Nhật Ký Thành Thần Của Ta

Chương 217: Thiên Tài

Ba tháng sau, Á Sơn hưng phấn chạy đến Lâm thành, tìm Duy lão đại nói: “Duy lão đại, đám thê tử của ta mang thai rồi!”
Tô Hạo: “Đám?”
Tô Hạo vốn tưởng Á Sơn tìm được một nữ tử nguyện ý vì hắn mang thai đã là rất tốt, không nghĩ tới chính mình xem thường hắn rồi a!
Tô Hạo thản nhiên nói: “Nói đi, bao nhiêu người?”
Á Sơn gãi gãi đầu, nói: “Không nhiều lắm, ba người thôi, hơn nữa cả ba đều mang thai!”
Tô Hạo duỗi ra ngón tay cái khen ngợi: “Á Sơn, nhìn không ra, ngươi rất lợi hại đấy!”
Á Sơn được Tô Hạo khen ngợi hơi có chút đắc ý quên mình, nói: “Ta đây không nghĩ có thể dễ dàng hoàn thành nhiệm vụ của ngài giao phó? Lại sợ tỉ lệ hoài thai không cao, vì vậy tìm thêm hai người, đảm bảo một chút, không nghĩ tới đều mang bầu cả. Coi như là một việc vui, bất quá...”
Tô Hạo nhìn hắn muốn nói lại thôi, trực tiếp hỏi: “Bất quá cái gì?”
Á Sơn khó xử nói: “Bất quá Thái Ny thoáng cái xuất hiện nhiều mẹ như vậy, có chút không tiếp thu được, nên tẩy ta rồi.”
Tô Hạo thầm nói: “Không chỉ có con gái ngươi không tiếp thu được, đến ngay cả ta làm lão đại cũng khó tiếp thu nổi a.”
Bất quá việc đã đến nước này, nhiều lời cũng vô ích, chỉ cần có thể hoàn thành nhiệm vụ, Á Sơn nhiều thêm mấy đứa con, cũng là chuyện bình thường!
Tổng thể mà nói, đây là chuyện tốt!
Tô Hạo nói: “Đợi khi ba người vợ của ngươi đều sinh con, Thái Ny sẽ tiếp nhận, yên tâm đi! mà ta có chút đói bụng, Á Sơn, ngươi tranh thủ đi làm đồ ăn đi!”
Nói đến chuyện này, tinh thần Á Sơn liền tỉnh táo, lập tức nhảy dựng lên nói: “Được rồi, Duy lão đại, ngươi chờ ta một chút, lập tức sẽ xong!”
Tô Hạo đã thành thói quen ăn đồ ăn Á Sơn làm, những đồ ăn của người khác, hắn quả thật ăn có chút không ngon.
Hắn tuy rằng ăn đồ ăn của ngươi khác, nhưng cũng không có niềm vui khi thưởng thức mĩ thực, mà chỉ là để giải quyết vấn đề no bụng.
Mà trù nghệ của Á Sơn thì không giống vậy, ăn đồ ăn Á Sơn làm, có thể cho hắn cảm nhận được niềm vui mỹ vị.
Ăn no xong, Tô Hạo nói suy nghĩ của mình với Á Sơn.
“Chúng ta trước làm ra một khuôn mẫu, bỏ vào trong khuôn mẫu này ít dị thú mang theo huyết nhục dị nhân sinh sôi nảy nở, đợi thời cơ chín muồi, có thể bắt đầu công tác thống kê hộ khẩu, cưỡng chế bắt dị nhân đi học tập ba năm, đem tử tưởng của bọn hắn quán triệt, cưỡng ép xóa đi quan niệm cũ. Nếu không nghe lời, đánh lên ký hiệu, đợi bị xử lý.
Sau đó bắt đầu phổ biến hình thức học viện, quảng bá tám khu dị thú, nếu học viên đạt đủ điểm tích lũy, có thể tiến vào tám khu này săn bắn huyết nhục , đạt được tiến hóa.
Quá trình này có chút khá lâu, nhưng chỉ cần kiên trì 50 năm, trong khoảng thời gian này không ngừng cải thiện, thì 50 năm sau, người Chu Hoạch sẽ quật khởi, thế hệ trước sẽ bị đào thải hay cải biến, lúc đó, ngươi sẽ thấy được, thế giới sẽ không có bộ dạng như bây giờ.
Tổng kết mà nói, xã hội của người Chu Hoạch sẽ càng thêm ổn định, càng có cảm giác an toàn, sáng tạo cái mới sẽ bùng nổ, cũng có thêm quy tắc.
Tất cả mọi người sẽ ở dưới quy tắc này hành động, dù cho xuất hiện cá thể có tư duy cực đoan hủy diệt thế giới, cũng có thể làm ra nhanh đối sách.
Trên thực tế, học viện Dị Nhân cũng có chức năng sàng lọc, tuyển chọn dị nhân hợp cách, nếu người có tư duy quá mức cực đoan, sẽ trực tiếp bị hạn chế con đường tiến hóa sau này, nếu tính nguy hại không lớn có thể cho người làm đứng đầu danh sách.”
Bút ký của Á Sơn nhanh chóng bị lấp đầy, có chỗ hắn nghe hiểu, có chỗ lại không.
Mà đa số đều là thứ hắn nghe không hiểu, nhưng mấu chốt nhất là, chỗ hắn nghe hiểu, chính là đem xã hội ‘Càng ổn định, có trình tự, có sức sáng tạo, có quy tắc.”
Đối với điểm này, Á Sơn tràn đầy chờ mong, 50 năm, hắn tin tưởng chỉ cần nghe theo Duy lão đại, 50 năm sau, tất nhiên có thể thực hiện điểm này.
Tô Hạo cũng không kỳ vọng Á Sơn thoáng cái có thể nghe hiểu, sở dĩ hắn nói như vậy, là vì trước cho Á Sơn biết khái niệm, như vậy là đủ rồi.
Tô Hạo lại nói: “Đương nhiên, chuyện này, cần vận dụng toàn bộ lực lượng thế giới, chỉ đơn thuần dựa vào ‘Tự Lâm Hội’ thì không làm được.
Vì vậy, hai năm qua, một mặt không ngừng tăng lên sức mạnh của ‘Tự Lâm Hội’, một mặt khác còn đi thu thập tin tức của sáu đại thành thị, sau đó mang theo phương án đi kết minh.
Hảo hảo câu thông, còn phái người biết ăn nói đi kết minh, nếu như đối phương chịu thông, đối với tất cả mọi người đều tốt, nếu không, liền cần phải tiêu diệt rồi, sau đó lại chọn một ít người biết điều lên nắm quyền...
Những chuyện này không cần gấp gáp, làm từng bước một, dự tính năm năm có thể hoàn thành.”
“Hiểu chưa? Á Sơn!”
Á Sơn phân chấn nói: “Tuy rằng không hiểu lắm, nhưng mà ta biết phải làm thế nào rồi! Trước phải làm lớn mạnh bản thân, sau đó đi câu thông, nếu đối phương từ chối, trực tiếp tiêu diệt, đổi người khác!”
Tô Hạo gật đầu nói: “Không sai! Về phần phương án, ta sẽ gửi đến một bản nháp, ngươi cùng người của ngươi tự mình hoàn thiện.”
Á Sơn dùng sức gật đầu, nói: “Tốt, Duy lão đại!”
Về phần Tô Hạo làm sao khống chế dị thú ở trong khu vực của mình?
Nguyên bản Tô Hạo lúc đầu cũng không biết làm sao, nhưng nghĩ đến [Hùng Tử] Lục bị hắn giết ba năm trước, trong đầu Tô Hạo đã có phương án.
Hùng Tử Lục làm ra một loại ‘độc tố gien’ có thể chuẩn xác công kích vào dị nhân, như vậy hắn có thể hay không sáng tạo một loại độc tố như vậy?
Lợi dụng loại độc tố gien này, ở quanh khu vực dị thú bố trí đại lượng kết giới, nếu dị thú rời khỏi kết giới, liền sẽ chịu công kích mà chết, dần dần, chỗ này sẽ biến thành khu vực cấm của dị thú, sẽ không có dị thú nào dám lao ra ngoài.
Thời gian dài về sau, cho dù độc tố gien có bị biến mất, cũng không quan trọng.
Không ngừng suy nghĩ, mạch suy nghĩ của Tô Hạo càng lúc càng rõ ràng.
“Hơn nữa, loại độc tố gien này không khó chế tạo, chỉ cần tìm được một loại thực vật phù hợp, sau đó cấy ghép gien vào, khiến nó có thể tùy thời phóng ra một loại khí đặc thù ‘độc tố gien’, sau đó trồng vây quanh khu vực dị thú, đem loại thực vật này hình thành một kết giới tự nhiên.
Loại độc tố này có năng lực thẩm thấu rất mạnh, giáp kim cương của [Mệnh Tử] cũng ngăn không nổi, đồng thời, vì phòng ngừa dị thú ly khai trên không trung, còn phải khiến loại khí này nhẹ hơn không khí, khiến nó có thể bay lên trên, còn dưới mặt đất, gốc cây cũng phải bài tiết độc tố gien, mưa lớn một chút, có thể đem độc tốc gien này thẩm thấu đến mặt đất...”
Mà đám dị thú sinh hoạt trong khu vực, liền cảm nhận thế nào là trên trời không đường, xuống đất không cửa.
Tô Hạo càng nghĩ càng cảm thấy ý tưởng này có thể thực hiện.
Một năm trước hắn đã đem công kích của [Hùng Tử] Lục nhìn thấu.
Trên thực tế là thu nhận cùng sử dụng từng đoạn gien ngắn của dị nhân, sau đó thân thể bài tiết một loại trùng ‘Nạp Mễ’ chuyên môn công kích đoạn gien ngắn của dị nhân.
Chỉ cần đem loại trùng này phân tán ra, bao trùm cả tòa thành thị, chỉ cần mấy tiếng, Nạp Mễ trùng có thể đem gien dị nhân trong cơ thể cắt bỏ, sau đó thế vào, đem tế bào phá hủy, dẫn đến dị nhân tử vong.
Mà Tô Hạo, cũng có thể tạo ra loại Nạp Mễ trùng này, hơn nữa có thể sinh sản số lượng lớn.
Phương thức sinh sản cũng rất đơn giản, chọn sinh vật phù hợp, sau đó sửa chữa gien theo [Hùng Tử] Lục là được rồi.
Đã có mạch suy nghĩ liền dễ làm.
Tô Hạo lập tức hành động, đầu tiên phân phó Á Sơn, hỗ trợ thu thập các loại cây tỏa ra mùi hương đặc biệt, bảo hắn đưa đến Lâm Thành.
Tiếp theo tiến vào trong quả cầu không gian thiết kế ‘Độc Tố Gien 2’, dùng để công kích dị nhân.
Tô Hạo không có ý định sử dụng ‘Độc Tố Gien 1’ của Hùng Tử Lục, bởi vì loại độc tố này không chỉ có thể sát thương dị thú, mà còn có thể thông qua không khí tiến nhập vào cơ thể dị nhân, một khi loại thực vật này được sáng tạo ra, tất nhiên sẽ có người dùng nó làm công cụ để chống lại dị nhân.
Vì vậy, Tô Hạo thiết kế ‘độc tố gien 2’ để nó không thể công kích gien của dị nhân trong cơ thể người.
Ý tượng của Tô Hạo rất đơn giản, đầu tiên đem dị thú nuôi dưỡng ở trong khu, cắm vào trong cơ thể chúng một đoạn DNA đặc thù, mà đoạn DNA này sẽ di truyền cả đời sau.
Sau đó lại thiết kế ‘Gien Độc Tố 2’, chuyên môn công kích vào đoạn mã gien này, đạt tới hiệu quả sát thương.
Tô Hạo nghĩ xong, liền cho mình một lời khen:
“Ta quả đúng là thiên tài mà!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận