Nhật Ký Thành Thần Của Ta

Chương 331: Kỹ Thuật Phong Tỏa Không Gian

Đại Quản Sở thì thèm khát kỹ thuật có thể xuyên tới Phó Tinh của Người Phản Kháng, mà Người Phản Kháng lại thèm thuồng kỹ thuật xuyên không của Đại quản Sở.
Còn Hiệp Hội Triệu Hoán Sư thì thèm thuồng kỹ thuật của cả hai, hơn nữa còn thèm thuồng kỹ thuật quân sự của Hiệp Hội Liên Thế giới.
Mà Hiệp Hội Liên Thế Giới lại thèm thuồng địa vị siêu nhiên của Hiệp Hội Triệu Hoán Sư.
Mối quan hệ này, đều theo nhu cầu cả đấy.
Làm cho Tô Hạo nghi ngờ chính là, Đại Quản Sở có năng lực nghiên cứu mạnh mẽ như vậy, nhưng lại không nắm giữ kỹ thuật cân bằng để xuyên đến Phó Tinh, ngược lại đám Người Phản Kháng lại có kỹ thuật này đầu tiên. Trong đó hẳn là có chuyện còn ẩu giấu.
Tô Hạo hỏi: "Ta ngược lại muốn mở mang kiến thức một chút, ngươi lần sau định hành động bắt quản lý Người Phản Kháng, nhớ thông báo cho ta biết."
Á Sơn đại hỉ nói: "Tốt, Duy lão đại, ta trước đem video biên tập đăng tải, sau đó lập tức hành động."
Mà Tô Hạo suy nghĩ: Nếu như đối phương đã nắm giữ kỹ thuật xuyên qua, ta cũng không có biện pháp, chỉ có thể thừa dịp đối phương không kịp phản ứng, một hơi đem người đánh ngất xỉu. Bất quá có thể thử thực hiện kỹ thuật phong tỏa không gian.
Nghĩ xong, Tô Hạo trở về phòng thí nghiệm của mình, xúc tu tinh thần thò ra, rất nhanh cảm giác được không gian dao động, hình thái của không gian quỷ dị, vặn vẹo, hỗn loạn....
Tô Hạo chậm rãi lâm vào trầm tư: "Nếu muốn cắt ngang quá trình triệu hoán, nên làm thế nào đây? Mấu chốt của triệu hoán là mô-dun không gian..."
Tô Hạo cảm giác được mảnh không gian quỷ dị, quan sát quy luật hành động của mô đun không gian , mở rộng, thu nhỏ, lưu chuyển, cả phiến không gian đều trong trạng thái lưu động.
Theo thời gian trôi qua, Tô Hạo phát hiện một mô-đun không gian khác ra đời, đè ép một mô đun khác, cũng có một mô dun không giác khác bị tiêu vong.
Đầu óc Tô Hạo bỗng nhiên lóe lên tia sáng, không khỏi thốt ra: "Tiêu vong!"
Tô Hạo nghĩ tới, trong khoảng thời gian này Đại Quản Sở đang toàn lực tập trung vào hạng mục 'KFK1380', đây không phải là thí nghiệm về mô đun tiêu vong sao?
Lúc này Tô Hạo bừng tỉnh đài ngộ: "Thì ra là thế, Đại Quản Sở cũng đang nghiên cứu kỹ thuật phong tỏa không gian, Người Phản Kháng đoán chừng còn chưa biết mình sắp bị người ta đập rồi."
Trong dự đoán của Tô Hạo, người thắng cuối cùng của thế giới này, tất nhiên là đám người Đại Quản Sở, không thể nghi ngờ.
Tri thức cùng kỹ thuật không thể đại biểu mọi thứ, nhưng từ một góc độ nào đó mà nói, cũng có thể đại biểu cho 'tất cả'.
Tô Hạo đi vào quả cầu không gian, tìm đọc hạng mục tư liệu 'KFK1380', một lúc lâu sau, Tô Hạo mới rời khỏi quả cầu không gian, bất đắc dĩ nói: "Cũng lên quan đến từ trường đặc thù."
"Như vậy, trước mắt phải thiết kế ra phù văn cảm giác được lực trường, thu hoạch tham số lực trường!"
Kế tiếp, Tô Hạo lại chui vào phòng thí nghiệm, không biết ngày đêm bắt đầu thí nghiệm cùng thử nghiệm.
Một tuần sau, Á Sơn tìm được Tô Hạo nói: "Duy lão đại, đồ tể số hiệu 003 gửi tin nhắn tới, cách nơi này năm trăm mét ở thành phố Khánh Nam có Người Phản Kháng hoạt động, ta nghĩ đêm nay liền tới thăm hỏi bọn họ, Duy lão đại muốn đi qua chơi không?"
Tô Hạo đặt tờ giấy đang đọc xuống, nói: "Đi chứ."
Sau khi ăn xong bữa tối, hai người nhảy lên không trung, phát động phù văn 'Hấp Quang', hướng thành phố Khánh Nam bay tới, không đến một tiếng, hai người liền tới ngoại thành thành phố, hạ xuống, bắt xe vào thành.
Màn đêm hoàn toàn buông xuống, thành thị liền rực rỡ đèn, Tô Hạo cùng Á Sơn di chuyển qua từng tòa nhà một, như là siêu anh hùng đang tuần tra vậy.
Mãi cho đến hai giờ sáng, rốt cuộc mới phát hiện ra.
Tô Hạo nói: "Phía đông 2000 mét, có hai đứa bé đang hôn mê, chạy qua xem."
Sau đó hai người ẩn tàng thân hình, truy tung đến đưa bé hôn mê, rất nhanh đi phụ cận mục tiêu, nhìn thấy một đầu sủng thú chở hai người đàn ông hướng phía ngoại thành đi tới.
Trong tay hai người còn mang theo một cái bao tải.
Tìm được rồi! Tô Hạo cùng Á Sơn lặng lẽ đi theo phía sau hai người. Mà Á Sơn cũng mở chế độ quay phim lên.
Một tên nam tử buôn người nhỏ giọng nói: "Làm xong vụ này, vừa vặn đủ cống hiến, chúng ta thu tay đi!"
Một tên khác cũng thấp giọng phụ họa nói: "Không sai, con mẹ nó hiện tại làm việc cũng quá nguy hiểm rồi!"
"Quả thật như thế, không đáng!"
"Nếu đêm nay đụng phải kẻ đồ tể, chúng ta liền xong đời!"
"Ngọa tào, cái mỏ quạ đen nhà ngươi, câm miệng lại cho ta! Ta làm sao mà cùng đứa đầu bò này cùng đội chứ!"
"Ngươi nói cái gì! Mắng ai đó!"
"Ta nói: Ngươi tranh thủ ngậm miệng lại cho ta!"
"Ngươi cũng không khá hơn chút nào!"
...
Tô Hạo đi theo hai người tới một căn phòng cho thuê cũ nát, hai người đem hài tử bỏ vào một căn phòng, đi ra sau đồng loạt thở dài, tranh thủ thời gian rời khỏi đây.
Bọn hắn hạ quyết tâm, xong chuyến này rút tay giải nghệ,
Tô Hạo cùng Á Sơn không để ý tới hai người kia, chỉ yên tĩnh ở một nơi bí mật quan sát, đợi quản lý Người Phản Kháng chạy tới tiếp nhận.
Mà hai con buôn kia, dưới ra-đa của Tô Hạo, chạy không thoát được đâu.
Đại khái nửa tiếng sau, một nữ tử ăn mặc kín đáo đeo mặt nạ hình con gà xuất hiện, mở ra cửa phòng.
Ánh mắt Tô Hạo nheo lại, liền biết rõ đây là người mà bọn hắn đang đợi.
Đối phương cũng hết sức cẩn thận, có hai đầu sủng thú ẩn hình ẩn phục ở một bên, còn có một đầu Hắc Miêu chốn ở nơi hẻo lánh, thời khắc cảnh giác, tùy thời mà động.
Tô Hạo chậm rãi chìm xuống mặt đất, từ dưới đất tới phía dưới nữ nhân, đột nhiên bạo khởi, dưới ánh mắt kinh ngạc của nàng ta, một phát bóp lấy cổ đối phương, hung hăng ném xuống mặt đất.
"Bành!"
Mặt đất chấn động.
"Tia Chớp cấp 2".
Một dòng điện cường đại từ tay Tô Hạo truyền vào cơ thể nữ tử, lập tức đem nàng giật cho cháy khét!
Tô Hạo cũng cảm thấy còn chưa đủ, từ trên tường dỡ ra một viên gạch.
"Cứng rắn!"
Sau đó hung hăng nện lên ót nữ tử.
"Bành!"
Toàn thân nữ tử run lên, hai mắt trợn tròn, mềm nhũn không động đậy được nữa.
Lúc này, Tô Hạo mới yên lòng, một khi cho đối phương cơ hội , khả năng sẽ truyền tống thẳng đến Phó Tinh!
Tô Hạo cũng không hề chờ đợi, huyết khí dũng mãnh tràn vào đầu nữ tử, đem ý thức đưa vào quả cầu không gian, nhốt trong tù giam.
Lúc này, Á Sơn hạ giọng nói: "Duy lão đại ngài thật lợi hại, ta đã học được cách làm sao bắt người rồi! Trước đuổi theo hai tên bắt cóc kia, thuận tiện thử nghiệm một phen!"
Tô Hạo ừ một tiếng, sau đó đi tới hai cái bao, đem bao tải mở ra, là hai đứa bé bị hôn mê.
Một lát sau, Á Sơn mang theo hai nam tử quay lại.
Á Sơn thuận thục từ trên người cô gái lấy ra một cái điện thoại, mở khóa vân tay xong, trực tiếp bấm gọi cho đội trị an, dùng giọng nói khàn khàn nói:" Đường 'ích', phòng 104 có hai đứa bé bị bắt cóc, nhanh chóng đến."
Quay đầu nói với Tô Hạo: "Duy lão đại, trước tránh qua một bên, chờ đợi đội trị an đến đón con tin."
Tô Hạo tỏ vẻ sao cũng được.
Rất nhanh, xác nhận hài tử được đón đi, Tô Hạo cùng Á Sơn mang theo tù binh, trực tiếp nhảy lên không trung, hứng thành phố Khánh Nam bay đi, thay đổi phương hướng, quay về căn cứ của mình.
Trở lại căn cứ, Á Sơ hào hứng bừng bừng bắt đầu chuẩn bị thủ đoạn để tiếp đãi ba người.
Mở ra ba chiếc máy quay, toàn bộ đều ghi hình lại động thái của ba gã tù binh.
Thời điểm Á Sơn muốn tạt nước cho nữ tử tỉnh lại, Tô Hạo đột nhiên kêu lên: "Ngừng lại, Á Sơn, đợi một chút."
Dứt lời, Tô Hạo triệu hoán ra một đầu Ong Đen, đây là đầu sủng thú thứ hai của Tô Hạo có năng lực của [Thủy Quân], không đưa cho đám người Đại Quản Sở chăm sóc.
Tô Hạo để cho đầu Ong Đen này sử dụng tế bào ký sinh xâm nhập vào người nữ tử, sau khi xác nhận ký sinh xong, liền rời khỏi nhà tủ, ý bảo Á Sơn có thể bắt đầu.
Á Sơn đánh thức cô gái xinh đẹp dậy, nữ tử quan sát hoàn cảnh xung quanh, lập tức cười rộ lên, hơi có vẻ điên cuồng: "Hóa ra ngươi chính là đồ tể người phản kháng số hiệu 000! Nơi đây chính là địa phương hành hình của các ngươi đi! Lúc trước ở trong video đã thấy, có thể tới nơi này thăm quan, đúng là máy mắn."
Bạn cần đăng nhập để bình luận