiến vào trạng thái tu hành, cách đó không xa là phòng của Phong Thành, hắn uể oải ngồi trên giường, giống như là ma nhập lẩm bẩm nói: "Nhập định, nhập định... Không được a, tạp niệm lại bộc phát... Ta là kẻ ngu a! Không có khả năng, ta thế là người có tiên duyên, như thế nào lại là kẻ đần, từ nhỏ mọi người đã khen ta đẹp trai thông minh."
Ngày thứ sáu.
Tô Hạo ở vào trạng thái Nhập Định, ý niệm cũng theo Vân Trung Nguyệt Tâm Pháp mà vận chuyển, bởi vì hắn một mực tu hành Lý Luận Tu Hành Tinh Thần Lực nên Tinh Thần Lực của bản thân vô cùng cường đại , hơn nữa ý thức của hắn cũng không phải là chuyện đùa, vì vậy rất nhanh tu hành thành bí quyết Vân Trung Nguyệt Tâm Pháp.
Ý thức của Tô Hạo, như là khói đen lượn lờ trong thân thể tuần tra, dường như một cái chớp mắt, dường như trôi qua trăm năm, trong màn sương mờ màu đen lóe lên tinh quang, mà điểm tinh quang đấy dần dần khuếch tán, hình thành một vầng sáng nhàn nhạt, xuyên thấu qua khói đen, như là ánh trăng sau mây.
Ngay sau đó, khói đen như bị thiêu đốt, lộ ra một lỗ hổng, mà ánh sáng như mất đi vật cản, toàn bộ thế giới tinh thần của Tô Hạo, liền triệt để chiếu sáng.
Tô Hạo chậm rãi mở mắt, trong mắt hiện lên nét vui mừng: "Đây chính là Tâm Niệm? Quả nhiên thần kỳ, cũng chỉ có thể giới đặc thù này, sinh ra loại 'Niệm' này đi? Chắc chắn liên quan đến mã gien! Ở thế giới khác, cho dù có Vân Trung Nguyệt Tâm Pháp cũng không thể luyện được 'Tâm Niệm'! Học được thứ này thật hời nha, mấy thứ như thiên phú, ta lo được! Hơn nữa..."
"Ta biết cái gì gọi là 'Linh Khí' rồi, thì ra là thế! So với suy nghĩ của ta, hoàn toàn bất đồng!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận