Nhật Ký Thành Thần Của Ta

Chương 868: Không Vui (2)

Gia Đế quay đầu nhìn về phía Hoà Pháp Sư, nói: "Hoà Pháp Sư, theo ngài, tình huống lúc này, chúng ta nên làm thế nào?"
Đám Đế Vương đồng loạt nhìn về phía Hoà Pháp Sư, từ khi Hoà Pháp Sư bị mang tới đây, liền nhắm mắt lại, tựa hồ đang suy nghĩ chuyện gì, càng tựa hồ đang nhắm mắt dưỡng thần.
Nghe vậy, hắn mở mắt ra nói: "Chuyện có thể làm lúc này, chính là yên tĩnh chờ đợi, nếu các ngươi không muốn ăn đòn, liền ngoan ngoãn phối hợp với đối phương, nếu cảm thấy ý chí của mình cường đại, thì thích gì làm nấy."
Đến cả Hoà Pháp Sư cũng khuyên bọn hắn trực tiếp đầu hàng?
Như vậy, liền không có hy vọng gì sao.
Gia Đế lại hỏi: "Hoà Pháp Sư, ngài kiến thức rộng rãi, có biết làm sao để phá giải thủ đoạn cấm Nguyên của đối phương không?"
Mấy Đế Vương khác thầm mắng ngu ngốc, nếu biết, còn có thể bị đối phương bắt lại sao?
Hoà Pháp Sư lắc đầu nói: "Không biết, có lẽ năng lực của đối phương khá đặc thù, liên quan đến 'Nguyên Pháp Sư Quỷ Chi', hiệu quả như vậy, giống như đem Nguyên Pháp Sư biến thành người bình thường, không cách nào sử dụng Nguyên, chỉ là không biết năng lực cấm Nguyên này có đặc tính như nào, làm sao phòng bị.
Mà các ngươi không cần lo lắng, kiên nhân chờ đợi là được. Nếu đối phương muốn chúng ta sống, liền có thể sống sót, còn đối phương muốn chúng ta chết, vậy suy nghĩ nhiều làm gì cho mệt đầu."
Nói đạo lý hay lắm, mười bảy vị đế vương không biết nên nói gì.
Những vị Đế Vương này đợi, một lần đợi chính là bảy ngày, bảy ngày trôi qua, sớm đem ngạo khí cao cao tại thượng của bọn hắn, phai mờ không còn.
Hơn nữa trong bảy ngày này, đối với tương lai không biết lại trở nên sợ hãi, nỗi sợ dần dần lan ra, khiến bọn hắn từ từ tiều tuỵ.
Đúng lúc này, cửa phòng thí nghiệm mở ra, ba nam tử trẻ tuổi để đầu đinh đi vào, người cầm đầu vô cùng anh tuấn, khoé miệng như nở nụ cười.
Đúng là ba người Tô Hạo.
Á Sơn vốn định đem mấy vị đế vương này ném cho Trí Bằng làm bằng hữu, nhưng trong lúc đó nhận ra một vấn đề: Những người bị bắt ở đây, đại đa số là Nguyên Pháp Sư, tạm thời không biết năng lực của bọn họ là gì, nếu tuỳ tiện đem người giao cho Trí Bằng, chỉ sợ bọn họ đem Trí Bằng gài bẫy. Nếu như dùng Khí Ức Chế, như vậy Trí Bằng cũng không cách nào sử dụng năng lực...
Nói cách khác, vì lý do an toàn, giai đoạn hiện tại không cách nào biến bọn họ thành bằng hữu của Trí Bằng.
Không có biện pháp, Á Sơn đem chuyện này nói cho Tô Hạo, mà Tô Hạo nghe thấy Á Sơn bắt mười mấy vị Hoàng Đế lại, tấm tắc kêu kỳ lạ, sau khi nhốt lại vài ngày, mang theo Á Sơn cùng Phong Thành tới phòng thí nghiệm giam giữ.
Ba người Tô Hạo cũng không biến thân thành [Mệnh Tử], mặc đồ thí nghiệm thường ngày tiến vào.
Ba người bọn họ bước đến, khiến mấy vị Hoàng Đế ở đây trở nên lo lắng.
Bọn hắn vốn là vương giả của thế giới này, khí chất cao cao tại thượng tự nhân từ khi sinh đã có, khiến cho người khác không dám nhìn thẳng, nhưng khi nhìn thấy ba người Tô Hạo tiến vào, khí thế bọn họ lập tức bị chấn nhiếp.
Nhìn rất không hiểu đấy, cảm thấy ba người này không giống mấy người bình thu0ờng.
Nhất là cặp mắt kia, tựa hồ có thể nhìn thấu hết thảy mọi thứ.
Bên trong đám người, mẫn cảm nhất chính là Hoà Pháp Sư, từ khi ba người Tô Hạo tiến vào, hắn liền cảm giác được cỗ áp lực đè nặng lên vai.
Dường như chỉ cần đối phương búng tay một cái, bản thân hắn liền tan biến.
Tô Hạo nhìn xung quanh một vòng, cũng không nói chuyện, tiện tay phát động thuật pháp, đem tất cả mọi người giam cầm tại chỗ, không để cho bọn họ nhúc nhích cùng nói chuyện, sau đó đi lên phía trước, dưới ánh mắt hoảng sợ của mấy vị Đế Vương, duỗi ra ngón tay thon dài, lần lượt đem ý thức của bọn họ kéo vào quả cầu không gian, giam giữ trong tù giam.
Lúc này, mười tám tính mạng ở đây, đều chỉ cần một ý niệm của Tô Hạo.
Tô Hạo phất tay giải trừ Cấm Thân Thuật, giam cầm trên người Đế Vương buông lỏng, khiến bọn họ lui về phía sau vài bước, mới đứng vững được.
Trong lòng bọn họ kinh hãi dị thường, hoàn toàn không rõ nam tử trẻ tuổi cầm đầu này thế nào, tại sao lại dùng ngón tay đặt lên trán bọn hắn, rút cuộc là sao...
Chỉ cảm thấy một dòng nước âm chạy lên đại não, rất thoải mái đấy, nhưng mà, địch nhân chẳng lẽ hảo tâm đến mức mát xa đầu cho bọn họ sao?
Đáp án dĩ nhiên là không!
Gia Đế trẻ tuổi nhất, hắn mới lên ngôi Hoàng Đế không lâu, còn chưa hưởng thụ hết, hắn không muốn cứ như vậy chết đi.
Trong mắt hắn hiện lên nét hoảng sợ, ngoài miệng run rẩy nói: "Ngươi... Ngươi làm gì với ta?"
Tô Hạo khẽ cười nói: "Không cần phải sợ hãi, ta tạm thời không có ý định giết chết các ngươi, các ngươi còn có chút tác dụng. Trước tự giới thiệu, ta tên là Cổ Duy, một người rất dễ nói chuyện chung.
Đến phiên các ngươi giới thiệu. Nào, từng người một, nói ra tính danh của mình, giới tính, cương vị, có phải là Nguyên Pháp Sư hay không, năng lực là gì,...."
Hiện trường im ắng một mảnh.
Lông mày Tô Hạo chau lại: "Các ngươi, thoạt nhìn không vui?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận