Nhật Ký Thành Thần Của Ta

Chương 216: Sinh Con Cho Ta

Sau khi Á Sơn trở về Dương thành, Tô Hạo lần nữa trở về phòng thí nghiệm.
Á Sơn đi làm việc, Tô Hạo rất yên tâm, về phần thu hoạch thế nào, liền xem năng lực của Á Sơn.
Nhìn bộ dạng ngơ ngác của Á Sơn, chắc hẳn muốn cưa một em, phải tốn không ít công phu đi!
Ngắn thì ba năm, lâu thì năm năm, liền biết xem 'Gien Phù Văn' có thể truyền thừa cho đời sau không rồi.
"Huyết mạch là gì? Đấy chính là huyết mạch a!"
Tô Hạo hắn có thể tự tay sáng tạo huyết mạch siêu phàm, ngưu bức không chịu nổi!
Tô Hạo đắc ý thêm một phen, sau đó liền tiếp tục nghiên cứu.
Thông qua chuyện Á Sơn sinh con, Tô Hạo có thêm lối suy nghĩ.
"Có lẽ, người Chu Hoạch muốn tiến hóa, không cần phải thôn phệ nội bộ lẫn nhau!"
Đây là ý gì?
Tô Hạo muốn thiết lập một nguyên lý vô cùng đơn giản, nếu người Chu Hoạch có thể ở bên ngoài trên người dị thú thu hoạch gien siêu phàm, như vậy cứ để cho bọn họ ở ngoài vùng hoang dã thu hoạch đi.
Chỉ cần Á Sơn có thể thành lập nên một đế quốc khổng lồ, đem trọn phiến đại lục này thống trị xuống, sau đó tiến hành phân chia làm tám khu vực, bên trong tám khu vực này, lại phân biệt lựa chọn sinh vật, dị thú bỏ vào nuôi dưỡng.
Ví dụ như đem mấy khu vực này gọi là, khu dị thú [Đại Lực Nhân], khu dị thú [Thân Giáp Nhân], khu dị thú [Thổ Ti Nhân],....
Sau đó thành lập học viện, nếu muốn tiến hóa thành dị nhân, không cần phải chém giết, chỉ cần tiến vào Học Viện để học tập về dị nhân, sau đó kiếm điểm tích lũy, đổi cơ hội tiến vào khu nuôi dưỡng 'Dị Thú', tìm cơ hội săn bắt huyết nhục để tiến hóa, nếu như thất bại, năm sau làm lại!
Hằng năm còn tổ chức thêm giải đấu 'Thể Thao Thi Đấu Dị Nhân', dùng để phát tiết dục vọng chiến đấu mãnh liệt của dị nhân.
Thậm chí có thể kiến tạo một tòa 'Khu Siêu Cấp Dị Thú', bồi dưỡng vô số dị thú nguy hiểm, hằng năm hạn định danh ngạch, làm cho bọn hắn tiến vào thám hiểm, sinh tử chớ luận.
Mấy chi tiết còn thiếu, có thể từng bước sửa đổi.
Kể từ đó, tương đương với việc xây dựng kết cấu xã hội ổn định, không đến mức như Hùng Tử Lục, dùng thủ đoạn cực đoan muốn đem toàn bộ dị nhân diệt sạch.
Gien thần kỳ như vậy, Tô Hạo cũng không muốn chúng cứ như vậy biến mất.
Nói không chừng vào một tương lai nào đó, ở thế giới này lại có một loại gien tiến hóa mới thì sao, mà hắn, sau khi học tập đầy đủ tri thức, biết đâu lại có thể quay về thế giới này?
Sự tình ở tương lai, không ai nói trước được!
"Thứ này có thể thử một lần, như vậy, đầu tiên phải chọn sinh vật phù hợp để chứa gien, ta thấy mấy con chuột nhỏ này không tệ, liền bắt đầu thử từ các ngươi đi!" Tô Hạo lần nữa đặt ánh mắt vào trên thân chuột nhỏ.
Đám chuột nhỏ đã mang đến cho Tô Hạo nhiều trợ giúp, vì thế cũng hy sinh rất nhiều, Tô Hạo quyết định cho chúng một trận đại tạo hóa !
"Chi... chi chi.."
Đám chuột nhỏ thập phần kinh hoảng, nếu như chúng nó biết rõ suy nghĩ của Tô Hạo, không biết có nên cự tuyệt hảo ý nào không.
Hối Dương thành, phòng Á Sơn.
Á Sơn mặt không biểu tình đứng dậy, đem cửa mở ra, thấy được vẻ mặt nghi hoặc của [Ám Ảnh Vương] Na Na.
Khuôn mặt Na Na nhu hào tú lệ, hai mắt vô cùng linh động, tràn đầy du hoặc, dáng người trước sau lồi lõm, dị thường cân xứng, làn da hơi lộ ra màu ảm đạm thoạt nhìn tràn đầy sức sống, lông tơ trắng trên tai bị gió thổi qua run lên nhè nhẹ.
Na Na nghi hoặc nhìn Á Sơn lão đại: "Á Sơn lão đại , ngài tìm tôi?"
Á Sơn thò tay nắm lấy Na Na, kéo nàng vào phòng, đóng cửa lại.
"Bành!"
Na Na bối rối.
Ngay sau đó Á Sơn đem Na Na dí trên tường, mặt dần dần dán sát vào.
Na Na kịp phản ứng, lộ ra vẻ bối rối dị thường, sắc mặt dần dần đỏ lên, nhưng vẫn không chút nào phản kháng.
Á Sơn chậm rãi nói: "NA NA ! Ta có một nhiệm vụ dành cho ngươi.!"
Na Na ngượng ngùng gật đầu, không dám nhìn Á Sơn, trầm thấp nói: "Ừ!"
Á Sơn lại nói: "Nhiệm vụ này chính là cùng ta sinh một đứa bé!"
Trong lòng Na Na run lên, mí mắt rủ xuống, không dám ngẩng đầu nhìn Á Sơn, chỉ gật đầu nói: Ừ."
Đoạn nay cắt giảm một vạn chữ....
Tô Hạo tính sai!
Hắn còn tưởng rằng Á Sơn còn phải tìm một cô nương nguyện ý sinh con với hắn, chuyện này phải phí một phen tay chân, không nghĩ tới chỉ tuyên bố một cái nhiệm vụ, liền có thể thành công.
Cái này gọi là gì? Nhiệm vụ từ trên đưa xuống, phân công làm việc, theo như nhu cầu!
Tô Hạo cũng không biết Á Sơn đã qua cuộc sống mới, hắn vẫn còn trầm mê nghiên cứu mấy con chuột nhỏ.
Hắn phát hiện chuột nhỏ rất thích hợp với danh sách [Dạ Hành Nhân], tiến hóa cao nhất có thể tới [Dạ Ma].
Có lẽ tiềm lực của loài chuột đến đây là hết, tỉ lệ thành công tiến hóa lên danh sách cao hơn gần bằng không, nhất là mấy con chuột trong tay Tô Hạo, sau khi tiêm vào gien của [Thiên Không Vương] đều không có ngoại lệ, toàn bộ tử vong, dù cho có cắm vào gien 'Tăng Cường Huyết Khí' cũng không cứu vãn nổi.
Đối với chuyện này, Tô Hạo chỉ có thể nói đã làm hết sức, cơ duyên đưa đến trước mặt, thế nhưng mấy con chuột nhỏ này, tiềm lực thật sự có hạn, không trách được hắn.
Vì vậy Tô Hạo liền tiềm một sinh vật khắc ở Lâm Thành, lần này là loại động vật tên Xuyên Sơn Giáp hay còn gọi là Giáp Thú.
Mà Giáp Thú trời sinh đã mang theo một tí danh sách gien [Thân Giáp Nhân], nên nó thành công một mực tấn thăng lên [Địa Quân]. bất quá thất bại khi tấn thăng thành [Mệnh Tử].
Nói rõ sinh vật này rất hợp với [Thân Giáp Nhân], nhưng vẫn như cũ có cực hạn, bản thân nó không cách nào thừa nhận gien cường đại [Mệnh Tử].
Trải qua rất nhiều phân tích, Tô Hạo phát hiện ra một điểm mấu chốt.
Chính là thể tích sinh vật.
Thể tích càng lớn, liền đại biểu cho tiềm lực bản thân có thể thừa nhận càng cao, con đường tiến hóa có thể đi được càng xa,
Vì vậy, Tô Hạo cố ý bắt tới vài đầu Bạo Hùng, cho chúng nó tiến hóa theo hướng [Đại Lục Nhân], kết quả cuối một đường tiến hóa thành thất cấp [Dung Tử].
Lại bắt thêm vài đầu heo Hắc Sơn, hướng tiến hóa thành [Thân Giáp Nhân], kết quả một đường tiến hóa lên cấp bảy [Mệnh Tử], không có chút vấn đề.
Tổng kết mà nói, mỗi loại sinh vật đều có danh sách gien đối ứng, đồng thời nó cũng có cực hạn của bản thân.
Ánh mắt Tô Hạo dần dần sáng lên: "Nói cách khác, có thể cho dị thú không cùng đằng cấp gien, ở cùng với dị thú khác, tạo thành một hệ sinh thái dị thú đặc biệt, không cần phải chăm sóc nuôi dưỡng."
Bất quá Tô Hạo lại nghĩ tới một vấn đề khác: "Kể từ đó, diện tích cần cho dị thú rất nhiều, trở nên vô cùng khổng lồ, căn bản không cách nào quản lý. Như vậy cần phải hạn chế phạm vi hoạt động của dị thú, mà làm cách nào để hạn chế đây?"
Đã có ý tưởng, thời điểm làm việc, xong vấn đề này liền xuất hiện vấn đề khác, chuyện này rất bình thường, chỉ cần đem mấy vấn đề xuất hiện giải quyết được là xong.
Mục tiêu trước mắt là cứ tập trung giải quyết mấy vấn đề này đi.
Tô Hạo một bên giày vò các loại sinh vật, một bên tự hỏi làm thế nào để hạn chế phạm vi hoạt động của chúng.
Nghĩ tới nghĩ lui, đột nhiên Tô Hạo có linh cảm: "Có rồi!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận