Nhật Ký Thành Thần Của Ta

Chương 461: Một Chỉ (2)

Quả trứng gà màu vàng nhạt đã bị nứt, dần dần vỡ vụn.
Hộ thuẫn của Phong Ngọc Nhi bị phá rồi!
Phong Ngọc Nhi bị lực cường đại đánh bay ngược về phía sau.
Làm cho mọi người không nghĩ tới chính là, hiệu quả 'Du Phong Kinh Thân Thuật' trên thân Tô Hạo còn chưa biến mất, lóe lên đuổi theo Phong Ngọc Nhi còn chưa rơi xuống mặt đất, sau đó duỗi một ngón tay ra, ở dưới ánh mắt khiếp sợ của nàng, điểm vào vai trái.
'Phong Đạn' !
"Oành"!
"Két !"
Pháp Khí phòng ngự trên thân Phong Ngọc Nhi trong nháy mắt liền bị phá hủy, mà nàng cũng bay xa thêm vài mét, ngã xuống lôi đài.
Thời điểm mọi người không có phát hiện, Tô Hạo cũng đưa tay nắm lấy vài sợi tóc của Phong Ngọc Nhi, huyết khí dũng mãnh tiến vào, đem mã gien ghi chép vào quả cầu không gian, sau đó nhẹ nhàng buông tay, vài sợi tóc theo gió mà bay.
"Ghi chép hoàn thành!" Dung mạo của Phong Ngọc Nhi, từ này về sau thuộc về hắn.
Đương nhiên, vừa hoàn thành dữ liệu, vừa kết thúc chiến đấu!
Phong Ngọc Nhi cũng không ngã xuống trên mặt đất, thời điểm bay ra ngoài lôi đài, liền có một nữ tu sĩ áo trắng đưa tay tiếp nàng, ổn định lại thân hình của Phong Ngọc Nhi, chậm rãi rơi xuống đất.
Vị tu sĩ áo trắng này đúng là sư tôn của Phong Ngọc Nhi, Phong Thiên Diệp tu sĩ Nguyên Anh, cũng là sư thúc tổ của Tô Hạo.
Nàng vì đồ đệ của mình kiểm tra một phen, phát hiện thấy không có vấn đề, sắc mặt bất thiện liếc nhìn Tô Hạo, sau đó hừ lạnh một tiếng, mang theo Phong Ngọc Nhi thất hồn lạc phách bay đi.
Không chỉ có sư thúc tổ Phong Thiên Diệp nhìn Tô Hạo bất thiện, mà mấy đệ tử khác trong mạch, nhìn Tô Hạo cũng không tốt lắm.
Đối mặt với tiểu tiên nữ xinh đẹp như thế, vậy mà vẫn còn ra tay tàn nhẫn! Cái tên thiếu niên tóc ngắn này, quả thật là nghiệp chướng nặng nề, theo lý niệm nên ném vào hoàng cung thế gian, cho ba nghìn mỹ nhân hậu cung dạy dỗ lại hắn!
Tô Hạo tỏ vẻ dù có bị thiến cũng mọc lại được! Nam nhân, chính là tự tin như thế!
Phong Thành nguyên bản hâm mộ Phong Ngọc Nhi đấy, nhưng Phong Ngọc Nhi cùng Tô Hạo, đương nhiên là cổ vũ sư huynh mình rồi.
Đúng lúc này, Phong Thành cao giọng hoan hô: "Phong Úy sư huynh uy vũ! Sư huynh thiên hạ vô địch!"
Sau đó Phong Thành bị chúng đệ tử xung quanh trừng mắt nhìn!
Thời điểm Phong Nhan nhìn thấy Tô Hạo đánh bay Phong Ngọc Nhi, sự phẫn nộ như thiêu hủy lý trí của nàng, hai mắt đều toát ra lửa, nếu không phải có sư huynh Phong Hoa của nàng giữ chặt, nàng giờ đã leo lên đài cùng Tô Hạo đánh nhau!
Nghe đến Phong Thành ở một bên hô to gọi nhỏ cái gì mà 'Phong Úy sư huynh uy vũ, Phong Úy sư huynh thiên hạ vô địch!' Nàng lập tức tránh thoát Phong Hoa, tiến lên một tay cầm lấy Phong Thành, đem Phong Thành nhấc tới trước mặt, nói: "Ngươi nói cái gì cơ?"
Phong Thành trong nháy mắt bị dọa xém tiểu ra, nhưng vẫn ăn ngay nói thật: "Ta nói Phong Úy sư huynh uy vũ..."
"A a a !"
Sau đó Phong Thành bị Phong Nhan kéo tới một chỗ bí mật, rất nhanh từ chỗ kia truyền đến tiếng hét thảm thiết của Phong Thành!
Tô Hạo cũng nhìn thấy đám người dưới sân trừng mắt nhìn mình, nhưng cũng không ảnh hưởng đến hắn, đám người này quả thật chưa thấy qua gái đẹp, nhìn bộ dạng thế này, còn tu tiên gì nữa.
Chỉ là hai người bình thường quyết đấu tranh đoạt đại biểu mà thôi, không cần phải trừng lớn như thế?
Tu tiên là tu tiên, nhưng khởi đầu của tu tiên chính là phàm nhân!
Tuy nhiên, kỳ thật Tô Hạo cũng muốn nương tay với Phong Ngọc Nhi, nhưng mà trước mắt hắn chỉ nắm giữ một thuật pháp duy nhất chính là 'Phong Đạn', mà 'Phong Đạn' chính là thô bạo như thế....
Tô Hạo bình tĩnh đứng trên đài, lẳng lặng chờ người khác tới khiêu chiến.
Rất nhanh, một tên đệ tử vì Phong Ngọc Nhi nhảy lên đài muốn báo thù, cùng Tô Hạo nói lời tàn nhẫn, cụ thể là gì Tô Hạo nghe không rõ, sau khi bái một cái, Tô Hạo liền chỉ tay ra.
'Phong Đạn'!
"Oanh!"
Tên đệ tử kia mới mặt lên hộ thuẫn, liền bị Tô Hạo một chiêu đánh cho rớt xuống đài.
"Thực cho rằng 'Phong Đạn' của ta chỉ có thể đánh ở cự ly gần sao?" Tô Hạo chậm rãi thu ngón tay về, đặt ở sau lưng, trên mặt lạnh nhạt.
Tên đệ tử thứ hai nhảy lên.
Tô Hạo chỉ một ngón tay.
'Phong Đạn'.
"Oành'.
Người thứ ba nhảy lên.
Tô Hạo lại chỉ tay.
'Phong Đạn'!
Thẳng đến cuối cùng không có người nào bước lên đài, Tô Hạo mới lộ ra nụ cười, thầm nói: "Đây mới là bộ dạng chiến đấu nên có!"
Về phần mọi người ở dưới sân, sớm đã chìm trong 'Phong Đạn' của Tô Hạo mà chết lặng!
Phong Đạn, có uy lực lớn vậy sao!
Bạn cần đăng nhập để bình luận