Nhật Ký Thành Thần Của Ta

Chương 599: Đến Cả Lựa Chọn Kiểu Chết Cũng Làm Không Được (1)

Phong Thiên Diệp nằm mơ cũng không ngờ tới, mình sẽ có ngày bị người ta chém rụng đầu, hơn nữa còn chính ở trong động phủ tràn đầy trận pháp của mình.
Nhưng mà thời điểm đầu lâu nàng bay vọt lên cao, nàng lập tức hiểu rõ, chuyện này là sự thật.
Rất nhiều chuyện không thể tưởng được, cũng không có nghĩa là nó sẽ không phát sinh.
Cùng lúc đó, Phong Thiên Diệp hiểu rõ, đầu chia tay với thân thê, không đến một lát, sẽ triệt để chết đi, hết thuốc chữa!
Nàng chỉ còn đầu, mất đi khống chế đối với cơ thể, nhưng vẫn còn sử dụng được một thuật pháp khác, đó là tự bạo.
Nhưng mà hết thảy lại phát sinh bất chợt như vậy, khiến nàng giật mình đến nỗi không có sự chuẩn bị, sự tình đang phát triển tốt lành, vì sao trong giây lát, lại biến thành bộ dạng như vậy?
Sớm biết như thế, cần gì phải động tâm với Phong Uý, người không thuộc về nàng? Nàng rõ ràng đã có Phong Ngọc Nhi, chỉ cần đợi trăm năm nữa, liền có thể vững bước tiến vào Hợp Thể Cảnh!
Tu tiên, không nên tam, không nên vội! Nhưng mà, bây giờ nói gì cũng muộn rồi.
Thiên ý là thế sao? Có lẽ vậy!
Thế giới này tràn đầy điều ngoài ý muốn, tràn đầy điều bất ngờ!
Thời điểm một người chuẩn bị thành công cũng là lúc người ta đắc ý nhất, nhưng một trận động đất bất ngờ ập tới, đem ngươi đứng ở chỗ cao, đá xuống mặt đất.
Cùng với lúc chơi bài tiến lên vậy, thời điểm đánh heo ăn ba mù, liền bị người ta dùng bốn đôi thông chặt mất...
Mà chuyện này, chính là sự thật!
Thời sắc tới ranh giới cuối đời, Phong Thiên Diệp nỗ lực chuyển tròng mắt nhìn về phía Tô Hạo.
Thế nào là mất hết can đảm? Giờ phút này vẫn là còn liều được!
Phong Thiên Diệp phát động thuật pháp cuối đời mình là tự bạo!
'Tia chớp cấp 2' !
"Oành."
Đầu lâu Phong Thiên Diệp toả ra kim quang, đúng là dấu hiệu của tự bạo, nhưng lại bị một tia sét bổ xuống, cắt ngang!
Ý thức Phong Thiên Diệp lần nữa tỉnh lại, ý niệm đầu tiên chính là: "Đến cả tự bạo, cũng không có quyền quyết định sao?"
Sau đó nàng bị Tô Hạo bổ thêm 2 đao, đầu chia làm bốn khúc, triệt để mất đi ý thức.
Tô Hạo thu đao vào vỏ, lẩm bẩm nói: "Tu sĩ Nguyên Anh, đi săn tu sĩ Nguyên Anh mới đột phá a! Cái gọi là Hợp Thể, chính là hợp thể, thật sự đơn giản thô bạo đến cực điểm, nhưng ai có thể nghĩ đến nó giấu bên trong hai chữ 'Hợp Thể', đúng là giết người trắng trợn mà không ai nhìn thấy."
Nguyên bản Tô Hạo cũng không muốn đem Phong Thiên Diệp trực tiếp giết chết, nếu như có thể hảo hảo câu thông, Tô Hạo sẽ không để y tới chuyện cũ, thả cho nàng con đường sống.
Nhưng mà dù sao mỗi người cũng không phải giống nhau, không phải ai cũng hảo hảo nguyện ý ngồi xuống trao đổi, lấy xã hội lúc này, bọn họ quyết định dựa trên suy nghĩ của mình nhiều hơn.
Tu sĩ có thể từng bước tu luyện đến cảnh giới Nguyên Anh, càng phải như vậy, đều là thế hệ đối với chính mình cực kỳ tự tin.
Tô Hạo hiểu rõ, muốn trao đổi cũng phải tốn phí tổn đấy, đối với người không muốn trao đổi, cùng với trao đổi không cùng một tần số, vậy không cần phải tốn công làm gì.
Cứ làm sao có mình thấy thoải mái là được!
Tô Hạo trước lấy số liệu thân thể Phong Thiên Diệp, sau đó thuận tay ném nàng vào phòng thí nghiệm, sau đó phá vỡ trận pháp trong động phủ Phong Thiên Diệp, đem bốn mảnh sọ vỡ chôn xuống đất, sau đó liền ở trong động phủ đi dạo.
Dưới Linh Niệm toả ra, không có bất cứ thứ gì thoát khỏi ánh mắt Tô Hạo, đến cả 'Xích Tuyền Luyện Linh Dịch' mà Phong Thiên Diệp che giấu cũng bị hắn tìm ra được, màu sắc cục đá này giống với cục trong tay Tô Hạo, hẳn cũng là mảnh vỡ.
Sau đó đến tàng thư, đan được, tài liệu, pháp khí, Linh Lực Thạch,... tất cả đều bị Tô Hạo đào ra, tiện tay ném vào không gian trữ vật.
Cuối cùng, Tô Hạo còn phát hiện hai khối thuỷ tinh hình tròn màu xanh, cùng một khối thuỷ tinh hình tròn màu trắng, đều là hai quả bóng nhỏ, hắn cầm tới một khối thuỷ tinh mày xanh cầm trong tay.
"Đây là...."
Tô Hạo rất nhanh tìm tòi đống sách vở của mình, tất nhiên liền biết tin tức của quả cầu thuỷ tinh này: "Đây là 'Trữ Linh Thạch'!"
Tác dụng của Trữ Linh Thạch chính là dùng để giữ gìn Linh Lực, có thể giữ gìn nguyên vẹn số lượng cùng đặc tính Linh Lực, loại tốt có thể giữ nghìn Linh Lực được vài nghìn năm.
Mà Trữ Linh Lực trên tay Tô Hạo, cũng không phải loại có phẩm chất cao nhất, nhưng cũng không hề xê dịch nhiều.
"Hai khối Trữ Linh Thạch này đã chứa đầy Linh Lực, tất cả đều là Linh Lực Nguyên Anh, hẳn là cướp đoạt Linh Lực của tu sĩ Nguyên Anh sau đó chứa đựng vào trong đó."
Tô Hạo đưa ánh mắt chuyển sang khối Trữ Linh Thạch màu trắng: "Bên trong quả cầu này không cảm nhận được Linh Lực, hẳn là còn trống! Nói cách khác, nó dùng để chứa đựng Linh Lực của Phong Thiên Diệp. Như vậy, nên làm thế nào đây?"
Tô Hạo tiện tay đêm ba khối Trữ Linh Thạch ném vào trong phòng thí nghiệm, lại xem xét một phen, phát hiện không còn thứ gì có giá trị, liền thoáng trở lại phòng thí nghiệm.
Dù cho có người hoài nghi Phong Thiên Diệp mất tích, cũng sẽ không hoài nghi tới hắn.
Bởi vì tu sĩ Nguyên Anh khá có chỗ đứng ở trong tiên môn, bọn họ ưa thích tìm nơi rộng lớn, có nhiều Linh Lực để thành lập động phu, một mình tu luyện.
Bạn cần đăng nhập để bình luận