Nhật Ký Thành Thần Của Ta

Chương 129: Phù Văn Giáp Xác Á Sơn

Hai ngày sau, cái "Phù văn làm bằng giáp xác Á Sơn" đầu tiên ra đời, Tô Hạo bắt đầu đưa vào huyết khí, trong nháy mắt vẽ thành công phù văn, một đạo ánh sáng mạnh bùng lên, sáng mù hai mắt Á Sơn.
"Duy lão đại, đây là vật gì?" Hai mắt Á Sơn hoảng hốt, nhưng vẫn như cũ làm bộ dạng trợn mắt há hốc mồm.
Tô Hạo cười nói: "Đây là sức mạnh!"
Sau đó tiếp tục nói: "Á Sơn, trước để ta dạy ngươi cách khống chế huyết khí!"
Á Sơn vò đâu nói: "Huyết khí? Đó là gì?"
Tô Hạo nói: "Chính là năng lượng tích trữ trong cơ thể ngươi, bên trong thân thể ngươi có vô số năng lượng, nhưng ngươi chỉ biết dùng năng lượng đấy để biến hình thành [Hoành Hành Giả], nhưng năng lượng cũng chỉ không có một tác dụng như vậy. Vì vậy, ngươi muốn đạt được năng lượng đánh bại cốt đầu nhân, trước hết phải học được cách khống chế cơ thể mình, bao gồm cả năng lượng trong cơ thể."
Á Sơn nóng bỏng nói: "Duy lão đại."
Tô Hạo cười cười gật đầu.
Dạy Á Sơn học phương pháp khống chế huyết khí, đối với Tô Hạo có ba điểm tốt. Điểm thứ nhất, Tô Hạo có thể xác nhận năng lượng tiến hóa có phải là huyết khí hay không, nếu như là huyết khí, như vậy hắn có thể tùy thời cơ lựa chọn thời điểm tiến hóa, mà không cần lo lắng đột nhiên chết bất đắc kỳ tử.
Điểm thứ hai, sau khi Á Sơn nắm giữ huyết khí, có thể đẩy nhanh tốc độ tích lũy năng lượng, từ đó nhanh chóng đạt đến điều kiện tiến hóa của [Phản Thứ Thú], thuận tiện cho Tô Hạo tiến hành nghiên cứu, tiết kiệm được một đoạn thời gian.
Điểm thứ ba, Tô Hạo cần ở trên người Á Sơn làm một vài thí nghiệm, bởi vì hắn vô cùng thích dị nhân [Thân Giáp Nhân] này, đặc biệt là ngày đó thấy cốt đầu nhân, quả thực chưa nói đến độ đẹp, chỉ cần nói đến cách đánh nhau là đã đủ ngầu, quan trọng nhất, nếu như thao tác tốt, hắn có thể ở trên mấy cái xương giáp đấy khắc vô số phù văn, từ đó trên trời dưới đất, khó ai cản nổi...
Một năm sau, Tô Hạo tám tuổi.
Một năm nay, Tô Hạo mỗi đêm đều du đãng ở trong Lâm Thành, thu thập các loại huyết dịch dị nhân cấp một, cấp hai, cấp ba cũng có một chút.
Hôm nay, dữ liệu ở trong quả cầu không gian đã khá đầy đặn.
Mà Tô Hạo ngoại trừ [Tiên Tri Nhân] ra, thì gien của từng danh sách nào hắn cũng có.
Ngoài ra, hắn còn giải mã được rất nhiều công năng của gien.
Vì thế, một đám chuột nhỏ đáng thương hi sinh không ít.
Tổng thể mà nói, tiến triển của Tô Hạo hết sức thuận lợi.
Duy nhất không vừa ý là trong vòng một năm nay, ban đêm ở Lâm Thành nhiều thêm một tên tâm thần, Tô Hạo nhận ra thân phận của đối phương, đúng là người mà ngày đó cắt [Tốc Ma] thành từng mảnh vụn, [Tuyết Ma] kén tằm.
Đêm nào, [Tuyết Ma] cũng ở trong thành du đãng, luôn miệng nói đi tìm [Dạ Ma], bảo [Dạ Ma] mang thứ đó giao ra đây, [Dạ Mạ] đi ra nhận cái chết, đem toàn bộ Lâm Thành quấy đến nỗi gà chó cũng không yên, người bình thường vào ban đêm, đều phải tránh trong nhà lo sợ.
Mấu chốt nhất là [Tuyết Ma] này không phân biệt được tốt xấu, trong mắt hắn ai ai cũng là [Dạ Ma], bắt được chính là bức cung một trận, tâm tình không tốt có thể trực tiết giết chết.
Thoạt nhìn như BOSS phản diện ở Lâm Thành a.
Nếu không phải Tô Hạo chưa chuẩn bị sẵn sàng, thì hắn thậm chí nghĩ tự mình cầm đao đi nghiên cứu thân thể của tên [Tuyết Ma] này rồi....
Nhầm, phải nói là trừ ma vệ đạo mới đúng.
Chuyện này làm Tô Hạo ức chế một chỗ, bởi vì rất nhiều dị nhân e ngại [Tuyết Ma], vì vậy ban đêm đều giảm bớt hoạt động, ngoan ngoãn nằm ở nhà ngủ, làm cho công việc thu thập gien của Tô Hạo càng khó khăn.
Cũng may, cuối cùng cũng giải mã được bí mật gien dị nhân cấp một cùng cấp hai rồi.
Tô Hạo nghĩ đến, sau khi chuẩn bị sẵn sàng, có thể đi chiếu cố tên [Tuyết Ma] kia một chút, đối phương trông giống ngông cuồng, ở Lâm Thành lại Đại Ma Vương, nếu như có thể trực tiếp giết chết là giải quyết được mọi chuyện, nếu không ngày nào đó đang đi đường lại bị cắt thành mấy mảnh thịt nát thì khổ.
Đối phương tìm [Dạ Ma] được một năm rồi, tìm hoài cũng không có, thế mà không biết nghỉ ngơi đi.
Mà một mặc khác, Á Sơn cũng thành công nắm giữ cách chuyển hóa huyết khí, đạt đến đẳng cấp huyết khí tinh anh, có thể linh hoạt khống chế.
Mà phù văn dùng trên giáp xác cũng tiến hành thuận lợi, thành công ở trên giáp xác Á Sơn khắc ấn phù văn.
Nhưng vẫn có một chút khó ở, sau khi mỗi lần biến hình xong, phù văn trên giác xác liền bị cơ thể tự động chữa trị, từ đó biến mất, nếu muốn sử dụng lần nữa, cần phải khắc ấn lại.
Về điểm này, Tô Hạo rất nhanh đã có phương án giải quyết, đó chính là Hình xăm!
Đầu tiên là vẽ hình xăm phù văn trên người Á Sơn, sau đó thời điểm biến thân thành [Hoành Hành Giả], đường vân rõ ràng xuất hiện phía trên giáp xác Á Sơn.
Ý tưởng của Tô Hạo rất nhanh được thực hiện thành công, sau khi biến thân giáp xác, vẫn còn đường vân phù văn.
Một vấn đề khác chính là đường vân của phù văn phải có tính truyền huyết khí mới được.
Chuyện này cũng dễ giải quyết, chỉ cần chọn lựa tài liệu phù hợp, như là con dấu bình thường, sau đó đêm tài liệu hình xăm lấp đầy chỗ trống trong phù văn, chỉ lưu lại mấy đoạn hình vẽ, như vậy khi hóa thân hình vẽ liền dính vào giác xác.
Lúc Á Sơn biến thân thành [Hoành Hành Giả], chỉ cần đường vân phía trên giác xác có thể đưa vào huyết khí là thành công.
Nhờ vậy, tốc độ kích hoạt phù văn của Á Sơn còn chưa tới một giây.
Sau khi hoàn thành khắc họa phù văn, Á Sơn mê chết đi được, như lấy được một món đồ chơi, nhưng Tô Hạo hiểu rõ, tuy rằng Á Sơn cười nhiều hơn, nhưng cừu hận trong lòng vẫn còn không giảm bớt được một phần.
Tô Hạo ở trên thân Á Sơn khắc hơn mười phù văn.
Theo thứ tự là "Cứng Rắn", "Bình Chướng", "Thiên Chuyển", "Xuyên Thấu", "Sắc bén", "Ăn Mòn". "Nhị trọng bộc phát", "Cường Quanh", "Hỏa Hoàn", Cường Điện", "Địa Thứ", "Cân Đối" "Hấp Quang".
Theo Á Sơn ngày đêm không ngừng luyện tập, dần dần cũng nắm vững cách dùng phù văn, có thể ở trong chiến đấu tùy thời vận dụng.
Đối với Tô Hạo mà nói, khắc ấn cho Á Sơn cũng không sao, Á Sơn chỉ biết cách dùng, không biết nguyên lý, giống như cây mà không có rễ.
Hơn nữa, Tô Hạo ở trên thân Á Sơn còn làm một phù văn ẩn, chỉ cần Á Sơn có điểm khác thường, hắn có thể kích hoạt phù văn này để xóa đi toàn bộ phù văn trên thân Á Sơn.
Quan trọng nhất là, danh sách [Thân Giáp Nhân] này, vô cùng thích hợp với hắn!
Cũng không biết sau khi tiến hóa thành [Phản Thứ Thú] cùng [Cốt Ma], loại đặc tính này có thể giữ vững hay không.
Ngày hôm sau, Á Sơn tìm được Tô Hạo, vẻ mặt bình tĩnh nói: "Duy lão đại, ta đã tìm được [Phản Thứ Thú] rồi, ta có ý định tối nay sẽ đi săn huyết nhục của hắn."
Tô Hạo gật đầu nói: "Có cần hỗ trợ hay không?"
Á Sơn lập tức lắc đầu nói: "Không cần, ta nghĩ sức mình bây giờ, có thể tự thu hoạch được huyết nhục tiến hóa. Nhưng mà Duy lão đại, vẫn xin ngài ở một bên chăm sóc, nếu như ta thất thủ, xin ngài xuất thủ trợ giúp!"
Tô Hạo gật đầu nói: "Được."
Tô Hạo không nỡ để Á Sơn chết.
Lúc này có một hài tử năm tuổi thò ra cái đầu nhỏ, trên tay còn cầm một con búp bê, giòn giòn giã giã mà hỏi: "Cha, Duy thúc, hai người muốn đi đâu vậy? Có thể mang theo Thái Ny không?"
Tô Hạo nói: "Khiếu ca ca..."
Thái Ny sợ hãi kêu: "Ca ca..."
Ài, đứa bé này cái gì cũng được, chỉ có điều xưng hô của nàng hơi loạn mà thôi, lúc thì kêu hắn là "Ca ca' lúc kêu là "đại thúc", không biết đâu mà lần.
Á Sơn vừa thấy Thái Ny đi ra, lập tức lộ ra một nụ cười khó coi, ngậm miệng lại, không nói gì thêm.
Tô Hạo lập tức đi lên sờ đầu nhỏ của Thái Ny: "Chúng ta không đi đâu hết, ở nhà. Đến đây, hôm nay Thiên ca ca sẽ bắt cho Thái Ny một con chuột nhỏ, cho nó làm bạn với ngươi."
Ánh mắt Thái Ny liền tỏa sáng, kinh hỉ hỏi: "Thật không! Ta muốn một con chuột trắng."
Tô Hạo có rất nhiều chuột thí nghiệm, con nào cũng nhỏ nhắn xinh xắn, vô cùng đánh yêu, Thái Ny đã thích lâu rồi, sớm muốn chơi với nó, nhưng luôn bị Tô Hạo lấy lý do chuột biết cắn người mà cự tuyệt, hôm nay tâm tình hắn tốt, vì vậy trực tiếp đáp ứng yêu cầu nho nhỏ của Thái Ny.
Tô Hạo đạp:" Thật, bây giờ đi bắt cho ngươi."
Thái Ny kích động đi tới nắm tay Tô Hạo, hướng phòng thí nghiệm kéo tới: "Đi nào, đi nào."
Sau đó chỉ vào con chuột nhỏ trắng mập nhất, nói: "Duy thúc, ta muốn con kia, con kia kìa."
Tô Hạo im lặng nói: "Khiếu ca ca!"
Thái Ny cười khanh khách nói:" Ca ca, ta muốn con mập kia!"
Tô Hạo tìm một sợi dây thừng, đem đuôi con chuột mập kia buộc lại, sau đó đưa cho Thái Ny, nói: "Cầm đi chơi đi! Đừng có làm mất đấy!"
"Biết rồi!" Thái Ny lập tức ôm con chuột nhỏ chạy đi.
Lúc này Á Sơn mới thu hồi lại nụ cười cứng ngắc, thở phào nhẹ nhõm, hắn đối với Tô Hạo càng thêm bội phục , nói: "Duy lão đại, ngài thật sự lợi hại, đến cả thủ đoạn dạy đỗ tiểu hài tử cũng có!"
Khóe miệng Tô Hạo giật giật nói: "Đó là đương nhiên!"
Không biết mình chuyển sinh thành tiểu hai từ đã bao nhiêu lần, vừa nhắc đến tiểu hài tử, hắn đều ngán ngẩm!
Nội tâm âm thầm ái oan: "Ài... Ta không dám phóng đãng, để cho ta nhanh lớn lên đi!"
Màn đêm rất nhanh hàng lâm, đám săn người ban đêm, lặng lẽ đi ra sào huyệt, tìm kiếm con mồi đêm nay.
Tô Hạo cùng Á Sơn cũng chờ xuất phát.
Như vậy, đêm nay ai mới là con mồi đây?
Bạn cần đăng nhập để bình luận