Nhật Ký Thành Thần Của Ta

Chương 303: Tiên Thủ

- Giải thích tên chương, Tiên Thủ là hai từ trong câu Tiên hạ thủ vi cường. Hết giải thích.
Tô Hạo đột nhiên bị công kích, toàn bộ người hướng về phía sau ngã nhào trên mặt đất.
Người đi đường xung quanh không rõ ràng lắm, căn bản cũng không hiểu chuyện gì vừa xảy ra.
Cũng có người ý thức có điều gì đó không ổn, lặng lẽ rời đi nơi này.
Snipper ở xa thông qua ống kính sau khi xác nhận bắn trúng múc tiếng, khóe miệng liền lộ lên nụ cười lạnh: "Nai xừ."
Quan sát viên bên cạnh cũng nhe nhõm cười cười, sau đó ấn xuống tai nghe, nói: "Tiểu tổ Chi Điểu, nhiệm vụ hoàn thành!"
Sau đó thu hồi lại kính viễn vọng, vỗ vỗ vai đồng bọn bên cạnh nói: "Đi thôi, kết thúc công việc!"
Snipper đắc ý cười cười, nói: "Hắc! Triệu Hoán Sư lợi hại thì thế nào? Chỉ cần ta nhẹ bóp cò, đùng, hắn liền chết."
Quan sát viên cười nói: "Nếu triệu hoán sư chủ động ám sát ngươi, ngươi cũng không chạy được."
Snipper kinh thường, 'dừng' một tiếng.
Trụ sở Triệu Hoán Sư của thành phố Thánh Sư, cửa phòng làm việc của Phan Phượng Hiện bị gõ vang, một nam nhân âu phục đi đến bên cạnh nói: "Lão bản, nhiệm vụ ngài an bài, hoàn thành!"
Phan Phượng Hiên ừ một tiếng, vẫy vẫy tay không nói lời nào.
Nam tử mặc âu phục lặng lẽ rời đi, đóng cửa phòng lại.
Trán của Tô Hạo, bị viên đạn mở ra một cái lỗ nhỏ, lộ ra bên trong khung xương được bọc bằng thép.
Tô Hạo đối với đầu mình, tùy thời lúc nào cũng bảo hộ đấy.
Không chỉ trường kỳ duy trì trạng thái bọc thép, mà còn khắc vào đầu hai phù văn 'Cứng Rắn cấp 2' cùng 'Thiên Chuyển cấp 2".
Vũ khí đánh lén bình thường , không cách nào đối với hắn tạo ra vết thương trí mạng.
Sau khi xác nhận đối phương đang chuẩn bị rời đi, trân đầu Tô Hạo bắt đầu mọc lại da thịt, hắn tiên tay lau một cái, xóa đi vết máu trên đầu, liền khôi phục vẻ đẹp trai như xưa.
Tô Hạo nhanh chóng đứng dậy, đi đến góc chết camera, dưới chân chuyển hóa thép bắt đầu khởi động, hắn chậm rãi chìm xuống đất, biến mất không thấy đâu.
Tô Hạo di chuyển dưới mặt đất, rất nhanh tiếp cận lấy hai tên Snipper, một cỗ hỏa khí hừng hực từ dưới lòng đất toát ra.
Làm cho hắn không ngờ tới chính là, Phan Phượng Hiên vậy mà dám động thủ trước!
Mà lần cuối Tô Hạo bị đối phương động thủ trước! Chính là trước khi hắn có được phù văn 'Quan Sát'.
Trước đây, không phải hắn luôn là người chơi người ta đầu sao.
Mà lần này, ưu thế mở đầu đã bị mất trước.
Tô Hạo hơi chút tổng kết lại, nguyên nhân có hai cái:
Thứ nhất: Tin tức không linh thông;
Ở thế giới này, Tô Hạo có được lực lượng cường đại, có thể giết chết bất kỳ địch nhân nào, đồng dạng, ở thế giới này cũng có vũ khí tiên tiến, có thể giết chết Tô Hạo. Thời điểm này, người nào có nhiều tin tức, chiếm được quyền chủ động, liền là người chiến thắng sau cùng.
Thứ hai: Bởi vì quan hệ tới tiểu Viện Thần Hi, Tô Hạo sợ ném chuột lại vỡ bình.
Tô Hạo một mực tự xưng là người có linh hồn tự do, hắn muốn làm gì thì làm cái đó, chỉ cần có thể chịu đựng được hậu quả là được.
Nhưng Tiểu Viện Thần Hi cho hắn một đoạn thời gian phát triển quá độ, hắn tương đối cảm kích, những năm qua hắn cùng Á Sơn rất ít khi xuất hiện, sợ mang đến tai nạn cho tiểu viện Thần Hi, cũng bởi vậy thả chậm bước chân học tập.
Trong quá trình đó hắn nhịn không được nữa, đánh mắt tập trung tới Triệu Hoán Thú Đại Quản Sở, vừa chỉ mới bắt đầu hành động, vấn đề liền xuất hiện!
Tô Hạo đem kế hoạch sắp xếp lại một lần, phát hiện kế hoạch của mình không có điểm sai sót.
Chỉ là trong đó có một điểm mâu thuẫn: Vô luận Tô Hạo làm thế nào, chỉ cần hắn thể hiện ra giá trị của mình, tất nhiên sẽ trở thành mục tiêu của tất cả thế lực tranh đoạt, cuối cùng sẽ liên luyện đến tiểu viện Thần Hi.
Đương nhiên, có lẽ Tô Hạo có thể mai danh ẩn tích, lấy thân phận nghiên cứu viên thiên tài, gia nhập vào Đại Quản Sở, thuận tiện đem người một nhà 'Tiểu Viện Thần Hi' nhét vào trong Đại Quản Sợ để được bảo hộ.
Như vậy liền vô cùng an toàn ổn thỏa rồi.
Nhưng mà trong đó cũng có rất nhiều vấn đề.
Ví dụ như, nhân viên hạch tâm của Đại Quản Sở đều là người của 10 đại thế gia, Tô Hạo là một người khác họ, đi vào chính là 'Làm Trâu Làm Ngựa' cho người khác."
Ví dụ như hắn là thiên tài, chạy tới Đại Quản Sở biểu hiện ra thân phận của mình , sau đó yêu cầu gia nhập, như vậy Đại Quản Sở lấy gì mà tín nhiệm hắn?
Mấu chốt là, Tô Hạo càng không thích bị người khác quản thúc.
Nói một cách khác, Tô Hạo cũng muốn 'không kiêng không nể ai hết'.
"Không thể đợi, sau khi lần so tài này kết thúc, liền rời khỏi Tiểu Viện Thần Hi!"
Cũng vì chính mình thuận tiện, cũng vì tiểu viện thần hi mà cân nhắc. Nếu nói ra, Tô Hạo cùng Á Sơn cũng không thuộc về Tiểu Viện Thần Hi.
Bảnh Cảnh Trung cùng Bạch Cảnh Nghĩa, vốn thời điểm năm tuổi, đã bị bon buôn người bắt cóc rồi.
Nghĩ xong, tốc độ Tô Hạo liền nhanh hơn.
Rất nhanh Tô Hạo liền đi tới phía dưới đất hai tên Snipper, mà phía trên mặt đất, thời điểm đi vào con hẻm nhỏ, mặt đất giống như chuyển động.
"Đây là cái gì?" Hai gã Snipper liền hoảng sợ, còn chưa kịp nghĩ nhiều, quanh thân đột nhiên xuất hiện một tấm lưới sắt, đem hai người bọn họ bao lấy, sau đó kéo xuống mặt đất, qua một lát sau, nơi này lần nữa khôi phục lại nguyên dạng, hẻm nhỏ lại chìm vào mảnh im ắng.
Dường như hai người kia biến mất khỏi thế gian vậy.
Một lát sau, Tô Hạo từ trong gõ nhỏ xuất hiện, về phần hai tên Snipper, Tô Hạo đã quên mất mình chôn ở nơi nào.
"Kế tiếp, chính là Phan Phượng Hiên rồi!" Tô Hạo đi vào đường phố, lần nữa chen vào đám người biến mất.
Rất nhanh, Tô Hạo đứng trước một tòa nhà siêu cấp cao lớn, nhìn không thấy điểm cuối, người hắn muốn tìm, Phan Phượng Hiên chính là ở đây, tầng 103.
Tòa cao ốc này thoạt nhìn cũng không khác gì mấy tòa nhà khác, nhưng mà không phải như thế, nơi đây phòng thủ vô cùng nghiêm mật, toàn bộ các ngày đều có triệu hoán thú tuần tra phòng thủ, thiết bị công nghệ cao giám sát khắp nơi.
Hơn nữa bình thường thang máy chỉ đi được đến tầng 80, muốn lên tầng khác phải chuyên qua thang máy chuyên dụng, càn đi qua giám sát tầng tầng.
Những thứ này dùng để phòng ngự các loại triệu hoán thú chấp hành nhiệm vụ ám sát.
Hiệp Hội Triệu Hoán Sư ở thành phố Thánh Sư được xây dựng nhiều năm như vậy, chưa một lần xuất hiện chuyện nào ngoài ý muốn.
Được vinh dự: "Chỗ an toàn nhất thế giới."
Bất quá, cái này còn không làm khó được Tô Hạo.
Tô Hạo bắt đầu vận dụng chuyển hóa thép, ấn nấp xuống mặt đất, hướng cao ốc phía dưới di chuyển.
Nhưng mà Tô Hạo rất nhanh liền gặp trở ngại, tiếp tục tiến lên phía trước, liền gặp phải rất nhiều tấm thép dày đặt, thay đổi mấy vị trí khác cũng thế cả.
"Mặt đất tòa nhà này, vậy mà toàn bộ dùng thép đặc làm móng, quả thật điên rồi!"
Năng lực 'huyết nhục đồng hóa' này, thời điểm gặp vật chất có cường độ cao, hiệu suất chuyển hóa thấp đến mức dọa người.
Nhưng đối với Tô Hạo mà nói, cũng không sao cả, ai bảo thứ hắn không thiếu nhất chính là .... huyết khí đấy!"
Đại lực xuất kỳ tích, chỉ cần huyết khí đủ nhiều, tấm thép dày đến mấy cũng chỉ để cho hắn chuyển hóa.
Tô Hạo thò tay đặt lên trên tấm thép, tế bào huyết khí liền tuôn ra.
Hai phút sau, hắn đã phá vỡ tấm thép trước mặt.
Mà Tô Hạo, cũng thuận lợi tiến nhập vào trong.
"Kế tiếp là đi theo cột chống, thuận theo cột trống lên trên..."
Cây cột trong nhà này rất to, Tô Hạo chỉ ở bên trong mở ra một rãnh nhỏ, vấn đề không lớn.
Cho nên nói, gọi tòa nhà này là 'chỗ an toàn' nhất thế giới, đó là bởi vì chưa gặp được Tô Hạo mà thôi!
"Ting ting ting!"
Tai nghe trên tai nam tử mày rậm vang lên, hắn nhấn nút trả lời: "Thiện Phượng!"
Ở bên trong tai nghe truyền đến giọng nói: "Địa Long, biệt đội Tri Điểu không liên lạc được rồi, khoảng cách lần liên hệ trước cách đây nửa tiếng! Trên camera quan sát lưu lại, bọn họ đi vào một con hẻm nhỏ, sau đó không còn đi ra, cũng phái người đi qua tìm hiểu, không phát hiện bất kỳ điều gì."
Nam tử mày rập lập tức nói: "Triển khai tìm kiếm, đẳng cấp: 2."
"Đã rõ!"
Nam tử mày rập cúp điện thoại xong, đang muốn gõ cửa tiến vào phòng làm việc, tự nhiên cây cột phía sau biến hình, xuất hiện một cái gai nhọn đâm ra, trong nháy mắt đem đầu hắn xuyên thủng, phun ra ngoài, mang theo từng điểm máu.
Nam tử âu phục đến chết con trợn tròn mắt, toàn thân mềm nhũn, bị gai nhọn kéo vào trong cây cột, biến mất không thấy đâu.
Hết thảy mọi thứ khôi phục lại bình thường.
Chỉ là một người sống sờ sờ, biến mất không thấy đâu.
Cảnh tượng này, có thể giống với tình tiết trong phim ma a!
Ngay sau đó, To Hạo từ trong cây cột đi ra, trong tay hắn cầm theo khẩu súng ngắn của năm tử mày rậm, kiểm tra một phen, mở ra chốt an toàn.
Sau đó đẩy cửa phòng đi vào.
Phan Phượng Hiên vẫn đang hút thuốc, thổi ra rít vào, thản nhiên nói: "Tại sao không gõ cửa?"
Sau đó một khẩu súng chĩa vào trên đầu của hắn.
Phan Phượng Hiên liền sững sờ.
"Bành!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận