Nhật Ký Thành Thần Của Ta

Chương 816: Nghệ Thuật Giao Tiếp (1)

Sau khi Tô Hạo thấy được cảnh dơ bẩn của thế giới này, thì có ý định sau khi hoàn thành công tác nghiên cứu của mình, sẽ đem toàn bộ Vương tộc ở thế giới này thanh lọc một phen, không nói có thể dọn sạch hết, nhưng ít nhất cũng phải khiến chững chuyện này biến khỏi mắt hắn.
Không nghĩ tới chính là, thời điểm đang lảng vảng đi thu nhập tư liệu, liền phát hiện một đám người thú vị vào Vương phủ đồ sát, sau khi giết Triệu vương, liền quyết định thành lập tổ chức 'Quang Diệu Hội', ý định tiêu diệt toàn bộ Vương tộc.
Dưới suy nghĩ của hắn, những kẻ này đều bị lừa đá vào đầu, nếu không che giấu kỹ thân phận, tối đa làm được mấy vụ, liền bị hiệp hội Nguyên Pháp Sư tóm hết, sau đó nhẹ nhõm tiêu diệt.
Đến cả hắn, một tu sĩ Hoá Thần cường đại cũng không dám ở thế giới này làm xằng bậy, về sau nắm giư được 'Không Gian Cấp Hai' mới bắt đầu có chút không kiêng kỵ.
Nhìn những tên Nguyên Pháp Sư hắn tiện tay có thể tiêu diệt trước mặt, vậy mà cũng dám hô lên khẩu hiệu 'Để cho ánh sáng chiếu rọi đại địa', chỉ có thể nói, bọn họ rất dũng cảm.
Đương nhiên, Tô Hạo cũng không có ý tứ cười nhạo, trái lại hắn khá thưởng thức mấy người này, có thể ở trong nghịch cảnh sinh trưởng, không bị 'mặt tối' thôn phệ, trái lại còn khiến ánh sáng trong lòng càng ngày càng thịnh, người như vậy không thấy nhiều.
Cũng chính nhờ gặp phải những người này, trong lòng Tô Hạo mới dâng lên một chút hứng thú: "Có lẽ có thể lợi dụng bọn hắn giúp ta thanh lọc lại thế giới này, đồng thời giúp ta thu thập tin tức."
Nếu hắn không gặp những người này ở đây, nói không chừng qua mấy tháng bọn họ liền biến thành nắm xương khô, nhưng nếu như hiện tại gặp phải, vậy liền khác biệt. Có sự trợ giúp của hắn, nhưng người này muốn chết cũng khó.
Nghĩ thông suốt mấu điểm này xong, Tô Hạo liền biến thân thành [Mệnh Tử], trốn trong 'Không gian cấp hai', từ phía sau hiện ra thân hình.
Chỉ là không nghĩ tới, đám người này vận mà không nói hai lời, trực tiếp ra tay.
Lại là một đám gia hoả không biết nói chuyện.
Tô Hạo chờ bọn hắn đánh xong, lại đi ra ngoài nói chuyện, không nghĩ tới đối phương phản ứng càn thêm thái quá, trực tiếp kêu hai gã Nguyên Pháp Sư Quỷ Chi công kích hắn.
Một tiểu muội hai tay ôm mặt khóc hu hu, muốn làm gì đây? Còn có một em trai, vậy mà cầm búa đánh vào ót mình, khó hiểu.
Bất quá cũng không sao, đối phó với những người khó giao tiếp, Tô Hạo rất thuần thục.
Cho bọn họ nằm xuống là được rồi.
Hắn vươn tay ra, Kim Cương Giáp dưới chân lan toả, dần dần hình thành một trận bàn nhỏ.
..
So với Tô Hạo thì thiếu nữ tóc đuôi ngựa tiểu Tuệ cùng nam tử tóc dài A Minh càng thêm khó hiểu.
Bởi vì bọn họ phát hiện, năng lực hệ Huyễn Tưởng của bọn họ, không có hiệu lực trên thân tên mặc giáp này!
Quả thật không thể tin nổi, đây là lần đầu tiên xuất hiện tình huống như vậy, khiến cho bọn họ sợ đến ngây người.
Năng lực của tiểu Tuệ là 'Không thành tiếng', có thể khiến mục tiêu bi thương vô tận, hoài nghi nhân sinh, che mặt mà khóc, sinh ra ý niệm kết thúc đời mình.
Còn năng lực 'Mắt nổi đom đóm' của A Minh khá đơn giản, chỉ cần lấy đồ vật nện lên ót, sẽ khiến mắt sinh ra đom đóm, suy nghĩ chậm chạp, đương nhiên, mắt người nào nổi đom đóm do hắn định đoạt, dù cho nện vào ót của bản thân, thì hắn cũng không sao cả, còn khiến múc tiêu hoa mắt chóng mặt. Vì vậy, hắn chuẩn bị cho mình một cây búa nhỏ, để mà dễ phát động năng lực.
Năng lực của hai người có thể hoành hành thiên hạ, chưa bao giờ thất thủ! Không nghĩ tới hôm nay gặp phải cường định, vậy mà có thể chống cự năng lực bọn hắn.
Tên Nguyên Pháp Sư Kim Chi nhíu mày, quát: "Tiểu Tuệ, A Minh, xảy ra chuyện gì vậy?"
Tiểu Tuệ cùng A Minh không tin, năng lực của mình không có tác dụng với Tô Hạo, vì vậy càng thêm điên cuồng phát động.
Tiểu Tuệ ôm mặt, khóc hu hu thảm thiết, A Minh lại lấy thêm cây búa, điên cuồng đánh lên ót mình, phát ra tiếng 'cạch cạch cạch' giòn vang, như là tiếng chuông đồng hồ báo thức vậy.
Nhưng mà, vô luận hai người cố gắng thế nào, đạo thân ảnh cao lớn kia vẫn như cũng không chút ảnh hưởng.
Tiểu Tuệ thả tay xuống, lau nước mắt nói: "Hợp Kiều tỷ, năng lực của ta mất đi hiệu lực rồi!”
A Minh cũng nói: “Năng lực của ta cũng vậy.”
Nguyên Pháp Sư Kim Chi tên là Hợp Kiều cũng đưa ra quyết định thật nhanh: “Đi trước, chúng ta trước rời khỏi nơi này.”
Vừa mới nói xong, Nguyên Pháp Sư Kỳ Chi ném đủ loại tia chớp, khói mù, cản trở đối thủ truy kích, một đoàn người che chở cho Trí Bằng chạy ra xa.
Tô Hạo cười cười nhìn bọn hắn chạy trốn, cũng không truy kích, mà chờ ‘Mê Thần Trận’ trong tay hoàn thiện, sau đó dần hiện ra trước mặt bọn hắn.
Dưới ánh mắt kinh hãi của bọn hắn, liền phát động Mê Thần Trận.
'Nhị thập tứ - Mê Thần Trận’!
Bạn cần đăng nhập để bình luận