Nhật Ký Thành Thần Của Ta

Chương 467: Dẫn Khí Cảnh Có Thể Bay? (1)

Sau khi Phong Vạn Lưu đem Tô Hạo đưa đến xng, liền ôn hòa nhìn Tô Hạo nói: "Kế tiếp ngươi chỉ cần đi theo sau lưng sư tỷ Phong Thải Nhi mà vào thôi!"
Dứt lời, hắn chậm rãi hướng bên ngoài biến mất.
Phong Thái Nhi một thân thanh y, trên mặt luôn treo theo nụ cười, sau khi nhìn thấy Tô Hạo, nhịn không được liếm liếm khóe miệng, đi đến trước mặt Tô Hạo sau đó che miệng cười ha ha nói: "Sư điệt thật là tuấn tú, mà sư điệt cũng biết, con đường tu tiên dài đằng đẵng, chắc hẳn sẽ có nhiều sự phiền toái trong tu hành, nếu gặp được vấn đề gì, có thể tìm đến sư thúc Thải Nhi ta!"
Tô Hạo bất động thanh sắc lui ra phía sau một bước, giữ vững khoảng cách, loại vừa gặp mặt đã nhiệt tình này, hắn cũng không muốn hưởng thụ đấy, trên đời này há có chuyện vô duyên vô cớ tốt với ai? Tất nhiên là nàng có mưu đồ tính toán với mình.
Phong Trường Ca thì cột tóc đuôi ngựa, vẻ mặt lạnh nhạt đứng ở một bên, mí mắt khẽ nhắm, giống như không nghe không nhìn thấy.
Người này trong chiến đấu có thể xưng là 'đại sư bịp người không lối thoát', thật không ngờ ở ngoài đời lại 'thẹn thùng' như vậy.
Thấy bộ dạng sợ sệt của Tô Hạo, Phong Thải Nhỉ liền cười ha ha như mình mới giành được thắng lợi, sau đó cảm thấy hứng thú nhìn Phong Trường Ca thành thục đứng ở một bên, chậm rãi thu hồi nụ cười, nói: "Đi thôi! Chớ để đại trưởng lão chờ lâu."
Dứt lời, liền dẫn đầu hướng vào trong bước đến, Phong Trường Ca cùng Tô Hạo theo sát phía sau.
Thế giới này chính là như vậy, người nào có tu vi cao hơn, càng có nhiều tiếng nói.
Ba người đi vào nội đường, nơi này rất rộng rãi, nhưng trang trí lại đơn giản, không có chút nào xa hoa như Tô Hạo tưởng tượng, chỉ thấy hai bên bày rất nhiều bàn thấp, phía chính giữa có một nam tử trung niên ngồi xếp bằng, trên đầu đầy tóc trắng, hình thể to lớn, cả người có thần, so với tráng niên còn mạnh hơn không ít.
Phong Thái Nhi đi đến trước nam tử trung niên tóc trắng, khom mình hành lễ: "Phong Đại trưởng lão, đệ tử Phong Thái Nhi bái kiến!"
Phong Trường Ca cũng theo mình khom mình hành lễ: "Phong đại trưởng lão, đệ tử Phong Trường Ca bái kiến!"
Tô Hạo theo sát phía sau: "Phong đại trưởng lão, đệ tử Phong Úy bái kiến!"
Tô Hạo liếc qua người mạnh thứ hai chỉ sau mạch chủ, bởi vì mạch chủ thường xuyên bế quan, nên tiếng nói của đại trưởng lão ở trong mạch Phong rất cao, thầm nghĩ: "Vị này hẳn là tu sĩ cảnh giới Nguyên Anh! Lúc trước dùng Ra-da quan sát cũng không cảm nhận được nhiều, nhưng hiện tại đứng ở trước mặt, phát hiện huyết khí của người này vô cùng cô đọng, so với mấy tu sĩ Nguyên Anh khác còn mạnh hơn, hơn nữa còn cảm giác được áp bách mơ hồ! Cũng không biết, nếu ta đánh nhau với hắn, hắn có thể trong nháy mắt bắt ta lại được không?"
Tô Hạo nhịn không được trong lòng thầm so sánh một phen, cảm thấy cho dù đánh nhau cũng không phải sợ! Đánh không lại thì chạy thôi, tuy nhiên Tô Hạo cũng không rõ mấy thủ đoạn của tu sĩ Nguyên Anh, nên cũng không dám hành xử lỗ mãng.
"Tuy không đánh lại, nhưng muốn chạy thì không phải là vấn đề!"
Đại trưởng lão tóc trắng mở to mắt, tinh quang lóe lên, hai mắt tràn đầy thần thái nhìn ba người dò xét, cuối cùng dừng lại trên Phong Thải Nhi, thỏa mãn gật đầu nói: "Ba người các ngươi đều là nhân tài kiệt xuất trong mạch Phong. Không tệ không tệ!"
Sau đó thò tay chỉ xuống, ba chiếc bình sứ nhỏ liền phân biệt bay tới trước mặt ba người, nói: "Đây là ba bình đan dược, theo thứ tự là Tinh Nguyên Đan, Kim Hoàn Đan, Kết Tục Đan, ban thưởng cho các ngươi."
"Đa tạ Phong đại trưởng lão ban thưởng."
Thứ Tô Hạo nhận được là Kết Tục Đan, nghe nói là đan được dùng để phụ trợ đột phá cảnh giới Trúc Cơ, cũng coi như vô cùng trân quý.
Tô Hạo liếc liếc 'Kim Hoàn Đan' trong tay Phong Trường Ca, hẳn đây là đan được để đột phá Kim Đan, mà trên tay Phong Thải Nhi là 'Tinh Nguyên Đan' tất nhiên là đan được dùng để đột phá Nguyên Anh, chỉ nhìn tạo hình chiếc bình, liền biết mấy thứ này hơn thứ Tô Hạo nhận được mấy chục lần, vô cùng trân quý.
Phong Trường Ca sau khi đạt được 'Kim Hoàn Đan' xng, vẻ mặt liền vui mừng, Phong Thái Nhi khi nhận được 'Tinh Nguyên Đan', cũng mỉm cười một cái.
Tô Hạo cảm giác nụ cười Phong Thái NHi hơi chút quái dị, trên thực tế nàng cũng không có vui vẻ như vậy.
Tâm tình của nàng giống hệt Tô Hạo: "Ta lấy đan được này làm gì? Cho cách điều chế cũng được a! Hoặc là một kiện Pháp Khí đi!"
Lại nói vài câu không đâu, đột nhiên, Phong đại trưởng lão quay đầu cười nhìn Phong Thải Nhi, nói: "Thải Nhi à! Thiên phú của ngươi cực cao, sau khi lần thi đấu này kết thúc, nếu không có chuyện gì, có thể không cần đến Linh Sơn Văn Châu, liền lưu lại ở tông môn hảo hảo tu luyện, sớm ngày đột phá Nguyên Anh. Ha ha! Mạch Phong chúng ta, rất lâu rồi không có trưởng lão Nguyên Anh mới xuất hiện, Thất Trưởng Lão tiếp theo, không phải ngươi còn là ai!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận